Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 34: Trở lại môn phái (Hạ)




Thời gian khoảng một chén trà trôi qua, một chiếc xe song mã trang trí hoa mỹ đã có mặt tại cửa tiệm. 5 người nhanh chóng lên xe, hướng phía tây bắc thẳng tiến.

Nửa canh giờ sau xe ngựa dừng lại ở cửa một thung lũng nhỏ, mọi người xuống xe, đi về phía trong thung lũng. Đây là một thung lũng nhỏ, cỡ chừng bốn năm hecta, cửa thung lũng khá hẹp, càng tiến vào trong càng rộng, bốn bề là núi, phía cuối thung lũng một khu nhà cổ khá rộng được quy hoạch khá đẹp mắt, căn nhà trung tâm được bố trí tựa lưng vào vách núi, phía giữa khu nhà là một mỏm núi nhỏ có mạch nước chảy ra, quang cảnh toàn thung lũng khá trống trải, không có nhiều cây to mà chủ yếu là các loại thảo dược thông thường để chế thuốc, nhưng tuổi thì khá nhỏ, cũng chưa mấy nhiều tác dụng.

Hoàng Trần khá hài lòng với nơi đây, vì linh khí cũng khá nhiều hơn so với ở ngoài trấn, lại khá kín đáo, có thể dễ đàng bố trí một số trận bàn phòng ngự là được một nơi ở tương đối an toàn. Sau khi xem xét một lượt toàn thể khu vực, mọi người trở lại căn nhà chính trung tâm. Căn nhà khá rộng rãi, đầy đủ tiện nghi phòng ốc cho gia đình Hoàng Trần sinh sống, Thu Phương cùng với thằng bé đi lại xung quanh để xem xét và tìm hiểu khu vực. Thằng Trung rất thích nơi đây, nó cưa chạy đôn chạy đáo khắp nơi ngó nghiêng các chỗ rất tò mò và hứng khởi, lâu lâu lại níu áo mẹ nó hỏi, mẹ ơi thế từ này mẹ con mình ở đây à, bố có ở cùng mẹ con mình không. V.V.

Trong phòng khách, 3 người đàn ông đang ngồi bàn bạc trao đổi. Mặc dù là nhờ Trần gia tìm giúp nơi ở nhưng Hoàng Trần cũng không thể ở không sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, Hoàng Trần sẽ trả cho Trần ích bằng Linh thạch, mặc dù tiền giao dịch ở địa phương chủ yếu là dùng bạc khối, song đôi khi những giao dịch lớn vẫn thường quy ra linh thạch, vì giá trị của linh thạch đối với thường nhân là khá lớn. Nên biết rằng đối với đệ tử của Dược Phong thì ngoại đệ tử mỗi tháng cũng chỉ được cấp từ 1 đến 3 viên linh thạch hạ phẩm, nội môn đệ tử thì tối đa cũng được 10 viên mỗi tháng nên đối với thường dân có thể nói một viên linh thạch tương ứng với thu nhập của một người làm công 1 năm đấy. Chính vì thế sau khi trao đổi một hồi Hoàng Trần sẽ trả cho Trần Ích 50 khối linh thạch hạ phẩm để mua lại khu vực này. Ban đầu Trần Ích không giám nhận, vì số lượng tiền như thế thật là quá lớn, đủ cho 1 gia đình phàm nhân sinh sống cả đời a. Nhưng sau một hồi thuyết phục Trần Ích cũng đành cầm lấy số linh thạch nói trên, còn luôn miệng nói cảm ơn và sẽ hết sức chiếu cố cho gia đình Hoàng Trần trong thời gian ở đây.

Ban đầu Trần Hanh định lấy linh thạch của mình để trả giúp cho Hoàng Trần nhưng khi Thấy Hoàng Trần đơn giản lấy ra liền một lúc tới 50 khối hạ phẩm linh thạch Trần Hanh cũng khá bất ngờ, phải biết rằng trong 2 năm ở ngoại giới Trần Hanh nhớ là sư phụ cũng chỉ giao cho hắn chuyển cho Hoàng Trần có hơn 100 khối linh thạch, trong đó trong quá trình tu luyện hiển nhiên tiêu hao cũng gần hết Hoàng Trần lấy đâu ra nhiều linh thạch đến thế. Nhưng cũng không tiện hỏi nên chỉ nán lại trong lòng.

Nhân tiện đấy Hoàng Trần cũng đã làm việc với Trần Ích để vợ con hắn sẽ cấp một số loại thuốc cho cửa hàng của Trần gia để lấy thêm tiền sinh sống, vì dù sao Thu Phương vợ hắn cũng rất giỏi về chế thuốc đối với người thường. Thực ra hắn đã truyền lại cho Thu Phương cách luyện chế một số loại dược hoàn đơn giản có lợi ích lớn đối với phàm nhân trong tăng cường sức khỏe, vì vậy hoàn toàn không lo lắng việc vợ con hắn không thể tự sinh sống được ở nơi đây.

