Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 307: Tiểu Bạch xuất trận





Động tác thân ảnh màu trắng mười phần nhanh nhẹn, ngay khi mọi người còn chưa kịp phản ứng đã lao về phía Hàn Phong.
 
Đối mặt với biến hóa đầy bất ngờ, Lý Thần ở một bên có chút ngạc nhiên, đang muốn ra tay thay Hàn Phong ngăn thân ảnh màu trắng lại thì thấy Hàn Phong mỉm cười ngênh đón.
 
Ngay khi thân ảnh màu trắng gần đụng vào Hàn Phong, giống như được phanh gấp lại, thân hình vững vàng dừng ở trước mặt Hàn Phong.
 
Nhất thời cả thân hình một con ma thú trắng toát xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
 
Thân hình ma thú vừa dừng lại, đầu tròn hơi ngẩn lên, một tiếng hổ gầm chợt vang vọng khắp đỉnh núi. Cùng với tiếng hổ gầm này, trên người ma thú màu trắng tản mát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho mọi người xung quanh cảm giác hít thở không thông.
 
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người con ma thú đột nhiên xuất hiện này.
 
Lý Thần trông thấy đây bất quá chỉ là một đầu tiểu bạch hổ, trong mắt liền lộ vẻ kinh ngạc.
 
Dùng kiến thức hắn từng trải qua cũng nhìn không ra được ma thú trước mắt thuộc về chủng loại nào.
 
Khí tức từ trên người con ma thú này, Lý Thần có thể mười phần xác định, con ma thú không hợp nhãn trước mắt này có thực lực Thiên giai.
 
Nhưng mặc cho hắn nghĩ nát đầu cũng không biết tại sao trên Huyền Thiên Tông lại xuất hiện một con ma thú Thiên giai, chẳng qua trông thấy biểu tình Hàn Phong bây giờ cũng không có bất luận gì là kinh nghi hay cảnh giác, trái lại còn lộ ra một tia mừng rỡ nhàn nhạt.
 
Suy nghĩ này trong đầu Lý Thần cũng rất giống với suy nghĩ của nhóm người Diệp Hạo Thiên.
 
Cảm thụ được trên người Tiểu Bạch phát ra khí tức thuộc về mà thú Thiên giai, sắc mặt mấy người đều là một mảnh âm trầm, hẳn nhiên còn tệ hơn so với lúc Hàn Phong và Lý Thần xuất hiện.
 
Tuy nói nguyên bản Diệp Hạo Thiên đã đưa Lý Thần vào trong vòng tính toán, nhưng hắn cũng không nghĩ tới thực lực Lý Thần dĩ nhiên còn mạnh hơn so với tình báo miêu tả rất nhiều.
 
Mà càng làm cho hắn không ngờ tới chính là, Hàn Phong nguyên bản vẫn là võ giả Địa giai, trải qua thời gian hơn một năm, thoáng cái dĩ nhiên biến thành cường giả Thiên giai.
 
Tuy rằng biểu hiện ra ngoài, bên Diệp Hạo Thiên có tới sáu gã cường giả Thiên giai, phía đối phương có ba thêm một người bị thương, thực lực tuy hơn bên này một bậc, nhưng nếu muốn đánh, thắng bại thế nào còn chưa rõ.
 
Nhưng lúc này đột nhiên lại không biết từ đâu chạy ra một con ma thú Thiên giai, cứ như vậy với nhóm người Diệp Hạo Thiên mà nói, thế cục đã hoàn toàn đảo chiều.
 
Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Hạo Thiên cùng với mấy người Minh Khấp lập tức trở nên mười phần âm trầm.
 
Mặc cho bọn hắn ai cũng không nghĩ đến, nguyên bản thắng lợi dễ dàng như trở bàn tay, kết quả lại dẫn tới tình cảnh này.
 
Bất quá đối với đông đảo chúng đệ tử Huyền Thiên Tông mà nói, tâm tình có bước chuyển biến cực lớn, từ ban đầu vô cùng lo lắng khẩn trương, thẳng đến hiện tại là kích động và hưng phấn, thay đổi cả một trời một vực.
 
Đối với ma thú màu trắng đột nhiên xuất hiện này, đông đảo chúng đệ tử Huyền Thiên Tông tự nhiên quen thuộc dị thường.
 
