Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 174: Tốc độ thăng cấp đáng sợ





Thiên huyền biến tổng cộng có năm giai đoạn, với năng lực trước mắt của hắn, chỉ có thể nắm bắt được đệ nhất biến mà thôi, cộng thêm lần đầu tiên sử dụng nên phải mất một chút thời gian.
 
Lúc này rõ ràng biết đấu khí của mình đang không ngừng bạo trướng mà Hàn Phong cũng không ra tay ngăn cản, vậy thì sao hắn có thể hèn hạ vậy.
 
- A! A! A!
 
Khí thế không ngừng gia tăng, sắc mặt Hàn Phong dần hiện ra vẻ đau đớn, đấu khí nồng đậm trong người điên cuồng vận chuyển, lấy thân thể hắn làm trung tâm, dần hình thành nên một cơn lốc xoáy.
 
Cơn lốc xoáy vừa hình thành trong người, khí tức trắng bạc quanh người Hàn Phong cũng bị hút theo.
 
Thấy vậy, Phí lão và Bố Lôi Địch quay sang nhìn nhau, cùng động thân thể, chớp mắt đã thấy xuất hiện bên cạnh Hàn Phong.
 
Rõ ràng hai người lo lắng có người giở trò, làm phiền Hàn Phong đột phá.
 
Về việc đột phá của Hàn Phong, hai người ban đầu còn ngạc nhiên, sau đó hồi phục rất nhanh, từ xưa đến nay bất ngờ mà Hàn Phong tạo ra cho họ quá nhiều nên bây giờ cũng có chút miễn dịch.
 
Nhưng, những người khác thì không được vững vàng như hai người bọn họ.
 
Chuyện Hàn Phong vốn dĩ là địa giai nhị phẩm đã khiến mọi người cảm thấy chấn động lắm rồi.
 
Trong lúc họ vẫn chưa kịp tiêu hóa xong điều đó thì Hàn Phong lại đột phá ngay trong lúc thi đấu. Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người trong lòng không khỏi cảm thấy ngỡ ngàng, nhưng nhiều hơn là cảm giác thất bại.
 
Bây giờ, tất cả đều đang dồn sự chú ý vào nhân vật giữa cơn lốc xoáy, những kẻ lòng dạ đen tối thì đang nhìn không ngừng trù úm Hàn Phong, mong cho hắn xảy ra bất trắc gì trong lúc độ phá.
 
Đương nhiên, có suy nghĩ này đều là những kẻ vô dụng, những đệ tử số một như Đường Vũ Nhu, Liệt Kinh Thiên họ có sự cao ngạo của riêng mình, nên không hề có suy nghĩ đó.
 
Đường Vũ Nhu lúc nãy bị Hàn Phong đánh bại, lúc này đang chăm chú quan sát Hàn Phong, thấy Hàn Phong đột phá, ánh mắt cũng lộ ra một tia tinh quang khó hiểu, sau đó tự chế giễu mình:
 
- Trong mắt hắn, những người được gọi là đệ tử tinh anh của các đại thế lực như chúng ta chẳng khác gì trò cười!
 
Chỉ có điều, sau khi nói xong câu này, Đường Vũ Nhu khẽ nắm chặt đôi bàn tay ngà ngọc yếu ớt của mình.
 
- Tiểu tử được lắm, giấu nghề không nói làm gì, không ngờ trong lúc đánh nhau với người ta mà còn đột phá. Thật ghen tị quá đi!
 
Vệ Trạch đứng ở một góc, ngữ khí có chút bất bình nói.
 
Bố Lôi Địch đứng bên cạnh thì ngược lại, sắc mặt có chút ngưng trọng, trầm giọng nói:
 
- Không đúng! Lão già, ngươi có cảm thấy xung quanh hơi khác không?
 
- Ừm? Đợi một chút, đây là.
 
Phí lão được Bố Lôi Địch nhắc nhở, hình như cũng cảm nhận được điều gì.
 
Trừ Phí lão và Bố Lỗi Địch ra, Trác Minh đang ngồi trên ghế chủ trì cũng phát hiện biến hóa xung quanh Hàn Phong.
 
- Hàn Phong này vẫn không ngừng thu nhận năng lượng xung quanh, không lẽ hắn muốn đột phá tiếp?
 
Trác Minh nhíu mày, tự nói với chính mình.
 
Trong mắt hắn đây là một hành động điên rồ.
 
- Lão già, bây giờ tính sao đây? Tên tiểu tử này hình như hơi tham lam. Không lẽ hắn không biết tấn cấp kiểu này nguy hiểm lắm sao?
 
Phí lão sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói.
 
Bố Lôi Địch nhìn Hàn Phong đang nhắm mắt, do dự một lúc, lắc đầu nói:
 
- Đợi một lúc nữa, Hàn tiểu tử bình thường không lỗ mãng như vậy, có lẽ hắn có suy nghĩ riêng của mình.
 
Phí lão nghe vậy mới ngẫm lại Hàn Phong của thường ngày, cũng gật gật đầu.
 
 quyết lúc này đã bị Hàn Phong vận đến cực điểm, mượn tiên thiên đấu khí cường đại hấp thu năng lượng của đất trời, lúc này, một lượng lắm năng lượng đang được truyền vào cơ thể hắn với một tốc độ chóng mặt.
 
Và tiến nhập vào trong cơ thể theo vòng xoáy đấu khí.
 
