Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 234: Thế cục đế đô





Tiếp theo, Hàn Phong nghiêm sắc mặt, lập tức nhìn về phía Tiêu Tấn, trầm giọng hỏi:
 
- Bệ hạ, ta muốn hỏi một vài chuyện về Lâm gia?
 
- Lâm gia?
 
Tiêu Tấn bất động thanh sắc nhìn Hàn Phong vài lần, trầm ngâm một lát, mới nghi hoặc nói:
 
- Vì sao đột nhiên có hứng thú với Lâm gia?
 
- Bởi vì vừa rồi, ta mới đánh trọng thương người thừa kế của Lâm gia.
 
Hàn Phong không có giấu diếm nói rằng.
 
Nghe được Hàn Phong nói như thế, nhãn thần Tiêu Tấn chợt lóe, nói rằng:
 
- Lâm Hà?
 
- Lâm Hà?
 
- Không sai!
 
Tiếp theo, Hàn Phong liền đem chuyện xảy ra vừa rồi kể lại một lần.
 
Nghe Hàn Phong kể lại xong, Tiêu Tấn trầm mặc chốc lát, mới mở miệng nói:
 
- Được, ta đã biết, chuyện này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ xử lý.
 
Trông thấy vẻ mặt Tiêu Tấn chợt lóe dị dạng rồi biến mất, trong lòng Hàn Phong đã đoán được, khi nghe hắn nói xong, cũng hơi trầm mặc, rồi nhanh chóng suy nghĩ.
 
Dù sao hiện tại Tiêu Tấn cùng hắn có thể nói là minh hữu, hơn nữa giai đoạn hiện nay, Huyền Thiên Tông càng cần dựa vào sự trợ giúp của hoàng thất, hơn nữa có Linh nhi, Hàn Phong cảm thấy nếu có thể vẫn nên tận lực giúp đỡ khó khăn của họ, như vậy mới làm quan hệ song phương thêm sâu sắc.
 
Vì vậy, suy tư một lát, Hàn Phong cũng ngẩng đầu lên, nói:
 
- Bệ hạ, vừa rồi tiếp xúc ngắn với Lâm Hà, ta phát hiện thiên phú của người này xác thực rất khá, bất quá tựa hồ chút cả gan làm loạn, hơn nữa từ mấy câu nói ngắn gọn của hắn, ta phát hiện được vài chuyện khá có ý nghĩa.
 
Ngừng một chút, Hàn Phong lại bổ sung nói:
 
- Theo ta hơi quan sát, cảm thấy Lâm Hà tựa hồ không hề sợ hãi hoàng thất, bằng không hắn cũng không dám ở trong hoàng cung cả gan xuất thủ với ta.
 
Nghe được Hàn Phong nói như thế, sắc mặt Tiêu Tấn rốt cuộc hơi chút biến hóa, lập tức thân thể mập mạp nghiên về phía trước, hai mắt tỉ mỉ quan sát Hàn Phong, đối phương lại thản nhiên đối diện với Tiêu Tấn.
 
Sau một lát, Tiêu Tấn hơi nheo mắt lại, trong lòng cũng hiểu rõ lời nói của Hàn Phong.
 
Vì vậy, trầm ngâm một lúc, Tiêu Tấn rốt cuộc thở một hơi, rồi nghiên người dựa về phía sau, nói:
 
- Được rồi! Nếu ngươi đã phát hiện, ta cũng không giấu diếm nữa. Huống hồ lấy quan hệ của ngươi với Linh nhi, cho ngươi biết cũng không sao.
 
Thoáng chỉnh lý suy nghĩ, Tiêu Tấn lại nói tiếp:
 
- Kỳ thực, hôm nay đế đô cũng không thái bình như bên ngoài, mạch nước ngầm bên trong đã bắt đầu khởi động, tùy thời có thể tạo thành rung chuyển.
 
- Là vì Lâm gia?
 
Hàn Phong trầm giọng hỏi.
 
Tiêu Tấn cũng không có giấu diếm gật đầu, lập tức nói:
 
- Không sai, những năm gần đây, đế đô tam đại thế gia trải qua nhiều năm phát triển, nguyên bản đã có dấu hiệu suy yếu, nhưng ta lại không ngờ Lâm gia sớm có dã tâm, nên ẩn dấu rất sâu. những năm gần đây, nếu không phải ta cực lực chèn ép, chắc hẳn đã sớm phát sinh phản loạn.
 
Nói tới chỗ này, Tiêu Tấn tựa hồ nhớ tới cái gì, lập tức cười nói:
 
- Được rồi, ta thiếu chút nữa quên ngươi cũng là người của Hàn gia, vừa rồi ta nói vậy, ngươi sẽ không để tâm chứ.
 
- Không sao, ta bây giờ chỉ là đệ tử của Huyền Thiên Tông.
 
Hàn Phong thản nhiên nói.
 
Về phần Tiêu Tấn biết rõ chuyện trước kia của hắn, Hàn Phong cũng không cảm thấy có gì không vui. Nếu như hắn là Tiêu Tấn, tin tưởng hắn cũng làm như vậy.
 
Hơn nữa, lúc trước hắn cầu xin Tiêu Vũ giúp hắn điều tra tung tích của phụ thân, đã dự liệu được chuyện này, tự nhiên không hề kinh ngạc.
 
Tiêu Tấn nghe vậy, cũng gật đầu nói tiếp:
 
- Tuy rằng ba năm trước đây ngươi rời khỏi Hàn gia, nhưng chắc hẳn đối với tam đại thế gia ở đế đô vẫn có hiểu biết nhất định.
 
