Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 44: Nhận nhiệm vụ (thượng)




Sáng sớm của một ngày sau 3 tháng liên tục bế quan, Hoàng Trần xuất hiện tại ngoài động phủ. Lúc này cơ thể Hoàng Trần đã có sự thay đổi, hắn đã rắn rỏi hơn trước rất nhiều. Trong 3 tháng qua ngoài việc tu luyện thành công Tụ Linh Kiếm đến tầng 5 thì hắn đã dành gần trọn 3 tháng trời liên tục luyện đan. Không cần phải nói, năng lực luyện đan đã tới đỉnh điểm của Luyện Đan Sư cấp 2, hắn tự tin nếu có linh dược hắn có thể bất kỳ lúc nào tấn cấp Luyện Đan Sư cấp 3. Tu vi Trúc cơ kỳ của hắn đã được củng cố vững chắc ở Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, hắn đã phục dụng hết 2 viên Trúc cơ đan và 5 viên bổ nguyên đan mới đạt được tới trạng thái này. Nếu có đầy đủ đan dược thì hắn đã đột phá Trúc cơ trung kỳ, nhưng đành phải xuất quan ra ngoài một chuyến.

Áp chế tu vi của mình xuống Luyện Khí Kỳ tầng 10, Hoàng Trần rời khỏi động phủ. Chỉ khoảng thời gian sau một bữa cơm Hoàng Trần đã có mặt tại đan phòng nơi quản lý đan dược và các nhiệm vụ về đan dược của môn phái.

Thấy Hoàng Trần xuất hiện Lê Trực không giám chậm trễ tiếp đón hắn và sau mấy câu chào hỏi hắn tiếp tục dẫn Hoàng Trần tới chỗ Trần lão.

Nhìn thấy Hoàng Trần, Trần lão khá ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng với dọng nói có vẻ châm chọc cất lên:

“Thế nào, đến để đổi nhiệm vụ sao, đã biết khó rồi hả?”

Không đợi Hoàng Trần trả lời lão lại nói tiếp: “ngươi nên biết đổi nhiệm vụ sẽ phải bồi thường lại toàn bộ số linh dược của ngươi đã lấy, ngoài ra phải chịu phạt bị trừ 100 điểm tích lũy đối với 1 nhiệm vụ ”. Thế nào, hối hận rồi chưa, lão cất tiếng?

Mặc kệ cho lão nói nhảm, Hoàng Trần vung tay lên, từ trong nhẫn trữ vật bay ra bày lên phía trên mặt bàn làm việc của lão một loạt bình ngọc, có đến mười lăm cái. Không nhanh không chậm, Hoàng Trần nói: Mời kiểm tra, rồi khoanh tay đứng nhìn lão, trong bộ dáng không chút biểu lộ gì.

Nhìn thấy đống binh ngọc Trần lão thoáng ngẩn người, nhưng ngay sau đó trấn tĩnh lại ngay và buông một câu, giỏi, còn giám dọa thần dọa quỷ sao? Khặc khặc...

Rồi vươn tay cầm lấy một bình ngọc, lão mở nút, một mùi đan dược thơm nồng tỏa ra xung quanh, lão ngẩn người, đổ đan dược ra tay rồi đôi mắt già nua của lão như biến đổi, toàn bộ khuôn mặt như giãn ra một cảm giác dường như lão đã biến thành một người khác hẳn lúc trước, hết nhìn đám đan dược trên tay, lão lại nhìn Hoàng Trần. Liên tục đổ ra mấy bình đan dược, kiểm tra, cho tới khi đổ tới Tụ Khí Đan sắc mặt lão lại càng khó coi rồi. Không thể tin được, trong đời lão đã chứng kiến qua bao nhiêu biến cố, thử thách, nhưng lúc này đây lại khó lòng chấp nhận việc này, chính bản thân lão nếu như nói 3 tháng qua là Nguyễn Lão có đích thân luyện đan giúp Hoàng Trần thì cũng khó có thể đạt được số lượng khủng bố như thế. Ban đầu ban bố nhiệm vụ này là cũng chỉ để khích lệ các đệ tử luyện đan, nếu trong 6 tháng mà chỉ cần đạt đủ 1 trong số 2 nhiệm vụ này thì cũng đã là thiên tài rồi, cũng đủ để tâu lên chưởng môn ban thưởng đủ số điểm, không nghĩ là trong thời gian có 3 tháng Hoàng Trần lại hoàn thành đúng đủ một nửa số đan dược yêu cầu, phẩm cấp lại vô cùng tốt, chất lượng từng viên đan đều không thể chê vào đâu được. Lão Ngất thật rồi, chả lẽ lại gặp ma.