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng người ngoài nhìn vào thì chỉ mới có vài hơi thở, Phí lão và Bố Lôi Địch cảm nhận tốc độ hấp thu năng lượng xung quanh của Hàn Phong mỗi lúc một nhanh.
 
Khí thế ngút trời đang bao bọc lấy Hàn Phong cũng không ngừng bạo trướng.
 
Lý Ngọc - người đứng gần Hàn Phong nhất sau khi cảm nhận khí tức bạo trướng này ánh mắt trở nên vô cùng chấn động.
 
- Khí tức này, không lẽ?
 
Lý Ngọc không tin vào mắt mình.
 
- Lại đột phá?
 
Liệt Kinh Vân lúc nãy chủ động từ bỏ bây giờ cũng phải chủ động đứng dậy, khuôn mặt thường ngày không có quá nhiều biểu tình lộ ra thần sắc ngỡ ngàng hiếm có.
 
May mà lúc này mọi người đều đang tập trung chú ý vào Hàn Phong nên không ai nhận ra sự biến hóa trên mặt Liệt Kinh Vân.
 
Tiêu Linh hai tay đan vào nhau, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn vào Hàn Phong giữa cơn lốc xoáy, trong lòng không ngừng cầu nguyện.
 
Trong mắt cô, Hàn Phong có thể đột phá hay không không quan trọng, cô chỉ hi vọng Hàn Phong bình an vô sự, như vậy là đủ rồi.
 
Hàn Phong lúc này, hai mắt nhắm chặt, nhưng ý thức thì vẫn rất rõ ràng. Những gì Phí lão vừa nói Hàn Phong sao có thể không hiểu. Nhưng mọi thứ phát sinh ngoài ý hắn, chỉ là lúc nãy đột nhiên có minh ngộ, sau đó không biết vì sao đấu khí trong người lại trở nên xao động.
 
Bất đắc dĩ, Hàn Phong đành phải vận  quyết, ý đồ bình ổn đấu khí không ổn định trong người.
 
Ai ngờ, hắn vừa mới bắt đầu thì đấu khí đã lồng lên như ngựa hoang, tự mình vận chuyển, dù Hàn Phong có làm thế nào cũng không khống chế được nó.
 
Thấy vậy Hàn Phong cũng không thử nữa mà tập trung tinh thần vào những biến hóa trong người.
 
Trong một giây vừa rồi, hắn phát hiện đấu khí của mình đột phá lên địa giai tam phẩm.
 
Phát hiện này đương nhiên khiến Hàn Phong vui mừng khôn xiết. Đúng lúc hắn tưởng là mọi thứ đã kết thúc thì ai ngờ đấu khí vẫn không ngừng thu nạp năng lượng bên ngoài, không ngừng trở nên cường đại.
 
Hàn Phong mặc dù chưa gặp phải trường hợp này bao giờ nhưng có một giọng nói trong lòng bảo với hắn rằng sẽ không có gì nguy hiểm hết.
 
Không biết vì sao, Hàn Phong lại tin, từ bỏ hết tạp niệm, chuyên tâm cảm nhận biến hóa của cơ thể.
 
Năng lượng bên ngoài không ngừng truyền nhập, Hàn Phong dần cảm nhận được một tia đau đớn, hắn biết, là đấu khí tăng quá nhanh, thân thể có chút không chịu đựng được.
 
Phải làm thế nào bây giờ? Hàn Phong lo lắng nghĩ. Niềm vui thăng cấp biến mất, thay vào đó là sự sợ hãi, hắn không muốn bị đấu khí làm nổ tung thân thể.
 
- Tên tiểu tử này vẫn không ngừng thu nạp năng lượng bên ngoài, thêm một lúc nữa có lẽ hắn sẽ nổ tung mà chết mất!
 
Bố Lôi Địch rõ ràng phát hiện ra sự khác biệt của Hàn Phong, lo lắng nói.
 
Mọi người không hẹn mà gặp cùng nhau đứng dậy, kinh ngạc nhìn khí tức của Hàn Phong vẫn không ngừng tăng lên, có lẽ họ vẫn chưa hết ngỡ ngàng trước hành động điên rồ này của Hàn Phong.
 
- A! A! A!
 
Bởi vì bị một lượng lớn năng lượng truyền vào người nên thân thể Hàn Phong hơi giãn ra. Năng lượng
 
bành trướng không ngừng kéo căng tứ chi Hàn Phong, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến sắc mặt Hàn Phong có chút méo mó, miện ú ớ mấy câu vô thức.
 
Tiêu Linh thấy Hàn Phong đau đớn như vậy, đôi mắt đẹp lộ rõ sự lo lắng.
 
Nhưng, sự đau đớn không kéo dài lâu, cơn lốc xoáy đang không ngừng xoay tròn trong người Hàn Phong và xung quanh cơ thể hắn sau khi hút đầu năng lượng, đột nhiên rung động dữ dội.
 
Ầm.
 
Trong lúc rung động, cơn lốc bên ngoài dần tan biến, còn cơn lốc bên trong cơ thể thì đột nhiên dừng lại.
 
Đấu khí đang bành trướng trong người hắn bị ép lại một cách nhanh chóng.
 
Hàn Phong chỉ cảm thấy thân thể mình rung nhẹ mộ cái, đấu khí hừng hực nhanh chóng bị ép lại chỉ còn hai phần ba.
 
Thân thể có chút giãn nở hồi phục lại vẻ ban đầu.