Ai ngời, Hàn Phong cười khổ nói rằng:
 
- Bệ hạ có chút không biết, ta cùng phụ thân có địa vị rất thấp ở Hàn gia, trừ một vài chuyện bên ngoài của Hàn gia, hai nhà khác căn bản không có tiếp xúc.
 
Ngừng một chút, Hàn Phong tỉ mỉ hồi ức nói:
 
- Theo hiểu biết của ta, Hàn gia tuy rằng vẫn là một trong đế đô tam đại thế gia, nhưng thực chất đã có chút hữu danh vô thực. Đến nay, Hàn gia vẫn chưa từng có một thiên giai cường giả xuất hiện, mà hai nhà còn lại đều có thiên giai cường giả tự mình tọa trấn.
 
- Ngươi nói không sai, hôm nay Hàn gia xác thực không thể so với ngày xưa, Thiên Sơn tuy rằng thập phần nỗ lực, nhưng thủy chung vô pháp đột phá bước cuối cùng, trở thành thiên giai cường giả, cũng vì vậy, mấy năm nay Hàn gia hành sự cơ bản thập phần cẩn thận, không đơn giản đi trêu chọc người khác.
 
Tiêu Tấn nói rằng.
 
- Thế nhưng trừ Hàn gia, hai nhà khác đều tự có một thiên giai cường giả làm chỗ dựa, loại thực lực này vốn dĩ không thể tạo ra uy hiếp đối với hoàng thất mới đúng.
 
Hàn Phong cau mày hỏi.
 
- Ai!
 
Tiêu Tấn thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:
 
- Ta đây đương nhiên hiểu được, Tiết gia còn tốt, thường ngày hành sự vẫn đúng chừng mực, không có hành vi gì quá phận. Mà ta đối với Tiết gia cũng là tận lực lôi kéo, chỉ là Lâm gia, ta vẫn có quá coi thường họ.
 
Thấy Tiêu Tấn nói đến đây, mi đầu cũng hơi nhăn lại, Hàn Phong biết trong chuyện này tất nhiên có ẩn tình, mà hắn xem ra, Lâm gia cũng chỉ có một thiên giai cường giả tồn tại mà thôi, lấy thực lực Huyền Thiên Tông hôm nay có hai người Phí Lão cùng Bố Lôi Địch tọa trấn tự nhiên không cần e ngại.
 
Đó cũng là lý do vì sao Hàn Phong xuất thủ nặng tay với Lâm Hà như vậy.
 
Hiện tại nghe khẩu khí của Tiêu Tấn như vậy, Hàn Phong cũng nhíu mày lại, ngay cả hoàng thất cũng phải cảnh giác, chỗ đáng sợ trong đó, Hàn Phong vẫn không rõ.
 
Lúc này, Tiêu Tấn tiếp tục nói:
 
- Lâm gia tuy rằng chỉ có một thiên giai cường giả, cũng là gia chủ hiện nay, gia gia Lâm Hà Lâm Chấn Khôn, thiên giai nhị phẩm cường giả.
 
Nói đến đây, Tiêu Tấn vừa chuyển, cười khổ nói:
 
- Nếu chỉ là một thiên giai nhị phẩm cường giả nho nhỏ, đối với hoàng thất mà nói căn bản không có bất cứ tý uy hiếp nào, nhưng bởi vì ta khinh thị, tạo thành hậu quả, để cho lão gia hỏa kia thần không biết quỷ không hay lôi kéo được ba người trong bảy đại cung phụng.
 
- Hoàng thất bảy đại cung phụng?
 
Hàn Phong kinh nghi nói.
 
Đối với thực lực của hoàng thất, tuy rằng Hàn Phong biết tất nhiên thập phần cường đại, nhưng không nghĩ dĩ nhiên có tới bảy thiên giai cung phụng.
 
Nhất lưu thế lực như Thiên Thánh Cốc cũng mới chỉ có ba gã thiên giai cường giả mà thôi, hoàng thất nội tình quả nhiên cường đại.
 
Từ điểm này có thể thấy, xác thực yếu hơn Thiên Tinh Đế Quốc, hơn nữa Thiên Nguyệt quá mức thương yêu nữ nhi, còn phái Phí Lão tới, nên thực lực càng thêm giảm sút.
 
Cũng may trước khi Hàn Phong rời đi, đã trợ giúp Thiên Nguyệt Đế Quốc giải quyết nội loạn, trong khoảng thời gian ngắn, tin tưởng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
 
Chẳng qua, Hàn Phong cũng không ngờ, Lâm gia dĩ nhiên có bản lĩnh như vậy, có thể lôi kéo được ba trong bảy đại cung phụng, phải biết rằng, muốn được một cung phụng phải hao tổn rất nhiều tài lực.
 
Trừ thiên giai cường giả do tự thân thế giai bồi dưỡng, chắc hẳn cũng không có thể lực nào giống như hoàng thất đồng thời cung phụng bảy tên thiên giai cường giả.
 
Lâm gia tuy rằng thực lực không kém, nhưng còn xa mới có điều kiện như thế.
 
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Hàn Phong, sắc mặt Tiêu Tấn rốt cục lộ vẻ giận dữ, căm hận nói:
 
- Ngươi không cần nghi hoặc, việc này đều do lão thất phu Thượng Quan Vô Ngã, nếu như không phải lão thất phu này tác quái, Lâm gia căn bản không thể dễ dàng thực hiện được.
 
Nghe thấy Tiêu Tấn đột nhiên nhắc tới Thượng Quan Vô Ngã, trong lòng Hàn Phong cũng là vô cùng kinh ngạc, thế nhưng vừa nghĩ lại liền hiểu được.