Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 520: Điên Cuồng




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Nhưng sự tỉnh táo, sắc bén, cuồng ngạo mà Trần Hạo thể hiện đã phá vỡ nhận thức của mọi người đối với hắn.

“Người tiếp theo!” Trần Hạo liền phát ra chỉ lệnh.

Một đường quang mang bạch sắc lóe qua, dưới quy tắc bảo vệ, Trần Hạo lần nữa trở nên hoàn hảo vô khuyết. Cùng lúc đó, dưới lôi đài ầm một tiếng, một đường khí tức cường hãn, một người lăng không mà lên.

Xôn xao...

Xung quanh lôi đài, sau gần nửa năm thời gian im lặng, lần nữa dâng lên một đợt cuồng triều. Nửa năm Trần Hạo cố gắng áp chế sức mạnh chiến đấu của mình khiến cho mọi người gần như quên mất dã tính và sự cuồng bạo mà hắn thể hiện trong trận đại chiến với Túy Phàm Trần, cho đến bây giờ, một kiếm lạnh lùng vô tình của Trần Hạo lại xuất hiện!

Vẫn là một chiêu!

Hôm nay của nửa năm sau, Trần Hạo như lột xác biến thành một cỗ máy giết người, bất luận đối phương là ai, bất luận đối phương mạnh đến thế nào, bất luận tuyệt học của đối phương huyền ảo ra sao, thiên biến vạn hóa thế nào, ẩn chứa bao nhiêu sát chiêu, trong mắt Trần Hạo đều trở nên trong suốt không thể ẩn trốn.

Kiếm của hắn như biến thành lưỡi hái tử thần, giản đơn trôi chảy nhưng xảo trá vô hình.

Thay đổi đột ngột này khiến hiệu suất chiến đấu tăng lên một trăm lần!

Tất cả mọi người kể cả những cao thủ có tiếng đều trợn mắt kinh ngạc, không còn bất cứ tiếng động nào phát ra, chỉ có chằm chằm nhìn lên lôi đài, chằm chằm nhìn thân ảnh lạnh lùng cô ngạo đó!

Hai lão đầu phụ trách lôi đài số 132 cũng chấn động dị thường, dù là họ cũng không thể nghĩ rằng sau nửa năm thời gian, sự bạo phát của Trần Hạo lại cuồng dã, lạnh lùng như vậy!

Họ bây giờ đang vì Trần Hạo mà lựa chọn đối thủ, chính xác là ước chừng đối thủ Trần Hạo có thể chiến thắng, nhưng chắc chắn phải là đối thủ mang tính khó khăn giống như Túy Phàm Trần, Trần Hạo chỉ có dựa vào tuyệt chiêu liên phát mới có thể chiến thắng đối thủ. Nhưng bây giờ họ được nhìn thấy một điều.

Cảm giác ngay từ đầu họ đã đánh giá thấp thực lực tối đa của Trần Hạo, đây là suy nghĩ của họ.

Trên thực tế, họ không đánh giá thấp thực lực, mà đánh giá thấp tốc độ trưởng thành của Trần Hạo!

Chỉ vậy mà thôi!

Mười trận!

Năm mươi trận!

Một trăm trận!

Từng đối thủ lần lượt lên đài, từng đối thủ biến mất nhanh chóng, thời gian chiến đấu không vượt qua một phút thời gian, đồng dạng, Trần Hạo cũng từ bỏ tất cả thời gian nghỉ ngơi giữa các trận.

Kiểu tốc độ này, kiểu cuồng dã này, kiểu ác liệt này, kiểu lạnh lùng không ai bì nổi này, dù sức mạnh hắn thể hiện ra chỉ là Nhân Tiên cảnh nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được một loại phong thái của tuyệt thế kiếm khách!

Hai trăm trận!

Ba trăm trận!

...

Bảy trăm trận!

Tám trăm trận!

Chiến đấu tiếp tục tiến hành, chỉ hơn một ngày ngắn ngủi đã hoàn thành xong tám trăm trận, bình quân khoảng hai phút một trận, tốc độ này tùy theo đối thủ về sau càng lúc càng mạnh, bắt đầu trở nên chậm lại.

Nhưng sự thay đổi này không khiến bất cứ người nào oán hận, mà ngược lại cầu còn không được!

Cho đến lúc này, số người vào trong lôi đài quan sát đạt kỉ lục trước nay chưa từng có, bắt đầu mỗi trận đều có vô số tu luyện giả vào trong lôi đài quan sát với số lượng hơn một vạn người. Đây là con số ít nhất.

Cho đến lúc này, tất cả mọi người mới thừa nhận sự cường đại của Trần Hạo, dù bây giờ hắn thua cũng vẫn trở thành một truyền kì, một đỉnh tiêm cao thủ chân chính của sân thi đấu!

...