Mà trong đám người ngày, Lâm Phỉ Vân sau khi nhìn thấy ma thú màu trắng xuất hiện, còn quệt miệng bất mãn nói:
 
- Tiểu Bạch kia, mấy ngày này ta tìm nó chơi đùa nó đều đang ngủ, căn bản không thèm chú ý tới ta, hiện tại sư huynh vừa trở về nó đã bật người điên cuồng chạy tới, thật là quá đáng rồi.
 
Trầm Ngọc ở một bên lại mỉm cười, có chút tỉnh ngộ giải thích:
 
- Thảo nào mấy ngày nay bộ dáng Tiểu Bạch có chút vô tình, ngay cả ta cho nó hai viên linh đan thất phẩm nó cũng không thèm để ý, nguyên lai mấy ngày nay nó đang ở trong thời kỳ đột phá.
 
- Đột phá? Tiểu Bạch không phải ma thú Địa giai sao? Ngọc tỷ tỷ, ngươi nói nó đột phá, lẽ nào hiện tại Tiểu Bạch đã là ma thú Thiên giai rồi sao?
 
Lâm Phỉ vân kinh ngạc hỏi.
 
Trầm Ngọc cũng có chút không xác định nói:
 
- Ta cũng không quá rõ ràng, nhưng dựa theo khí tức trên người Tiểu Bạch hiện tại, cộng thêm biểu hiện lúc trước hẳn là không sai.
 
Bên này hai nàng đang nghị luận, bên kia Hàn Phong cũng đang có động tác.
 
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hàn Phong đưa tay không chút khách khí, trực tiếp nắm lấy cái cổ con ma thú màu trắng, nhấc tới trước mặt mình, cười nói:
 
- Tên gia hỏa này, xem ra ngươi quả thật rất thảnh thơi a, hơn hai năm không gặp cũng đã trở thành ma thú Thiên giai rồi.
 
- Ngao!
 
Bị Hàn Phong bắt được như vậy, Tiểu Bạch tất nhiên vô cùng bất mãn, nghe lời Hàn Phong nói như vậy, càng há mồm kêu to một tiếng.
 
Trông thấy bộ dáng Tiểu Bạch như vậy, Hàn Phong cười cười, lập tức buông tay ra, nói:
 
- Bất quá ngươi tới cũng vừa lúc, như vậy lão gia hỏa mặc hắc ý kia liền giao cho ngươi phụ trách đi, không thành vấn đề chứ?
 
Trả lời Hàn Phong chính là một tiếng gầm nhẹ đắc ý.
 
Thấy thế Hàn Phong liền gật đầu thỏa mãn, quay đầu nhìn về phía Bố Lôi Địch nói:
 
- Xem ra đã định trước đám người này không thể thoát rồi. Bố Lôi Địch, ngươi còn có thể tiếp tục chiến đấu không?
 
Sau khi sử dụng định tâm đan do Hàn Phong đưa cho, sắc mặt Bố Lôi Địch rốt cuộc đã hồi lại một chút, nghe vậy liền thản nhiên cười, nói:
 
- Già rồi, tốt nhất các ngươi cứ để lại cho ta một tên yếu nhất, đối phó với một người ta nghĩ hẳn không vấn đề gì!
 
Nghe vậy Hàn Phong cũng yên tâm gật đầu, lập tức vọt tới trước nhóm người Minh Khấp, cất giọng nói:
 
- Minh Khấp, ba năm trước đây ngươi không thể giết được ta, hôm nay ta liền nhìn xem ngươi có thể hay không chạy thoát khỏi tay ta.
 
Nói xong, Hàn Phong cũng không chờ hắn trả lời, thân hình khẽ động, lập tức thi triển thốn ảnh, giữa không trung mơ hồ chỉ để lại một đạo tàn ảnh nhàn nhạt không rõ.
 
Rất nhanh, Hàn Phong đã xuất hiện tại trước người Minh Khấp, trong ánh mắt khiếp sợ của đối phương, quyền đầu của Hàn Phong mỗi lúc một gần.
 
"Ầm ầm!"
 
Cũng may Minh Khấp coi như là một cường giả Thiên giai tam phẩm, sau khi trải qua thoáng phân thần cũng kịp thời bật người phản ứng.
 
Nhìn thấy khí tức trên người Hàn Phong không hề yếu hơn mình, trong lòng Minh Khấp ngưng trọng, lập tức không dám khinh thường, hai tay đưa về phía trước, đấu khí trong cơ thể đều quán nhập trong hai tay, đồng thời thân hình Minh Khấp cũng lui nhanh về phía sau.
 
