Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 254: Điên cuồng hấp thu





Đối với tình huống của Hinh Nhã, nguyên bản Hàn Phong cũng không muốn quan tâm, dù sao hắn cũng là đại biểu của Thiên Tinh đế quốc, mà Hinh Nhã lúc này chính là đối thủ của hắn!
 
Bất quá, bởi vì khoảng cách của hai người lúc này rất gần, mà lúc này Hinh Nhã đang không ngừng tiêu hao tinh thần lực cố gắng áp chế luồng năng lượng trong dược đỉnh kia. Tuy biểu hiện bên ngoài thì dược đỉnh có vẻ đã ổn định nhưng Hàn Phong có tinh thần lực cường đại ra sao chứ! Với khoảng cách gần như thế, tinh thần lực của hắn dễ dàng xuyên thấu vào dược đỉnh của Hinh Nhã, phát hiện luồng năng lượng cuồng bạo kia chưa hoàn toàn bị áp chế mà đang không ngừng tích súc.
 
Hàn Phong cam đoan, chỉ cần tinh thần lực của Hinh Nhã suy yếu một chút là luồng năng lượng này lập tức sẽ điên cuồng phóng thích.
 
Đến lúc đó, chỉ sợ người thụ thương không chỉ là Hinh Nhã mà ngay cả hắn cũng phải chịu vạ lây.
 
Nghĩ tới đây, Hàn Phong thầm bất đắc dĩ, mắt thấy Hinh Nhã đã sắp chống đỡ không nổi, hắn đành cấp tốc suy nghĩ biện pháp.
 
Mấy người Tiêu Tấn trên khán đài lúc này cũng đã phát hiện tình huống bất thường của Hinh Nhã.
 
Lâm Chấn Khôn nãy giờ vẫn cẩn thận quan sát, lúc này khoé miệng không nhịn được lộ ra nụ cười khoái trá.
 
Vốn dĩ, khi hắn thấy Hàn Phong có thể triệu tập ra tử sắc hoả diễm thì trong lòng đã thoáng có chút bất an, mặc dù ngoài mặt vẫn biểu hiện không có việc gì.
 
Tuy Lâm Chấn Khôn không phải luyện dược sư nhưng hắn và Thương Quan Vô Ngã quen biết nhiều năm nên tự nhiên cũng biết được biến hoá của Hinh Nhã đại biểu cho cái gì.
 
Tiểu nha đầu cố chấp này, trong tình huống đan bạo mà vẫn ngoan cố áp chế, Lâm Chấn Khôn nghĩ đến đây thiếu chút nữa đã cười rộ lên.
 
Cứ như vậy, chỉ cần chờ tới lúc Hinh Nhã kiệt lực thì năng lượng bị áp súc trong dược đỉnh kia chắc chắn sẽ thổi bay tất cả, ngay cả Hàn Phong đứng gần đó cũng sẽ bị ảnh hưởng.
 
Như vậy thì Hàn Phong luyện đan không những bất thành, hơn nữa thân thể chắc chắn còn bị thương không nhẹ. Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Chấn Khôn vui vẻ không thôi.
 
Những chuyện này Lâm Chấn Khôn có thể nghĩ đến thì Tiêu Tấn tất nhiên cũng có thể nghĩ ra. Lúc này trong mắt hắn đầy lo lắng nhìn về phía quảng trường.
 
Về phần những người đang đứng quan sát, trong đó cũng không thiếu luyện dược sư, cho nên khi thấy biến hoá của Hinh Nhã, sắc mặt bọn họ liền đại biến.
 
Nhất là những người đang đứng gần chỗ Hinh Nhã càng nhanh chân thối lui ra sau. Trong lúc nhất thời, cả quảng trường rất hỗn loạn.
 
Mà lúc này, vẻ mặt Hinh Nhã càng lúc càng thống khổ, đến cuối cùng, nàng không thể nhịn được mà phun ra một ngụm máu. Máu nóng bắn lên trên dược đỉnh phát ra âm thanh xèo xèo liên tục. Nương theo thanh âm này luồng năng lượng bên trong dược đỉnh giống như nhận được tín hiệu, trong nháy mắt đã điên cuồng phóng ra bên ngoài.
 
Vừa phun ra một ngụm máu tươi, tinh thần lực của Hinh Nhã cũng đã triệt để tiêu hao, vô pháp tiếp tục áp chế luồng năng lượng cuồng bạo trong dược đỉnh.
 
Luồng năng lượng cuồng bạo này sau khi mất đi sự áp chế liền mạnh mẽ phóng ra ngoài. Trong nháy mắt nó đã phá tan dược đỉnh mang theo năng lượng manh mẽ của mình điên cuồng quét ra bốn phía.
 
Luồng năng lượng lúc này, do bị áp chế nên uy lực sinh ra còn mạnh hơn gấp đôi so với đan bạo bình thường.
 
Vân Thành Hạo và Dịch Phong vừa thấy tình huống không ổn, sắc mặt cũng đại biến. Hai người tuy rằng cách Hinh Nhã khá xa nhưng luồng năng lượng này quá mạnh mẽ, rất nhanh đã áp tới chỗ bọn họ.
 
Lúc này trong lòng Vân Thành Hạo và Dịch Phong lo lắng không thôi.
 
Khán giả bên ngoài cũng thập phần kinh ngạc, nhìn cảnh tượng bất ngờ trước mắt cùng với áp lực khủng bố của luồng năng lượng kia mang lại, khiến thân thể bọn họ không tự chủ lui lại phía sau vài bước.
 
Trên đài, Tiêu Tấn khi thấy luồng năng lượng này xuất hiện, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
 
Bởi vì hắn biết, luồng năng lượng này sau khi xuất hiện sẽ ảnh hưởng tới quá trình luyện chế của Hàn Phong.
 
