Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 119: Linh bảo, cửu thiên tiên lôi kiếm




“Ánh sáng đom đóm!”

Ðối mặt chín thanh phi đao quỷ dị xảo quyệt, Âm Phong Hàn nổi giận quát lạnh một tiếng, da thịt lõa lồ ra, nháy mắt như biến thành tinh thạch bạch ngọc, nổi lên hào quang kim loại u lam, màu sắc một đôi nhục chưởng càng sâu, như là hóa thành móng vuốt sắc, không để ý tới chín thanh phi đao chút nào, thân hình nhanh như quỷ mị, tới gần Trần Hạo!

Đinh đinh đinh!

Rầm rầm rầm!

Phi đao sắc bén vô cùng đủ để miễu sát thất phẩm võ đế lúc va chạm đến thân thể Âm Phong Hàn, phát ra tiếng kim loại va chạm, rầm rầm rầm bị phản chấn ra.

Âm Phong Hàn lông tóc không bị tổn thương, tiếp tục lạnh lẽo nói: “Cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy! Chịu chết đi!”.

Âm Phong Hàn đột nhiên bén nhọn thét dài, cách Trần Hạo không đến năm trượng, nhất thời bay vút tận trời, tản mát ra một cỗ sát khí sắc bén vô cùng, bay lượn trên không, chợt như điện quang, ở không trung xoay người vặn một cái, bàn tay xanh thẳm chụp vào đầu!

“Cuồng Lôi Oanh Ðỉnh!”

Tê tê... Oành đùng đùng...

Nguyên lực khủng bố ẩn chứa khí tức sấm sét nồng đậm, nổ tung giống như sét đánh, đánh về phía dưới thân Trần Hạo.

...

“Thiên Lôi Chưởng?”

Cao thủ trên đài chủ tịch cùng chỗ ngồi tuyển thủ các quốc gia, ở khoảnh khắc nhìn thấy Âm Phong Hàn xuất chưởng, nhất thời kinh hô, nhất là đường chủ, phó đường chủ vương quốc Trấn Nguyên cùng với Hoàng Khởi phía trước chỗ tuyển thủ, vẻ mặt đều lộ ra cực độ khiếp sợ.

Thiên Lôi Chưởng là tuyệt học cấp mười sáu, một trong những tuyệt học cường hãn nhất, cao cấp nhất vương quốc Tinh La. Trong lời đồn, tu luyện đến cực điểm có thể so với sấm sét thật sự, một chưởng đánh ra, điện quang tàn sát bừa bãi, sấm sét rầm rầm, đây chính là tuyệt học khủng bố chí cương chí dương, chỉ có cảnh giới võ tông mới có khả năng luyện thành, cảnh giới võ thánh mới có thể thật sự phát huy ra uy lực của nó!

Nhưng bây giờ, chỉ là bát phẩm võ đế nhưng Âm Phong Hàn lại phát ra Thiên Lôi Chưởng!

Tuy Âm Phong Hàn xa chưa phát huy ra uy lực thật sự của Thiên Lôi Chưởng, nhưng một chưởng này lại tuyệt không phải cao thủ trong võ đế cảnh có thể chống lại!

Đám người Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật tuy không biết Thiên Lôi Chưởng lợi hại như thế nào, nhưng giờ phút này, khí tức khủng bố kia đã bao phủ toàn bộ diễn võ trường, khiến cho thiên địa năng lượng trên lôi đài cũng cuồng bạo hẳn lên, khó có thể tưởng tượng loại uy thế một chưởng này của Âm Phong Hàn đến tột cùng có bao nhiêu khủng bố!

...

Nổ tung oành đùng đùng chấn động ra, kinh lôi, thiểm điện, sét đánh, pháo liên châu nổ tung, chấn cho toàn bộ diễn võ trường đều run rẩy, trên lôi đài càng là vụn đá bay tán loạn, mặt đất dưới lôi đài, trên bậc thang khán đài đều lập tức xuất hiện rạn nứt...

