Nó đi về phía xe của nó, cười nhếch mép, ánh mắt hằn rõ sự tức giận nhưng không thể hiện ra bên ngoài mặt. Con nhỏ đó không yên được lâu nữa đâu, động đến lí lịch của nó, gia đình nó và nhất là cha mẹ nó thì tuyệt đối nó không để yên cho con nhỏ đó sống yên. Nó định lái xe đi về trước nhưng chợt nhớ ra 2 nhỏ bạn.
- Alo, Min hả, mày bảo với bọn kia là tao về trước nhé - Nó nói với cô.
- Sao không nói sớm làm bọn tao tìm nãy giờ - Cô nói như mắng nó.
- Thì bây giờ nói nè - Nó bĩu môi.
- Này, mày định để yên cho con Lucy đấy à - nhỏ đột nhiên giật điện thoại của cô làm cô giật mình.
- Ai nói là tao để yên cho nó, chỉ là tao cho nó vui vẻ nốt ngày hôm nay thôi mà, những ngày sau này của nó cũng sẽ không được vui vẻ đâu. Nói cụ thể ra là đau khổ dằn vặt. - Nó cười nửa miệng.
- Vậy được, có trò gì vui thì cho tụi tao tham gia với nhé - nhỏ và cô đồng thanh.
- Ok, nếu muốn tham gia vào trò chơi sắp tơi thì xin cứ tự nhiên - nói gật đầu.
- Vậy thôi nhé - Cherry cúp máy. Cô lái xe đi với vận tốc kinh khủng, lấy trong ngăn ra một chiếc mặt nạ màu đen. Ai cũng biết, nếu mỗi lần nó đến tổ chức mà đeo mặt nạ màu đen thì chắc chắn là ngày hôm sau sẽ có thảm kịch.
---------------------------------------------
Tại bữa tiệc.
- Nè Jin, Cher đâu, thấy nó chưa - Anh hỏi nhỏ.
- Nó về trước rồi - Nhỏ trả lời.
- Sao lại về - hắn và cậu thắc mắc.
- Về để chuẩn bị trò chơi ngày mai - Cô và nhỏ nhìn nhau rồi cười đầy ẩn ý.
- Trò gì vậy - nghe đến trò chơi là anh lại sáng mắt.
- Muốn tham gia không? - Cô hỏi.Không hẹn nhau mà 3 chàng trai đều gật đầu.
- Còn nhớ nhỏ Lucy vừa này chứ, nhỏ đó xúc phạm đến gia đình con Cherry thì nó sẽ không để yên cho con nhỏ đó sống vui vẻ đâu - Nhỏ giải thích.
- Oh, vậy sao không xử lí nhỏ đó hôm nay luôn đi - hắn thắc mắc.
- Để nhỏ đó sống vui vẻ nốt hôm nay đi, để mai xử lí cho nhỏ đó nếm trọn ngày đau thương luôn - Nhỏ giả thích mà miệng cười man rợ.
- Vậy Cher định xử lí nhỏ đó thế nào - Cậu hỏi.
- Ở đây nói không tiện, đi chỗ khác không? - Cô đảo mắt xung quanh.
- Cũng được nhưng mà đi đâu? - Anh hỏi.
- Bar Black White - Cô và nhỏ cười. 3 tên kia thì ngạc nhiên đến nỗi há hốc mồm, không ngờ 3 cô gái này lại biết đến bar Black White.
- Thế rốt cuộc là có đi không? - Cô nhắn nhó.
- Đây đây, làm gì mà mặt mày nhăn nhó như con khỉ thế - Cậu trêu tức cô.
- Cậu nói ai là con khỉ hả? - Cô nổi khùng.
- Tôi nói cô đó đồ con khỉ - Cậu lè lưỡi trêu chọc. Cô xông vào đánh anh túi bụi,2 người cứ mải đánh nhau đến khi tiếng của hắn lạnh lùng vang lên.
- Nếu muốn đi thì lên xe, còn muốn đánh nhau thì cứ việc ở lại đó.Vậy là cậu và cô chạy thục mạng lên xe vì không muốn bị bỏ rơi.
Trên xe.
- Nói thật về lí lịch mấy cậu đi - Cô và nhỏ khoanh tay.
- Nói thật gì chứ - Anh và cậu giả làm ngơ.
- Mấy cậu là người của Ice phải không? - Nhỏ chất vấn.
- Cái gì, sao mấy cô nghĩ vậy - hắn lạnh lùng nói.
- Nói thật đi, rồi chúng tôi cũng sẽ nói chuyện của chúng tôi - Cô ra điều kiện.
- Được rồi, đúng vậy, chúng tôi là người của Ice - Cậu trả lời thật.
- Theo những gì chúng tôi tìm hiểu được thì Key là boss, Man và Jun là phó bang phải không? - Nhỏ nói.
- Mấy cô tìm hiểu tụi tui sao - Anh nghi ngờ.
- Hợp tác với nhau thì cũng phải tìm hiểu một chút chứ - Cô cười.
- Hợp tác? Vậy ra các cô là... - 3 người ngạc nhiên.
- Đúng vậy, người của tổ chức Black White - Cô gật đầu.
- Boss của các cô là ai - Anh hỏi.
- Là người đang lên kế hoạch cho trò chơi ngày mai - Nhỏ cười nửa miệng đáp.
- Úi giời, là Cherry thôi mà, tưởng gì. Hả? Á! Là nhỏ Cher á - thái độ của 3 chàng từ bình thản chuyển sang ngạc nhiên tột độ. Cô và nhỏ gật đầu, sớm muộn gì thì bọn kia cũng biết, cho biết trước cũng được, dù gì thì cũng gây nguy hiểm cho nó.
- Thật không ngờ - Cậu lắc đầu.
