Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần

Chương 162: Anh không hề thích em (1)




Thứ bảy chủ nhật đều phải đi học cả ngày, riêng tối thứ sáu có thể không ở lại tự học buổi tối mà về nhà tắm rửa.

Điềm Tâm cảm thấy dường như mình sắp bị cái áp lực vô hình này làm cho sắp nghẹt thở rồi. Quan trong hơn chính là, cô không có thời gian để gặp Trần Diệc Nhiên nữa.

Cái cảm giác này giống như có một bàn tay vô hình nào đó kéo Trần Diệc Nhiên ra khỏi thế giới của anh vậy. Cô không thể thấy anh, cũng không chạm đến, lại không thể nghe thấy giọng nói của anh.

Thứ liên hệ bọn họ dường như cũng chỉ còn tin nhắn qua điện thoại.

Lúc mới bắt đầu, có thể Trần Diệc Nhiên sẽ vẫn trò chuyện với cô về một số chuyện không đâu. Thế nhưng về sau, khi đáp lại cô hai ba câu tin nhắn thì bắt đầu thúc giục cô tranh thủ thời gian học bài, sau đó không trả lời cô nữa.

Thời gian dần qua, tin nhắn của bọn họ cũng ngày càng ít.

Nỗi lo trong lòng Điềm Tâm ngày một lớn, cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy thì có thể sẽ có một ngày, giữa cô và Trần Diệc Nhiên không còn bất kỳ liên hệ nào nữa.

Mỗi lần suy nghĩ kia xuất hiện trong đầu thì áp lực học tập vốn làm cô nghẹt thở càng đẩy cô vào vực sâu không đáy hơn.

Mà Thẩm Tâm và Lục Dật Tiêu mỗi một ngày vẫn ngọt ngào như thế.

Lục Dật Tiêu lấy lý do giúp Thẩm Tâm học tập, dứt khoát dọn đến nhà cô ấy ở. Mỗi ngày đi sớm về trễ đưa đón Thẩm Tâm đến trường vậy nên các học sinh luôn nhìn thấy một người đàn ông mang âu phục, mỗi ngày đều lái chiếc xe thể thao hàng hiệu, đẹp trai đứng đợi trước cổng trường rất đúng giờ.

Đối diện với những câu hỏi của bạn học, Thẩm Tâm chỉ cười c ười, sau đó bình tĩnh nhìn anh nói:

- Đây là anh mình.

Mỗi khi ấy Điềm Tâm đều u oán nhìn cô.

- Cậu biết không, mỗi lần cậu nói bạn trai là anh trai tớ đều đặc biệt muốn đánh cậu đấy. Bởi vì tớ thật sự muốn biến anh trai kia của tớ thành người yêu tớ đấy.

- Bằng không phải phải sao? Chẳng lẽ giới thiệu đây là bạn trai mình?

Thẩm Tâm trừng mắt với Điềm Tâm, tiện tay vướt sợi tóc xõa xuống nhét sau tay, rồi bình tĩnh nói:

- Không được đâu, tớ xinh đẹp như vậy, thành tích lại xếp đầu, nếu như bọn họ biết bạn trai tớ vừa cao vừa soái lại có tiền như thế thì hy vọng sống của bọn họ còn đâu nữa. Tớ nào thể triệt để chặt gãy cuộc sống của người khác chứ. Vậy nên Điềm Tâm... Cân nhắc đến tình bạn bè tớ chỉ có thể lựa chọn tổn thương cậu thôi.

Điềm Tâm chán chường vui đầu vào cuốn sách, không bao giờ muốn nói với cô ấy nữa, vì trên thế giới đâu có ai tốt như vậy chứ?

Lúc tan học, Điềm Tâm nhân lúc mấy phút còn sót lại chạy thẳng đến nhà vê sinh. Chỉ là sau khi vào nhà vệ sinh đột nhiên nghe đến một giọng nói quen thuộc:

- Tớ đã nói với cậu hôm nay anh trai tớ muốn dẫn bạn gái về nhà ăn cơm nhá. Anh trai tớ độc thân nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng chịu dẫn chị dâu về cho chúng tớ nhìn rồi.

Giọng nói này là Trần San San. Tim Điềm Tâm đột nhiên nhói lên một cái, sau đó bắt đầu suy nghĩ, anh của cô ấy? Chẳng lẽ là Trần Diệc Nhiên sao?

- Nói giỡn. Anh trai tớ là soái ca bậc một đấy. Lúc du học, rất nhiều nữ sinh theo đuổi anh ấy đấy. Chỉ là sau khi về nước bận sự nghiệp nên không có thời gian yêu đương thôi.