Uy lực to lớn, khiếp sợ toàn trường!

“Có thể chết ở dưới Thiên Lôi Chưởng của ta, cũng đủ ngươi kiêu ngạo, khặc khặc khặc...”

Âm Phong Hàn ở trên không song chưởng không ngừng đánh ra, thanh âm cuồng ngạo vang vọng trong tai mọi người. Mà trên lôi đài Trần Hạo lại như là con chuột nhanh như thiểm điện trốn dưới từng đạo lôi chưởng khủng bố, chật vật không chịu nổi, rõ ràng hộ thể cương khí đã thúc giục cực hạn.

Còn có thể chống đỡ bao lâu?

Mọi người hầu như đã nhìn thấy hình ảnh Trần Hạo bị sấm sét đánh trúng người, tan xương nát thịt.

...

“Quá khủng bố rồi... Thực lực Âm Phong Hàn này lại mạnh như thế, chỉ sợ so với thủ tịch năm đại điện của chúng ta cũng kém không bao nhiêu nhỉ?!”

“Ừm. Quả thực rất mạnh, đạt được tư cách dự thi Bách Triều bảng tuy khả năng không lớn, nhưng tuyệt đối có thể thăng cấp đến top năm mươi... Không, top hai mươi, top mười cũng có khả năng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn phải có linh bảo có thể cùng chúng ta thủ tịch năm đại điện chống lại...”

“Cái đó thì đệ tử thiên phú đứng đầu các nước chư hầu trên thực tế cũng không kém hơn thiên tài thật sự của đế quốc chúng ta, kém chỉ kém ở xuất thân, linh bảo, ở những địa phương cằn cỗi của bọn họ chỉ sợ là rất khó đạt được”

“Phải. Chẳng qua cũng không phải không có khả năng. Bao năm qua cũng có không ít đệ tử có linh bảo. Bọn họ đi di tích truyền thừa những nơi đó, tuy cấp thấp ít chút, nhưng chung quy vẫn là có. Cũng không thể quá xem thường người ta. Âm Phong Hàn này lần trước đấu loại Tân Tú bảng tám nước, đã lấy tu vi ngũ phẩm võ đế bước vào top mười, chiến lực, số mệnh đều cực kỳ kinh người, bây giờ lại thi triển ra Thiên Lôi Chưởng vượt qua cảnh giới này, ta thật cảm thấy hắn rất có thể có linh bảo trong người... Trần Hạo này của vương quốc Trấn Nguyên này cũng đáng tiếc, mới mười lăm tuổi đã có thực lực như vậy, nếu không phải cậy mạnh ứng chiến mà nói, hai năm sau, đạt được tư cách Bách Triều bảng cũng không khó. Thiên phú này so với chúng ta thủ tịch năm đại điện cũng không kém hơn, thậm chí còn hơn, nếu xuất thân ở đế quốc chúng ta, thì đã lợi hại rồi...”

“Không có cách nào, đây là bi ai của siêu cấp thiên tài, tất cả siêu cấp thiên tài đều tâm cao khí ngạo, không biết trời cao đất rộng, giống hắn như vậy, trong một trăm người, sẽ có chín mươi chín kẻ chết non, chỉ có một người sống sót, mới có thể trở thành tồn tại siêu cấp thật sự. Ðáng tiếc người nhiều rồi, Trần Hạo này không kiên trì được mấy chiêu, thật sự là quật cường, ta nếu là hắn, giờ phút này lập tức nhảy xuống lôi đài nhận thua, đây không phải chờ chết sao?”

Trên chỗ khán đài, không ít đệ tử Tân Tú đường đế quốc Tuyên Võ, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm lôi đài, nghị luận ầm ầm.

Nhưng ánh mắt một số cao thủ ở đây lại lặng yên xảy ra một tia thay đổi, ban đầu đều là nhìn chằm chằm Âm Phong Hàn không ai bì nổi, nhưng bây giờ lại mang theo một tia khiếp sợ nhìn về phía Trần Hạo.