Một tiếng "ầm ầm" chính là do Thiên giai đấu khí của Hàn Phong và Minh Khấp sau khi tiếp xúc rồi đột nhiên nổ tung.
 
Minh Khấp chỉ cảm thấy hai tay vừa chạm phải quyền đầu của Lăng Phong lập tức truyền đến cảm giác tê dại, không kịp nghĩ nhiều, dựa vào kinh nghiệm qua nhiều năm tranh đấu, thân hình Minh Khấp mạnh mẽ thối lui nhằm hóa giải nốt phần lực lượng còn lại, nỗ lực thoát ra khỏi công kích của Hàn Phong.
 
Chẳng qua Hàn Phong sao để hắn đơn giản thoát được.
 
Tuy rằng Hàn Phong hiện tại mới chỉ là Thiên giai nhất phẩm, nhưng hắn lại khác biệt với cường giả Thiên giai nhất phẩm bình thường.
 
Đừng quên hắn thật ra đã tán công tới chín lần, trải qua thiên tân vạn khổ mới tu luyện thân thể tới kim nguyên chi thể, đồng thời có được cửu chuyển tiên thiên đấu khí, loại tồn tại gần như là nghịch thiên.
 
Trải qua hơn một tháng tu luyện, hiện tại Hàn Phong tuy rằng vẫn là cảnh giới Thiên giai nhất phẩm như trước nhưng nếu muốn đánh một trận, kể cả hai người Phí lão và Bố Lôi Địch muốn thắng hắn cũng phải qua một phen trắc trở.
 
Hiển nhiên, thực lực Minh Khấp vốn thua kém Phí lão và Bố Lôi Địch một phẩm, muốn chống đỡ càng thêm khó khăn.
 
Lúc này, Hàn Phong không ngừng thi triển thốn ảnh, thân hình hắn tại giữa không trung không ngừng biến hóa phương vị, trong chớp mắt lại một lần nữa tiếp cận Minh Khấp.
 
Ngay sau khi Hàn Phong xuất thủ, Lý Thần và Phí lão đứng sau hắn cũng xuất thủ, thực lực Lý Thần là cao nhất bên phía Hàn Phong, bởi vậy không chờ phân công, Lý Thần trực tiếp chọn lão giả mặc ma y làm mục tiêu, người này chính là người có thực lực cao nhất bên phía Diệp Hạo Thiên.
 
Lão giả mặc tang bào có đấu khí đã đạt tới Thiên giai tứ phẩm, bất quá cũng chỉ mới vừa thăng cấp mà thôi, nếu muốn đánh tự nhiên không phải là đối thủ Phí lão chứ chưa nói đến người có thực lực Thiên giai ngũ phẩm như Lý Thần.
 
Bị Lý Thần chọn làm mục tiêu, lão giả mặc ma y nhất thời hoảng hốt, lập tức càng vội vàng vận chuyển đấu khí toàn thân, gọi lão giả mặc lục bào bên cạnh cùng nghênh địch.
 
Lão giả mặc lục bào cũng biết rõ, Lý Thần đột nhiên xuất hiện chính là người có thực lực cực mạnh, bằng thực lực lão giả mặc ma y sợ rằng khó có thể đối phó được.
 
Bởi vậy, hắn cũng không lưỡng lự, vội vàng triển khai đấu khí, tiến lên cùng với lão giả mặc ma y đối phó với Lý Thần.
 
Về phần Phí lão lại trực tiếp tìm tới tên cường giả Thiên giai nhị phẩm trước đó đã đối chiến cùng mình.
 
Lúc trước bị hai người liên thủ giáp công, Phí lão bị ép cho mười phần khó khăn, lúc này có cơ hội đơn độc giao thủ, Phí lão tự nhiên phát tiết, trả lại một cỗ nghẹn khuất phải chịu lúc trước.
 
Thế nên ngay khi Phí lão công kích tới đối thủ cũng không hề bảo lưu thực lực, tung ra toàn bộ đấu khí, trong lúc nhất thời tựa như ngay lập tức muốn đánh bại đối thủ.
 
Tiểu Bạch nhìn thấy ba người đều có đối thủ cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, hét lớn một tiếng, thân ảnh nhỏ bé lập tức lao vụt đi, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
 
Khi nó xuất hiện, thân ảnh Tiểu Bạch đã dừng lại trước người lão giả mặc hắc bào, người lúc trước vẫn luôn trốn sau lưng Hạo Thiên.
 