Nói sao thì nói dù sao trần lão cũng đã đi quá nửa cuộc đời sương gió, chỉ một thoáng suy nghĩ rồi lão bình tĩnh trở lại ngay. Lão nhìn thẳng vào Hoàng Trần nói: là ngươi 3 tháng đã luyện chế bằng số này đan dược sao?

Thì còn có thể có ai giúp ta sao? Ý lão không tin ta? ở đây là 10 bình mỗi bình 50 viên thượng phẩm Tẩy Cốt Đan, còn đây là 5 bình tổng cộng là 250 viên thượng phẩm Tụ Khí Đan, lão không tin có thể kiểm tra lại. Hoàng Trần nói.

Được rồi, việc này để ta báo cáo lại Nguyễn Phong chủ, rồi sẽ thông báo cho ngươi. Hiện tại linh dược để luyện chế số đan dược còn lại còn chưa chuẩn bị xong, khoảng 1 tháng nữa mới đủ, ngươi có muốn thực hiện thêm nhiệm vụ khác không? Trần lão hỏi, giọng nói đã không còn mỉa mai nữa, mà trong mắt ánh lên một vẻ vui mừng.

Ta luyện chế đan dược 3 tháng cũng mỏi rồi, cũng muốn xuất sơn ra ngoài một chuyến, lão xem có nhiệm vụ gì có thể cho ta ra ngoài thực hiện tranh thủ thêm thời gian lịch lãm? Hoàng Trần hỏi.

Cái này ra ngoài thì có, nhưng đang có một nhiệm vụ mới vừa mới đưa xuống, có lẽ cũng phù hợp với ngươi, nói rồi Trần lão nhìn Hoàng Trần chăm chú, sau đó lại ngạc nhiên thốt lên: ngươi đã đột phá Luyện Khí Kỳ tầng 10? Lão nói rồi như tự thấy mình buồn cười lão vỗ tay vào trán mình một cái lắc đầu thở dài nói một mình: quả là trường giang sóng sau đè sóng trước, ta già mất rồi.

Hoàng Trần thấy lão lẩm bẩm thì vội lên tiếng: cũng là may mắn tấn cấp thôi mà. Nhưng lão nói có nhiệm vụ mới phải ra ngoài là như thế nào, lão nói cụ thể hơn được không?

Cái này hơi phức tạp, ngươi hãy đi gặp sư phụ ngươi trước rồi hỏi về việc này, nếu được thì quay lại đây ta sẽ giữ nhiệm vụ này cho ngươi. Nói rồi lão nhanh chóng thu số đan dược lại nhẫn trữ vật, Lê Trực tiễn khách. Trần Lão nói.

Toàn thể sự việc diễn ra trước mắt Lê Trực, từ đầu tới cuối hắn chỉ biết há mồm trợn mắt, mà không nói một lời nào. Hắn đã làm ở đan phòng này 3 năm mà chưa bao giờ chứng kiến sự việc như thế này, chưa nói đến nhiệm vụ của Hoàng Trần, chỉ cần biểu hiện của Trần lão thôi đã đủ Lê Trực trợn mắt há mồm. Có thể nói ngoài Nguyễn Phong chủ và Trưởng môn ra thì chưa có ai khiến cho Trần lão biểu hiện thất thố như vậy. Đang ngơ ngác thì nghe tiếng của Trần lão, Lê Trực giật mình tỉnh lại, lắp bắp: vâng, kính... kính mời Hoàng Trần sư thúc. Nói rồi làm động tác mời dẫn Hoàng Trần rời khỏi đan phòng.