Một phút đồng hồ, Trần Hạo ở duới Thiên Lôi Chưởng khủng bố của Âm Phong Hàn đã chật vật không chịu nổi né một phút đồng hồ!

Tuy hộ thể cương khí cũng bị phá vỡ mấy lần, quần áo quanh thân đều rách mướp, một mái tóc đen cũng biến thành rối bời, nhưng làm cho người ta kinh ngạc là thân hình hắn lại chưa chút giảm bớt, xuyên qua đá vụn bay tán loạn, khuôn mặt tuấn dật phi phàm của Trần Hạo không có chút bối rối, nhất là đôi mắt lóng lánh tinh quang, càng là trầm như nước, binh thản ung dung, làm người ta có một loại cảm giác bát phong bất động.

Điều này sao có thể?

Lôi đình lực là một loại năng lượng cuồng bạo nhất, Âm Phong Hàn phát ra Thiên Lôi Chưởng, ẩn chứa lôi đình lực, đối với cao thủ cảnh giới võ thành mà nói không tính là gì, nhưng đối với cảnh giới võ đế lại có lực sát thương thật lớn.

Lôi đình chấn, nguyên lực bạo!

Không hề nghi ngờ, lôi đình lực là một loại năng lượng khủng bố nhất với người tu luyện, nhất là người tu luyện cấp thấp. Ðừng nói bị sấm sét đánh trúng người, chính là ở thời tiết dông tố tu luyện, cũng là tối kỵ. Nếu không một khi bị khi sấm sét đánh trúng liền có thể dẫn nổ đan điền, tan xương nát thịt.

Nhưng Trần Hạo sau khi bị đánh trúng, lại phá vỡ hộ thể cương khí, thân hình chỉ là hơi bị kiềm hãm, liền lần nữa chạy trốn như chớp.

“Chẳng lẽ... Tiểu tử này lĩnh ngộ lôi thuộc tính kim chi diễn sinh?”

Hoàng Khởi cùng đại đa số cao thủ trên đài chủ tịch ở một khắc này đều sợ hãi động dung. Trần Hạo ở thời điểm đối chiến Nhiễm Miểu Miểu đã bày ra băng, vụ hai loại thuộc tính năng lượng, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng. Có thể ở cảnh giới võ đế lĩnh ngộ ngũ hành năng lượng thuộc tính cực kỳ diễn sinh thuộc tính năng lượng tuy kinh người, nhưng ở đây đều là thiên tài đứng đầu các đại vương quốc, cũng không đủ để làm người ta khiếp sợ. Trong đó không ít người đều có lĩnh ngộ. Nhưng... có thể ở cấp bậc võ đế, cùng lúc lĩnh ngộ hai loại bổn nguyên ngũ hành năng lượng lại cực kỳ hiếm có.

...

Ban đầu nắm chắc thắng lợi, kiêu ngạo, không ai bì nổi, ở trong ngắn ngủn một phút đồng hồ, ánh mắt Âm Phong Hàn trở nên cực kỳ hung ác, chau mày, tuy vẫn đang cuồng bạo vung chưởng, chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng hắn lại biết, còn tiếp tục duy trì như vậy, thua sẽ là hắn. Công kích vượt qua cảnh giới của chính mình như thế, bản thân chính là chuyện cực độ hao phí nguyên lực, hắn có thể kiên trì bao lâu?

Sau khi do dự ngắn ngủi, ánh mắt Âm Phong Hàn đột nhiên lóng lánh ra một vầng kiên định cùng hung ác, không do dự nữa!

...

“Cẩn thận, hắn muốn tế ra rồi!”