Lão giả mặc hắc bào này là cường giả Thiên giai của Tinh Hải Các, tên là Triệu Thụy Vân, thực lực đấu khí đã tới Thiên giai nhị phẩm.
 
Mà Tiểu bạch cũng chỉ mới thăng cấp thành ma thú Thiên giai trước đó một ngày, lực lượng bản thân còn chưa ổn định nên cũng không tính là quá mạnh mẽ.
 
Thế nhưng dù sao hiện tại Tiểu Bạch cũng là ma thú Thiên giai, sự cường đại của ma thú Thiên giai tự nhiên không cần bàn cãi.
 
Ma thú Thiên giai không chỉ có được đấu khí Thiên giai mà bất kể ai cũng mơ ước, đồng thời còn có lực phòng ngự cực mạnh của thân thể ma thú. Hơn nữa tình huống của Tiểu Bạch còn có chút đặc thù, ngay vừa rồi Hàn Phong quan sát thoáng qua một phen liền phát hiện, lực lượng chân chính của Tiểu bạch sợ rằng đã tương tự với người có thực lực Thiên giai tam phẩm.
 
Cũng chính bởi vậy, Hàn Phong mới có thể lựa chọn cho Tiểu Bạch hỗ trợ đối địch.
 
Triệu Thụy Vân hiển nhiên có rất ít kinh nghiệm giao đấu với ma thú Thiên giai, lúc này thấy Tiểu bạch nhắm hắn chạy tới, nhất thời có chút luống cuống tay chân, chỉ giao phong hai ba lần đã bị Tiểu Bạch bức cho chật vật không ngớt.
 
Theo Tiểu Bạch xuất thủ, bên phía Diệp Hạo Thiên chỉ còn lại một cường giả Thiên giai vừa mới thăng cấp không lâu.
 
Đây cũng là cường giả có thực lực yếu nhất trong mấy người bọn họ, vừa lúc giao cho hắn đối phó với Bố Lôi Địch.
 
Tuy rằng Bố Lôi Địch bị thương, nhưng qua đan dược của Hàn Phong trị liệu cũng tạm thời được áp chế, huống chi Bố Lôi Địch dù sao cũng là cường giả Thiên giai tứ phẩm đỉnh phong, mặc dù thụ thương những muốn đối phó cũng không dễ dàng gì.
 
Bởi vậy, trong lúc giao thủ với cường giả Thiên giai mới thăng cấp không lâu kia, tuy rằng Bố Lôi Địch không còn nhiều sức chiến đấu nhưng trong khoảng thời gian ngắn đối thủ cũng không thể làm gì được hắn.
 
Giữa không trung, mười người một thú rất nhanh chia ra rồi cùng nhau quấn đấu!
 

 
Diệp Hạo Thiên thấy mấy người Minh Khấp bị cuốn lấy, trong lúc nhất thời không thể thoát thân, trong mắt liền hiện lên một tia tàn nhẫn, trong đầu đang nghĩ muốn dẫn vài trăm người phía sau xông lên hạ thủ đệ tử Huyền Thiên Tông…
 
Thế nhưng lại bị khí tràng phát ra từ cuộc chiến của mười người một thú giữa không trung hoàn toàn ngăn trở.
 
Nhất là Tiểu Bạch, thân là ma thú, lại là ma thú Thiên giai có đẳng cấp tối cao, bản thân còn kế thừa lực lượng của một đời Cửu U Bạch Hồ, khí thế phát ra từ trên người nó càng mạnh hơn so với những cường giả Thiên giai trong sân.
 
Thiên giai uy áp trên người Tiểu Bạch vượt xa mọi người càng khiến cho lồng ngực nhóm người Diệp Hạo Thiên cảm giác khó chịu, hít thở khó khăn đừng nói chi là tiếp cận nó.
 
Bất đắc dĩ, nhóm người Diệp Hạo Thiên cũng chỉ có thể đứng ở một bên giương mắt nhìn.
 
Mà hiện tại Hàn Phong đươc đấu khí Thiên giai chống đỡ, thốn ảnh cũng được hắn thi triển vô cùng nhuần nhuyễn.
 
