Càng làm Hách Liên Vũ Tử xấu hổ và giận dữ là Trần Hạo còn nói ra nguyên nhân thật sự lúc trước Vân Châu võ hội nàng thua Trần Hạo. Trần Hạo sử dụng “Bóp Vú Long Trào Thủ”, đó là lợi dụng điểm yếu sinh lý, tâm lý của nàng, nếu khi đó nàng có thể bỏ đi rụt rè cùng thẹn thùng, không đem bản thân coi là nữ nhân, bày ra lãnh khốc tuyệt tình nên có, vậy thua sẽ là Trần Hạo...
Mà trong khoảng thời gian này chiến đậu, Trần Hạo trừ chính diện dùng thực lực cường hãn quyết đấu với nàng, còn thường thường sử dụng chiến đấu phương thức cực kỳ vô sỉ đáng khinh, thậm chí là to gan lớn mật “đùa giỡn”...
Hách Liên Vũ Tử sao có thể không phẫn nộ?
Chẳng qua, Hách Liên Vũ Tử không biết Trần Hạo thật là suy nghĩ cho nàng. Hồng nhan họa thủy, dung mạo tuyệt sắc của Hách Liên Vũ Tử nhất định sẽ gặp phải đủ loại như là Đông Phương Tán, Ðông Phương Tuấn vô sỉ kia. Nhưng nàng đã cùng Trần Hạo buộc định đến một tiểu đoàn đội, Trần Hạo cũng đã tiếp nhận nàng, vậy liền chỉ có thể đề thăng nàng, thay đổi nàng. Tuyệt chiêu cùng tâm lý phòng sói phải có!
Mục tiêu của Trần Hạo, đó là làm cho Hách Liên Vũ Tử ở lúc đối mặt kẻ địch vô sỉ, không đem thân là nữ nhân trở thành điểm yếu cùng sơ hở của nàng. Đương nhiên, trong khoảng thời gian này tu luyện, Trần Hạo cũng không như là Mặc Vũ Dật cùng Hách Liên Vũ Tử cho rằng hoàn toàn hy sinh thời gian cho bọn họ, hắn cũng là thông qua chiến đấu với hai người, đang quen thuộc phương thức chiến đấu ý võ kết hợp của mình, cùng với kết hợp vận dụng vũ kỹ của bản thân.
...
Hai mươi ngày sau, Mặc Vũ Dật ở dưới phương thức tra tấn tàn phá áp lực cao của Trần Hạo, rốt cuộc vượt qua mong muốn bước vào cảnh giới võ hoàng. Trần Hạo sau khi “mượn” hơn phân nửa linh dược còn thừa của Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật, cũng thật sự bước vào cảnh giới võ hoàng.
Chiến lực ba người ở trong hai mươi ngày ngắn ngủn đều có tăng lên kinh người. Trần Hạo tin tưởng, dưới cảnh giới ngang nhau, ít nhất không ai có thể đủ bằng vào chiêu thức ở dưới tay Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật lấy được tiện nghi.
Mà Hách Liên Vũ Tử ở dưới phương thức công kích đáng khinh vô sỉ của Trần Hạo, tuy vẫn tức giận, nhưng không thể không nói, nếu gặp phải “sắc lang” thủ đoạn đáng khinh như thế, nàng tức giận đã không phải bối rối, mà là có thể hóa thành công kích càng thêm cuồng bạo càng thêm cường đại!
Tương tự, Trần Hạo tuy chưa từng cùng cao thủ cảnh giới võ hoàng chiến đấu, nhưng hắn lại có lòng tin khiêu chiến cao cấp võ hoàng chiến một trận....
Ở sau khi Mặc Vũ Dật tấn thăng, ba người cùng nhau tiến hành khảo thí, rốt cuộc thật sự trở thành sơ cấp đệ tử của Lãnh Nguyệt điện, đạt được tư cách thí luyện. Hoàng gia Tân Tú đường chia làm sơ cấp đệ tử, trung cấp đệ tử cùng cao cấp đệ tử. Ba loại cấp bậc này không quan hệ với thực lực, mà là niên hạn nhập môn.
Nhập môn trong hai năm là sơ cấp đệ tử, trong bốn năm là trung cấp đệ tử, trong sáu năm là cao cấp đệ tử. Bất cứ đệ tử nào, thời gian ở hoàng gia Tân Tú đường chỉ có sáu năm, sau Sáu năm liền sẽ rời khỏi hoàng gia Tân Tú đưòng, về phần hướng đi thì xem tình huống thực lực cá nhân sau sáu năm.
Ba người bọn Trần Hạo chỉ chờ nhiệm vụ tiến lần sau đến liền có thể bắt đầu thí luyện!
...
Vài ngày sau, thí luyện lần đầu tiên hai tháng đầu rốt cuộc chấm dứt. Ðệ tử mới gia nhập của ba đại điện đều trở về. Có người ủ rũ, có người thu hoạch rất nhiều, thậm chí có đệ tử cực cá biệt chết ở trong thí luyện...
Trong lúc nhất thời, khu ký túc xá vốn lạnh lẽo lại náo nhiệt hẳn lên, bóng người tụm năm tụm ba, từng cái tiểu đội ầm ầm nghị luận lần này ai thu hoạch lớn nhật, ai xui xẻo nhất...các loại đề tài...