- Ngờ gì? - cô hỏi.- Một người như Cher lại là đại boss của thế giới ngầm, thật không thể nào tin nổi - Cậu trả lời.
- Này, đừng nhìn bề ngoài của nó nhơ thế mà coi thường nó. Nó đã sáng chế ra rất nhiều loại thuốc độc nguy hiểm, và đặc biệt nó có thể bắn trúng mục tiêu cách xa 200m một cách dễ dàng đấy nhá - Nhỏ lên tiếng bênh vực nó.
- Ôi, bạn thân của mình không ngờ lại nguy hiểm đến vậy - Anh lắc đầu.Từ này đến giờ, hắn vẫn im lặng. Hắn suy nghĩ về nó, một cô gái thú vị, có 2 tính cách đối lập nhau. Hắn cũng nhận ra tên tổ chức, tên bar và màu sắc nó thích đều có liên quan đến tính cách của nó. Hôm nay có vẻ hắn nhận ra được nhiều điều mới mẻ quá.
---------------------------------------
Tại quán bar Black White.Bước xuống từ chiếc xe sang trọng là những cô gái và chàng trai đẹp rạng ngời mà không chói lóa. Bước đi một cách thanh lịch, 5 người đi vào trong, từng hàng người cúi đầu chào 2 cô.
- Chào phó bang chủ - Cả bọn đồng thanh.
- Không cần lễ nghi gì đâu - Nhỏ phẩy phẩy tay.
- 2 cô chức cao nhỉ - Cậu huých tay cô.
- Đừng có đụng vào người tôi, toàn là mùi sát gái - Cô nhăn mặt.
- Sát gái thì sao chứ - Hắn cãi lại.
- Thì tôi không thích, tránh ra đi - Cô đẩy cậu ra xa, bọn nhân viên lần đầu được thấy cảnh tượng này nên bụm miệng cười, không dám cười lớn.Không khí ồn ào khiến cho hắn nhíu mày, 2 cái người này lại cãi nhau thật khiến người ta khó chịu. Anh tỏa ra sát khí lạnh lùm bao trùm cả căn phòng khiến cho mọi người xung quanh khiếp sợ. Hôm nay lũ nhân viên bị làm sợ tới 2 lần, lần thứ nhất là lúc nó vào quán, lạnh như tảng băng ngàn năm bước vào quán, tỏa ra sát khí gấp mấy lần hắn khiến cho bọn nhân viên khiếp sợ, lần thức hai là hắn.
- Phó bang - Jen từ trong hớt hải chạy ra.
- Cher ở đâu - Cô hỏi.
- Dạ, trong phòng V.I.P - Jen cúi đầu trả lời. Nhận được câu trả lời, con người cùng bước vào phong V.I.P. Không cần gõ cửa mà cứ thế xông thẳng vào khiến cho cái con người bên trong kia khẽ giật mình nhưng rồi cũng lấy lại được bình tĩnh ngay lập tức.
- Ô, đến rồi sao, còn có ai nữa kia - Nó thắc mắc.
- Khách - Nhỏ thản nhiên đáp, ngồi một cách lười biếng xuống ghế sofa.
- Khách nào? - Nó nhíu mày.
- Là tụi này - Hắn bước vào phòng, lạnh lùng đáp.
- Sao mấy người đến đây - Nó ngạc nhiên nhưng rồi cũng à một tiếng như hiểu ra chuyện. Nhìn vào 2 cái con người đang ngồi nhàn nhã trên ghế sofa, không quên liếc xéo một cái.
- Không nhầm thì 2 cái đứa lắm chuyện kia đã nói cho các cậu về tôi - Nó cười đáp.
- không cần phải giấu nữa, tụi này biết hết rồi - Cậu đáp, nhìn vào cái con người được mệnh danh là "Cher tử thần" kia.
- Được rồi, cũng đã biết, vậy thì phải biết giữ bí mật, nếu không các cậu cũng biết hậu quả nhỉ - Nó cười nhếch mép.
- Được rồi được rồi, bọn tao không nói là được chứ gì, làm gì mà ghê thế - Anh giơ 2 tay lên như kiểu đầu hàng. Nó không nói gì, chỉ gật đầu hài lòng, xem lại tập hồ sơ để trên bàn.
- Nè, trò chơi kia thế nào rồi - Nhỏ bỗng nhớ ra.
- Tao đã nhờ anh Jen tìm hiểu về lí lịch của nó. Cũng hay phết đấy - Nói rồi nó quăng tập giấy cho tụi kia. Thuận tay, hắn đỡ lấy. Cả lũ chúm chụm vào xem tập hồ sơ, không hẹn nhau, cả lũ cùng cười một nụ cười bí ẩn, rồi lại nhìn lên nó, nụ cười càng đậm hơn, chứng tỏ trong trò hơi này nó là người thắng cuộc. Trong từ điển của nó, không có 2 từ "thua cuộc" trong đó. Vì vậy nó nắm chắc cái thắng trong tay.
- Có cần tụi này giúp gì không - Cậu lên tiếng hỏi.
- Có, và nhất là cậu - Cô chỉ tay về phia cậu.
- Tôi ư - Cậu chỉ vào mình. Nó gật đầu để thay cho câu trả lời, nó biết cậu là một tên tán gái chuyên nghiệp, chỉ cần cậu bảo là lũ con gái răm rắp nghe lời.
- Tôi phải làm gì - Cậu hỏi. Nó bước tới phía tụi kia, giải thích từng bước một cho chúng nó, càng nghe chúng nó càng khâm phục nó, không ngờ lại có thể ghê đến vậy. Chúng nó quả là không sai khi tham gia vào trò chơi này, quá thực là rất vui.
----------------- Hết chương 5 -------------------