Không ai biết, giờ phút này trong đầu Trần Hạo vang lên thanh âm tham bảo kiếm linh. Ở thời điểm Âm Phong Hàn phát ra Thiên Lôi Chưởng, tham bảo kiếm linh đã xuất hiện, không phải giúp Trần Hạo chiến đấu, hắn không có năng lực đó. Nhưng cảm giác linh mẫn đối với bảo vật lại làm hắn phát hiện trong Thiên Lôi Chưởng của Âm Phong Hàn phát ra ẩn chứa khí tức linh bảo nồng đậm. Nếu không lấy tu Vi của Âm Phong Hàn, quả quyết không có khả năng phát ra tuyệt học công kích cường hãn như thế.

“Tốt!” Đôi mắt lạnh lẽo của Trần Hạo lóng lánh ra một luồng tinh quang, tâm thần trong phút chốc dung nhập đến một loại cảnh giới kỳ diệu.

Đang chật vật chạy trốn, hai chân hắn đột nhiên bước một bước, “oành”, một tiếng nổ vang từ dưới chân phát ra, cả người vốn là tốc độ kinh người, trong phút chốc hóa thành một dải ánh sáng, “Vù” một tiếng lướt qua một tàn ảnh hình nửa vòng tròn, cùng lúc tránh đi lôi chưởng của Âm Phong Hàn, bay đến trời cao.

“A...”

Trong đám người nhất thời bộc phát ra từng tiếng kêu kinh ngạc, mọi người đều dại ra mở to hai mắt nhìn.

Tê tê tê...

Trần Hạo bỏ đi hộ thể cương khí, quanh thân bắt đầu khởi động ra từng đạo lôi điện ánh sáng như hồ quang.

...

“Quả nhiên hắn đã lĩnh ngộ lôi điện năng lượng!”

Vô số cao thủ hoảng sợ thầm nghĩ.

Âm Phong Hàn cũng khiếp sợ mở to hại mắt nhìn, không dám do dự nữa, giọng bén nhọn kia đột nhiên hét lớn một tiếng: “Mau!”

Ông!

Một đạo lôi đình chi quang rực rỡ trong phút chốc làm cho bầu trời tối sầm lại!

Cùng nhật nguyệt tranh huy!

Một thanh bảo kiếm giống như ẩn chứa ngàn vạn lôi đình xuất hiện ở trong tay Âm Phong Hàn, một kiếm nơi tay còn chưa thúc giục đã như xé rách vách ngăn không gian, làm cho không gian phạm vi mấy trăm trượng phát ra khí bạo kịch liệt kinh thiên động địa, thiên địa năng lượng tuôn trào lan đến gần mặt đất lôi đài, đá vụn bay tán loạn, ngay cả đệ tử trên khán đài bên cạnh lôi đài, từng người đều hoảng sợ tế lên hộ thể cương khí!

...

“Linh bảo! Âm Phong Hàn này quả nhiên có linh bảo...”

“Lợi hại!”

Ðệ tử trên khán đài vừa rồi còn đoán Âm Phong Hàn có linh bảo, nhất thời khiếp sợ nói.

...

“Tiểu tử, đây vốn là đòn sát thủ Âm Phong Hàn ta danh chấn thi đấu tân tú đế quốc Tuyên Võ, bước vào Bách Triều bảng, mà ngươi lại đem ta bức đến bại lộ trước! Cái này cũng đủ ngươi kiêu ngạo rồi! Hôm nay, giờ phút này, ta liền dùng máu tươi ngươi đến tế luyện linh bảo của ta, Cửu Tiêu Thiên Lôi Kiếm! Chịu chết đi!”

Âm Phong Hàn một kiếm trong tay, khí thế nhất thời tăng vọt vô số lần, theo tiếng nói bễ nghễ thiên hạ đó của hắn, đâm ra một kiếm!

Oành!

Kiếm quang huy hoàng, mang theo uy áp hủy thiên diệt địa, rợp trời rợp đất ép về phía Trần Hạo.