Mọi việc giao dịch suôn sẻ, Trần Ích cáo từ ra về trước. Trong phòng khách chỉ còn lại 2 người Hoàng Trần và Trần Hanh. Hai huynh đệ trao đổi một số việc sau đó Trần Hanh cáo từ trước, hắn muốn trở lại phường thị nơi trung tâm của thành Âu Lạc mua sắm một số thứ, nhân tiên sẽ đợi Hoàng Trần ở đó rồi cùng trở lại tông môn.

Sau khi chia tay, Hoàng Trần nhanh chóng bắt tay vào công việc chuẩn bị cho vợ con. Đầu tiên là hắn phải bố trí một số cấm chế đơn giản để bảo vệ an toàn cho 2 người. Sau một hồi tìm kiếm trong nhẫn trữ vật hắn lấy ra một số trận bàn đã cũ, sau đó bắt đầu bố trí từ cổng thung lũng, mất hơn một ngày một đêm hắn mới hoàn thành việc bố trí tới 3 tầng phòng ngự cấm chế quanh khu vực, đảm bảo rằng nếu không phải là tu sỹ đạt trúc cơ thì muốn xông vào nơi ở của vợ con hắn gần như là không thể. Hắn đã dùng gần hết số trận bàn mà hắn có được từ trong nhẫn trữ vật, đây là những trận bàn hắn thu được từ nhẫn trữ vật của Trần Chân chân nhân. Trước đây hắn cũng đã dùng nó nhiều lần để bố trí quanh động phủ tu luyện của mình nên cũng không quá phức tạp khi bố trí chúng tại nơi này. Mặc dù không học luyện khí nhưng việc bố trí, sử dụng trận bàn thì hắn cũng tìm hiểu khá thấu đáo.

Bố trí xong đâu đấy thì cũng đã là chiều tối ngày hôm sau. Hắn quyết định sáng mai sẽ trở lại thành Âu Lạc để cùng Trần Hanh trở lại tông môn. Vì thế sau khi sắp xếp giao lại cho vợ một số đan dược, phù lục với một số ngọc giản về pháp thuật chiến đấu đủ để cấp Luyện Khí Kỳ sử dụng, đồng thời Hoàng Trần cũng để lại cho 2 mẹ con 500 linh thạch hạ phẩm để sử dụng. Số lượng như thế nếu đối với phàm nhân mà nói thì là cả một gia tài khổng lồ không giám nghĩ tới, tuy nhiên vợ con hắn còn phải dùng nó để duy trì trận pháp khi cần, nên Hoàng Trần không hề tiếc, hắn dốc gần hết túi để đưa cho vợ a. Lúc này thì thằng cu Trung cũng đã ngủ ngon. Nó mệt vì cả ngày chạy nhảy vui chơi, buổi tối nó chỉ ngồi luyện công khoảng 1 canh giờ là lăn ra ngủ.

Không gian hoàn toàn yên tĩnh, màn chia ta thắm thiết của đôi vợ chồng trẻ lại bắt đầu, kéo dài cho tới hết canh 5, sau đó mới chìm vào giấc ngủ.

Sáng ngày hôm sau mới khoảng 8 giờ sáng Hoàng Trần đã có mặt tại trung tâm thành Âu Lạc, hắn lặng lẽ khởi hành khi vợ con còn chìm trong giấc ngủ, hắn không muốn phải bịn rịn chia tay. Dù sao nếu không có gì thay đổi thì cứ cách một quãng thời gian hắn vẫn có dịp về thăm vợ con, đặc biệt bây giờ nhiệm vụ của hắn là tăng lên thực lực và thu thập tài nguyên để còn cho cả vợ con hắn sử dụng. Nhiệm vụ khá nặng nề, phải biết rằng bản thân hắn là ngũ hành linh căn, tỉ lệ thuần khiết kém, hao tổn cho tu luyện cũng đã gấp mấy lần bình thường, lại còn phải lo cho vợ và con nên không thể không ngừng cố gắng. Chỉ có nhanh chóng tăng thực lực đạt tới kết đan trở thành trưởng lão của tông môn hắn mới có thể có đủ tài nguyên cho gia đình, hoặc giả hắn phải tìm một biện pháp khác để có thêm thu nhập. Nghĩ đến đấy mắt hắn chợt sáng lên, còn nhiều việc đang chờ hắn a.

Đệ đã đến rồi đấy à! Đang ngơ ngẩn xuất thần thì một âm thanh quen thuộc vang lê. Trần Hanh nhanh chóng bước tới vỗ vai Hoàng Trần.

Vâng, nhiều việc nên đệ đến hơi trễ, sư huynh thông cảm. Hoàng Trần nói.

Không có gì, lo lắng là hiển nhiên rồi, cũng không cần phải gấp, ta đã truyền tin cho sư phụ báo là tối nay chúng ta sẽ có mặt ở sư môn, đệ không cần lo lắng quá. Nói rồi hai người tiếp tục hành trình. Sau khi chia tay vợ con Hoàng Trần, hành trình của Hoàng Trần và Trần Hanh phi hành khá nhanh, khoảng 3h chiều hôm đó 2 người đã về tới môn phái.