“Ồ... Đây mới là chiến đấu, đây mới gọi là đã! Đến đây, ta cũng muốn xem chiến tích của mình có thể nâng lên bao nhiêu!” Sau khi chém chết một cao thủ, đôi mắt lấp lánh như sao trời của Trần Hạo lóe lên chiến ý trước đây chưa từng có, người quan sát xem đã mắt thì hắn chiến đấu cũng đã tay, đây là kiểm nghiệm đối với lĩnh ngộ qua hơn chín nghìn trận, còn bây giờ hắn có được tiến bộ, khiến hắn rất đã.

Ầm ầm!

Xùy!

Trận thứ 9934, cuối cùng cũng đến lượt Nhân Tiên cảnh sơ kì chiến tích cao nhất, một trong hai người có danh khí lớn nhất, Vân Trung Kiếm!

Chờ đợi gần sáu tháng, Vân Trung Kiếm đã ra vào sân thi đấu không biết bao nhiêu lần, đến hôm nay, cuối cùng cũng đến lượt hắn, trận đấu chờ đợi sáu tháng thời gian khiến chiến ý của Vân Trung Kiếm nâng lên đến cực điểm, khoảnh khắc hắn bay về phía lôi đài, cả người như biến thành một thanh bảo kiếm xuất khỏi vỏ, kiếm khí lẫm liệt, kiếm quang âm u, nhưng lại có một vẻ phiêu miểu bất định thần kì!

Ðúng như tên, Vân Trung Kiếm!

“Vân Trung Kiếm! Là Vân Trung Kiếm... Thần tượng của ta!”

“Nhân Tiên cảnh sơ kì, ngoài Nhiếp Thiếu Phong thực lực tương đương ra, hiếm có người nào có thể trở thành đối thủ của hắn!”

“Đúng vậy, đúng vậy, phiêu miểu kiếm đạo của hắn đã tu luyện đến cảnh giới cực cao, thiên biến vạn hóa giết người trong vô hình! Không biết Trần Hạo có thể tiếp tục hay không!”

“Không dễ nói... Thực lực Trần Hạo thể hiện cũng rất mạnh, dù không có phương diện nào vượt trội nhưng như vậy càng khiến người ta khó có thể nắm bắt, cứ chờ xem... Nhưng cho dù có thể chiến thắng Vân Trung Kiếm, hắn cũng kiên trì không được bao lâu nữa, dựa vào thứ tự lựa chọn cao thủ của hắn, phía sau có lẽ đều là Nhân Tiên trung kì, hậu kì, hoặc Địa Tiên cảnh giới thậm chí Tiên Thiên cảnh giới hóa thân thành ngụy Nhân Tiên sơ kì!”

“Đúng vậy, chiến thắng Vân Trung Kiếm còn có Nhiếp Thiếu Phong nổi tiếng ngang Vân Trung Kiếm, Trần Hạo cho dù Nhân Tiên cảnh sơ kì vô địch...”

...

“Trần Hạo, ta đợi ngươi sáu tháng rồi! Ngươi rất mạnh!”

“Ngươi cũng rất mạnh!”

Trần Hạo cảm nhận khí tức trên người Vân Trung Kiếm, khuôn mặt tuấn dật lạnh lùng lộ ra một nụ cười tràn ngập tà mị. Người hiểu rõ Trần Hạo đều biết nụ cười nổi danh này của hắn chỉ xuất hiện khi gặp phải đối thủ thực sự, có thể tưởng tượng bốn chữ mà Trần Hạo vừa nói tuyệt đối không phải lấy lòng, mà là sự thật.

“Có thể chiến thắng ta, trên cơ bản ngươi sẽ vô địch Á Dĩnh Tinh Nhân Tiên cảnh sơ kì, trận chiến này bất luận thắng thua, ta hi vọng ngươi có thể dốc toàn lực! Đương nhiên, ta cũng không nương tay!”

“Xin lỗi, cho dù là thắng ngươi, ta cũng không phải Nhân Tiên cảnh sơ kì vô địch...” Đối diện với ánh mắt tràn ngập chiến ý, cuồng ngạo nhưng bình lặng của Vân Trung Kiếm, Trần Hạo thản nhiên nói.

“Ồ?” Vân Trung Kiếm không hiểu.

“Cảnh giới thực sự của ta là Nhân Tiên cảnh hậu kì. Bây giờ chỉ để củng cố chiến kĩ mà thôi...”

Xôn xao...

Những lời Trần Hạo nói khiến vô số tu luyện giả xôn xao, đồng thời cũng khiến vô số người thở dài, chẳng trách lợi hại như vậy, thì ra là Nhân Tiên cảnh hậu kì cao thủ. Chỉ là mọi người không hiểu Nhân Tiên cảnh hậu kì cao thủ sao chưa từng một lần đến sân thi đấu, bởi vì tất cả mọi người đều biết chiến tích của Trần Hạo bắt đầu từ con số 0.

“Thì ra là vậy! Vậy thì đừng phí lời nữa, bắt đầu đi!”

“Được!”

Xùy Xùy!

Khí tức hai người lập tức điên cuồng tăng vọt, đại chiến sắp sửa bắt đầu!