Toàn bộ diễn võ trường bộc phát ra từng trận hít ngược khí lạnh cùng kinh hô, khuôn mặt nhỏ của Hách Liên Vũ Tử nhất thời trắng bệch, thân thể mềm mại run rẩy, Mặc Vũ Dật vẻ mặt tương tư khẩn trương đến cực hạn, Hoàng Khởi, Phương Tình, Vân Phi Yên từng người khẩn trường nắm chặt nắm tay, ngừng thở. Đệ tử khác của vương quốc Trấn Nguyên ở thời khắc cùng chung vinh nhục cũng là khẩn trương vô cùng, vì Trần Hạo lau một nắm mồ hôi lạnh.

Không ai nghĩ đến Âm Phong Hàn lại có được linh bảo, hơn nữa linh bảo này tản mát ra khí tức vượt qua mọi người tưởng tượng!

Kiếm quang rực rỡ, mênh mông, khủng bố, gào thét chạy chồm hướng tới Trần Hạo, trong kiếm quang ẩn chứa từng đạo lôi đình khủng bố, nuốt nuốt phun phun, một khi va chạm đến Trần Hạo, đó là lúc nó bùng nổ!

“Phá cho ta!”

Ngay tại thời khắc mọi người đều khiếp sợ, trên người lóng lánh từng đạo điện quang, Trần Hạo lại hoàn toàn không sợ, bàn tay chấn động, một cái vòng tròn không chút ánh sáng như là sắt thường liền xuất hiện ở trong tay hắn, theo tiếng quát lớn réo rắt kia, vòng tròn rung lên, bỗng nhiên lóng lánh ra từng vòng ánh sáng bảy màu, thiên biến vạn hóa, từng tầng chụp về phía kiếm quang huy hoàng đã tới trước mặt!

“Linh bảo? Ngu xuẩn! Thiên lôi phần thân, nổ!”

Âm Phong Hàn gầm lên một tiếng, bảo kiếm trong tay rung lên, kiếm quang ẩn chứa từng đạo sấm sét khủng bố đột nhiên nổ tung!

Răng rắc răng rắc!

Từng đạo sấm sét to như người nhất thời cuồng bạo xuyên đầu vòng tròn bảy màu, muốn oanh kích ở trên người Trần Hạo!

“Tới tốt!”

Thân hình Trần Hạo đứng yên trên không, một tay nâng vòng đón, vòng tròn nho nhỏ giờ khắc này bỗng nhiên “Ông” một tiếng bành trướng mấy chục lần, quang mang bảy màu càng thêm rực rỡ, nhất thời chặn đứng sấm sét. Quang mang bảy màu của vòng tròn càng tăng lên, tê tê phát ra từng đạo hào quang màu sắc khác nhau rót đến mi tâm Trần Hạo!

Răng rắc răng rắc... Rầm rầm rầm...

Giữa Trần Hạo cùng Âm Phong Hàn như là biển sét luyện ngục, nhưng bên người Trần Hạo lại gió êm sóng lặng, chỉ có năng lượng ngũ hành thuộc tính tinh thuần đến cực điểm không ngừng hòa tan đến mi tâm Trần Hạo, làm cho thân thể hắn cũng bắt đầu lóng lánh ra quang mang bảy màu nồng đậm!

...

“Ðây là linh bảo gì? Thật lợi hại...”

“Sao có thể? Trần Hạo này cũng có linh bảo? Trời ạ...”

Từng trận kinh hô từ trên khán đài bùng nổ, từng ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Hạo quang mang bảy màu lóng lánh, ngạo nghễ đứng thẳng kia, quả thực không thể tin được cái mình nhìn thấy, ở trong ý nghĩ ban đầu của bọn họ, Trần Hạo tuyệt đối là bị lôi kiếm của Âm Phong Hàn đánh thành cặn. Nhưng bây giờ, kiếm quang sấm sét khủng bố kia lại không thể thương tổn đến Trần Hạo chút nào, càng kinh người là, một màn trước mắt trái lại như Trần Hạo thông qua vòng tròn kỳ dị trong tay, đem năng lượng sấm sét của đối phương chuyển đổi hết thành năng lượng ngũ hành tinh thuần, hơn nữa hòa vào trong bản thân.