Tên Ðông Phương gia, Đông Phương Tuấn không hề nghi ngờ là tần suất xuất hiện cao nhất của Lãnh Nguyệt điện. Ba người bọn Trần Hạo tuy chưa bắt đầu thí luyện, nhưng thông qua Hoàng Khởi cùng với tư liệu lúc vừa đến phát, đối với hoàng gia Tân Tú đường thí luyện có hiểu biết.
Lúc trước Hoàng Khởi nói tới, Trần Hạo đã chờ mong vô cùng, mà bây giờ, đệ tử thí luyện ngắn ngủn không đến hai tháng trở về, Trần Hạo càng thêm trở nên hưng phấn hẳn lên, còn có vài ngày thời gian, hắn cùng Hách Liên Vũ Tử, Mặc Vũ Dật cũng sẽ bắt đầu thí luyện thật sự!
...
“Tê tê tê...”
Thể xác và tinh thần Trần Hạo hoàn toàn đắm chìm ở một loại trạng thái kỳ diệu, Trần Hạo phảng phất dung nhập đến trong mộc côn thô to so với gỗ đàn cũng cứng hơn mấy lần, được xưng là “Cương mộc (gỗ thép)”, dài chừng ba thước trong tay, hắn rõ ràng cảm ứng được từng luồng hoa văn tinh mịn, nhanh chóng chớp động đao mang, không có một chút nguyên lực, nhưng dễ dàng ở trong hoa văn nhỏ đến mức tận cùng này tới lui tuần tra, cùng với vụn gỗ nhỏ vụn, hình dạng mộc côn nhanh chóng phát sinh biến hóa.
“Ðiêu kĩ (kĩ năng điêu khắc) cảnh giới cao nhất, đó là điêu khắc thiên hạ vạn vật! Lúc dưới dao của con, không có vật gì không thể khắc được, đó là lúc điêu kĩ đại thành!”
Trong đầu Trần Hạo hiện ra lời phụ thân từng nói với hắn, lời vốn hắn không phản bác, nhưng căn bản không tán đồng. Ở hắn xem ra phụ thân chỉ là hình dung khoa trương mà thôi. Đao, chỉ là đao bình thường, hơn nữa còn không thể sử dụng bất cứ nguyên lực gì, sao có thể điêu khắc thiên hạ vạn vật? Cây cối đã là cực hạn rồi chứ?
Khi đó Trần Hạo nghĩ như thế. Ít nhất ở trong ý nghĩ của hắn, nham thạch, sắt thép, các loại khoáng thạch cứng rắn..v..v..các thứ, là không có khả năng dùng phương thức điêu khắc này, ít nhất cần nguyên lưc hoặc là tinh thần lực cường hãn làm chống đỡ, mới có khả năng.
Nhưng bây giờ, Trần Hạo ở dưới loại cảnh giới kỳ diệu này, bỗng nhiên phát hiện lời của phụ thân có thể là thực! Bởi vì Trần Hạo đã hiểu đây căn bản không phải điêu kĩ đơn thuần, mà là một loại vô thượng tuyệt học dung nhập vạn vật, lấy sinh mệnh bổn nguyên của vạn vật cảm ngộ đại đạo!
Trần Hạo nắm giữ hoa văn mỗi một loại vật thể, liền phảng phất chạm đến bổn nguyên loại vật thể này, một số cảm ngộ thiên đạo huyền ảo khí tức độc đáo vật thể đó có được, liền sẽ xuất hiện ở trong đầu hắn... Lúc đó, vật thể này ở dưới dao của hắn, liền là đậu phụ!
“Tê tê tê...”
Lúc một mảng vụn gỗ cuối cùng từ trong tay Trần Hạo trượt xuống, một thanh cương mộc đại kiếm mơ hồ tản ra hào quang kim loại xuất hiện ở trong tay Trần Hạo, thân kiếm bóng loáng nhẵn nhụi, căn bản nhìn không ra chút dấu vết điêu khắc, như là mộc kiếm tự nhiên trưởng thành, cho người ta một loại cảm giác hồn nhiên thiên thành (hoàn toàn tự nhiên).
“Đinh!”
Ðầu ngón tay ở trên thân kiếm nhẹ nhàng búng một cái, thế mà phát ra tiếng kiếm ngân thanh thúy, trên mặt Trần Hạo lộ ra một cái mỉm cười hài lòng.
“Thùng thùng thùng...”
Ngay vào lúc này, vang lên tiếng đập cửa nặng nề, dồn dập, phá hủy tâm cảnh tuyệt vời của Trần Hạo, lông mày nhất thời nhíu lại. Mặc Vũ Dật cùng Hách Liên Vũ Tử quả quyết sẽ không gõ cửa “kiêu ngạo” như thế.
“Trần Hạo, mở cửa mở cửa, ta là Đông Phương gia Đông Phương Anh, lão đại Đông Phương Tuấn của chúng ta cho mời!” M
ột thanh âm ương ngạnh truyền đến. Hai mắt Trần Hạo lóng lánh ra một vầng hào quang sắc bén, vẻ mặt lạnh lẽo địa đi cửa phòng, đột nhiên mở ra.
“Ha ha... Nghe nói ngươi cùng Mặc Vũ Dật còn có Tiểu Vũ tẩu tử tương lai của chúng ta đều đã bước vào cảnh giới võ hoàng, lão đại chúng ta lo lắng cho các ngươi, cố ý mời các ngươi gia nhập đoàn đội chúng ta, cùng nhau lịch lãm!”