Sau khi rời khỏi đan phòng Hoàng Trần một mạch thẳng tiến phong chủ của Dược Phong.

Khi Hoàng Trần rời khỏi, Trần lão nhanh chóng rút ra một đạo truyền âm phù rồi sau đó lão nói gì đó và phóng truyền âm theo hướng Phong chủ dược phong. Sau đó 2 con mắt lão bần thần suy nghĩ.

Sau vài hơi thở, tại dược phong, trong phòng mình Nguyễn Lão đang nghiên cứu một tài liệu gì đó, bỗng không gian chớp động, một đạo truyền âm tiến tới, lão giơ tay bắt lấy. Sau khi nghe xong, mặt lão biến đổi liên tục, nhưng tựu chung là vui mừng. Lão lẩm bẩm, quả nhiên là thiên tài a. Trời giúp Dược phong, giúp Đông Long ta rồi.

Ngay sau khoảng một chén trà, thì phía ngoài động phủ đã có tiến nói vọng vào: Đệ tử Hoàng Trần bái kiến sư phụ!

Vào đi, Nguyễn lão lên tiếng.

Hoàng Trần bước vào hành lễ trước mặt rồi nhanh chóng ngồi xuống ghế.

Quả nhiên con đã tấn cấp Luyện Khí Kỳ tầng 10, tốt tốt. Nguyễn Lão động viên. Con uống trà đi!

Vâng đa tạ sư phụ, không phụ lòng người, con vừa mới may mắn tấn cấp Luyện Khí Kỳ tầng 10. Hoàng Trần khiêm tốn đáp.

Sau khi uông một hớp tra Hoàng Trần lên tiếng trước: Khởi bẩm sư phụ, con đang nhận mấy nhiệm vụ luyện đan tại đan phòng, tuy nhiên 3 tháng qua luyện đan cũng khá mệt mỏi, tu vi lại vừa thăng tiến, con muốn xin sư phụ nhân cơ hội linh dược đang chưa đủ được nhận nhiệm vụ ra ngoài rèn luyện lịch lãm một thể.

Nghe Hoàng Trần nói, sau một hồi suy nghĩ Nguyễn lão lên tiếng: việc con ra ngoài rèn luyện là đúng tuy nhiên nhiệm vụ lần này cũng có nhiều khó khăn mạo hiểm, có thể phải tham gia chiến đấu với địch ta sợ con đi sẽ chưa phù hợp.

Thưa sư phụ con cũng rất muốn rèn luyện bản lĩnh chiến đấu để nâng cao năng kinh nghiệm lịch duyệt của mình, có như thế sau này đột phá Trúc cơ mới vững chắc, kính mong sư phụ xem xét.

Được rồi, ta sẽ nói qua nhiệm vụ lần này cho con rồi con hãy quyết cũng chưa muộn:

Phía bắc của Hoàng Sa quận là giáp ranh giữa Đông Long và Hắc Long, chúng ta có sở hữu một mỏ khoáng mạch. Từ mấy chục năm nay chúng ta quản lý và khai thác bình thường, tuy nhiên lúc trước chủ yếu là khai thác được linh thạch hạ phẩm phẩm, xong cách đây mấy tháng đột nhiên trong quá trình khai thác thì thu được một linh thạch trung phẩm, như con đã biết nếu khoáng mạch đột nhiên xuất hiện linh thạch trung phẩm thì có giá trị ra sao. Mặc dù việc này hết sức bí mật, được chúng ta hết sức giữ gìn nhưng không hiểu sao lại bị lọt ra ngoài vào Hắc Long biết được. Do đó 2 tháng gần đây liên tục có sự quấy phá thăm dò của Hắc Long. Mâu thuẫn 2 phái vốn đã có từ trước, nhân dịp này bọn chúng càng làm càn.