Tốc độ của Minh Khấp căn bản không thể tránh được truy kích của Hàn Phong, thân hình chỉ vừa giật lại một chút liền lập tức bị Hàn Phong tiếp cận.
 
- Ba năm trước đây, một chướng đó liền trả lại cho ngươi!
 
Hàn Phong khẽ quát một tiếng, tay trái bỗng nhiên đánh ra.
 
- Liệt Địa Chưởng!
 
Chỉ thấy không khí quanh thân Hàn Phong trong nháy mắt bị hút vào lòng bàn tay, hình thành một vòng xoáy vô hình.
 
Vòng xoáy xoay tròn với tốc độc cực nhanh, chớp mắt đã phát triển lên gấp đôi, lúc này toàn bộ bàn tay Hàn Phong đều bị vòng xoáy này phủ kín.
 
Hai mắt ngưng trọng, từ trên bàn tay đang đẩy nhanh về phía mình, Minh Khấp cảm thụ được một cỗ lực lượng uy hiếp đến tính mạng bản thân.
 
Mắt thấy tốc độ của mình căn bản kém xa Hàn Phong, biết tiếp tục tránh né cũng chỉ vô dụng, Minh Khấp đành cắn răng một cái, cả người như dừng thẳng lại giữa không trung, đột nhiên thân hình vừa chuyển, quay người hướng phía Hàn Phong phóng đi, đồng thời một tay đánh mạnh ra.
 
Trông thấy tư thế của Minh Khấp, khóe miệng Hàn Phong cũng nổi lên một cỗ cười nhạt.
 
Tư thế trước mắt này của Minh Khấp, tuy rằng Hàn Phong chỉ thấy qua một lần nhưng ký ức vẫn còn mới nguyên, Minh Khấp đánh ra một chiêu này cũng là chiêu năm đó đả thương hắn tại Thiên Thánh cốc, chính là Huyết Sát Huyền Chưởng.
 
Liệt Địa Chưởng chống lại Huyết Sát Huyền Chưởng của Minh Khấp, tình huống vẫn giống ba năm trước đây nhưng lại hoàn toàn bất đồng.
 
Ba năm trước đây, khi Hàn Phong đối diện Minh Khấp thì tu vi mới chỉ thăng cấp lên Địa giai lục phẩm, khoảng cách so với Minh Khấp lúc đó không khác gì đất so với trời.
 
Nhưng ngoại trừ Hàn Phong ra, còn có ai có thể nghĩ đến, chỉ qua ba năm thời gian, hôm nay hàn Phong đã trở thành cường giả Thiên giai, có thể tự thân đối kháng lại Minh Khấp.
 
- Huyết Sát Huyền Chưởng sao? Lần này bản thân ta muốn nhìn xem, Huyết Sát Huyền Chưởng của ngươi lợi hại hay Liệt Địa Chưởng của ta càng mạnh hơn.
 
Hàn Phong trầm giọng nói.
 
Vừa dứt lời, bàn tay hai người liền đụng vào nhau cực mạnh.
 
Vòng xoáy vô hình và bàn tay đỏ như máu trong nháy mắt đan vào nhau, nhất thời đấu khí ngập trời bắn ra bốn phía, làm bỏng rát da mặt cả hai người.
 
Chỉ bất quá, Cửu Chuyển Huyền Công của Hàn Phong đã luyện thành cực điểm, bằng vào lực phòng ngự cường đại của kim nguyên chi thể thì điểm ấy lực lượng không thể tạo thành bất kể thương tổn gì với hắn.
 
Khi hắn buông bỏ đấu khí phòng ngự, từ đó dốc toàn lực vào một chưởng, lực lượng so với Minh Khấp phải mạnh hơn rất nhiều.
 
Hai người vừa mới giao thủ, Minh Khấp liền cảm thấy một loại lực lượng còn muốn bá đạo hơn so với Huyết Sát Huyền Chưởng đang truyền từ tay hắn vào trong "thể nội".
 
Tâm trạng vốn đang kinh hãi, Minh Khấp còn chưa kịp làm ra bất luận phản ứng gì, lực lượng của Huyết Sát Huyền Chưởng trong nháy mắt liền bị liệt Liệt Địa Chưởng của Hàn Phong phá vỡ tan tành.
 
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể đối kháng thoáng cái liền điên cuồng tiến vào cơ thể Minh Khấp.
 
Phụt…
 
Minh Khấp phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên vặn vẹo và thống khổ.