Tiêu Linh đứng một bên cũng thập phần lo lắng nhìn Hàn Phong giữa sân.
 
Bất đồng với mấy người Tiêu Tấn, Lâm Chấn Khôn khi thấy một màn này, tâm tình thư sướng không diễn tả được, hắn không ngờ ông trời cũng đứng về phía hắn, đã để cho thời khắc tối hậu xuất hiện một màn này.
 
Cảm thụ được luồng năng lượng cuồng bạo kia, Lâm Chấn Khôn khẽ cười nghĩ đến hạ tràng của Hàn Phong.
 
Trong nháy mắt khi luồng năng lượng kia phát tiết, Hinh Nhã là người đứng mũi chịu sao, thân thể liền bị đẩy ngã ngồi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu nữa. Lúc này mặt nàng không còn chút huyết sắc. Trong ánh mắt của nàng đầy kinh hãi, trên thực tế, mặc dù nàng là một luyện dược đại sư nhưng tuổi cũng chỉ hơn 20. Mà trong hơn 20 năm đó nàng luôn chuyên tâm luyện dược, không hề quan tâm đến những sự việc khác. Cho nên trình độ luyện dược của nàng ngày càng cao nhưng nội tâm lại không khác gì một tiểu cô nương đơn thuần mới mười mấy tuổi.
 
Với tính cách như thế, khi phát sinh tình huống đan bạo, nàng mới cố chấp dùng phương thức cực đoan áp chế như vậy. Mà giờ phút này, tình huống đã vượt quá tầm kiểm soát của nang, khiến nàng chỉ có thể ngây ngốc giữ nguyên tư thế nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất nhìn luồng năng lượng do đan bạo sinh ra kia tuỳ ý phát tiết.
 
Luồng năng lượng này vừa thoát khỏi dược đỉnh liền càn quét bừa bãi khắp nơi xung quanh. Hàn Phong đứng gần đó cũng bị nó lan đến. Nhưng lúc này hắn tựa hồ đối với tình hình huống này cũng không có gì kinh ngạc, cũng không có lo lắng hay bất an, mà ngược lại sắc mặt hắn rất bình tĩnh nhìn luồng năng lượng tới gần.
 
Khi mọi người xung quanh đang không ngừng lo lắng thì Hàn Phong rốt cuộc đã động. Tuy chỉ là một cử động rất nhỏ nhưng hiện giờ ánh mắt mọi người đều tập trung lại đây nên rất dễ dàng nhận ra.
 
Hai tay Hàn Phong khẽ động, một luồng tinh thần lực cường đại theo hai tay hắn nhanh chóng truyền vào trong dược đỉnh trước mặt. Đoàn dịch thể bên trong dược đỉnh vốn đang rất ngoan ngoãn lại đột nhiên có chút dao động. Ngay sau đó, một luồng năng lượng cuồng bạo không kém cũng từ trong dược đỉnh của Hàn Phong thoát ra bên ngoài.
 
Nếu không phải luồng năng lượng bên ngoài quá mức cường đại thì chắc chắn mọi người sẽ phát hiện biến hoá bên trong dược đỉnh của hắn.
 
Nguyên lại, Hàn Phong trong lúc luồng năng lượng kia ập đến đã đồng thời kích thích cho Huyễn Thần đan đang luyện chế của hắn bạo đan.
 
Khi luồng năng lượng đan bạo từ trong dược đỉnh của hắn thoát ra liền va chạm kịch liệt với luồn năng lượng đan bạo của Hinh Nhã.
 
Hai luồng năng lượng như hai con mãnh thú hung hăng chạm vào nhau sinh ra từng đợt năng lượng dao động lan ra bốn phía.
 
Mọi người thấy một màn này sắc mặt càng đại biến, cước bộ nhanh chóng tiếp tục lui lại phía sau.
 
Tiêu Tấn vừa thấy đan dược của Hàn Phong cũng bạo tạc thì sắc mặt liền trầm xuống. Ai có thể ngờ được trận đấu đang tiến hành thuận lợi lại xảy ra biên hoá như vậy!
 
Vốn đã nắm chắc phần thắng, không ngờ lại bị tình huống trước mắt làm rối loạn, Tiêu Tấn làm sao có thể cam tâm! Nhưng mà hắn có không cam tâm cũng không thể làm gì khác được!
 
Tiêu Vũ đang đứng một bên hắn, lúc này lại mở miệng:
 
- Phụ hoàng, sự việc không chừng còn có chuyển biến!
 
- Hửm? Vũ nhi sao lại nói vậy? Dược đỉnh của Hàn Phong cũng đã bị oanh tạc, làm sao có thể còn cơ hội được?
 
Tiêu Tấn có chút nghi hoặc dò hỏi, nhưng trong lòng cũng có chút hi vọng mơ hồ.
 
Thật ra Tiêu Vũ cũng không thể nào xác định được, nhưng hắn vẫn giải thích:
 
- Nhi thần cũng không chắc chắn, nhưng theo nhi thần biết, lúc trước Hàn Phong đã từng ở Huyền Thiên tông luyện chế một viên cửu cấp Đoạt Thiên đan, lần đó cũng xuất hiện bạo đan.
 
Dừng một chút, Tiêu Vũ có chút run giọng nói:
 
- Mà lần đó, Hàn Phong cuối cùng cũng chế luyện thành công. Vì vậy, lúc này Hàn Phong đối mặt với bạo đan nhi thần cảm thấy vẫn chưa phải là kết thúc. Hơn nữa nãy giờ biểu tình trên mặt Hàn Phong vẫn chưa hề có chút biến hoá nào.