Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 128: Môn đồ Thiên giai





Thiên giai cường giả! Dĩ nhiên là thiên giai cường giả!
 
Huyền Ky Tử thực sự không thể tin được tất cả sự tình đã phát sinh trước mắt.
 
Phải biết rằng, hôm nay Huyền Ky Tử đã là địa giai cửu phẩm cao thủ, hắn tự nhận cho dù đối thủ có là địa giai cửu phẩm đỉnh phong, cũng không thể bằng vào khí thế liền làm hắn sản sinh ý niệm không thể kháng cự trong đầu.
 
Có thể làm được một bước này, không thể nghi ngờ chỉ có thiên giai cường giả mới có thể làm được.
 
Nói như thế, tên này vẫn làm hắn vô pháp nhìn thấu lão giả trước mắt, dĩ nhiên là một thiên giai cường giả.
 
Nghĩ tới đây, Huyền Ky Tử là một người đứng đầu tông môn, trong mắt cũng không khỏi kinh hoảng.
 
Hít sâu một hơi, miễn cưỡng đem nội tâm khiếp sợ đè xuống, Huyền Ky Tử dễ dàng chống lại, đấu khí trên người tản mất. Thân hình sau này lùi lại vài bước.
 
Nhìn thấy Huyền Ky Tử như vậy, Phí Lão cũng giống lúc trước, thu hồi khí thế.
 
- Ta thua.
 
Huyền Ky Tử thấy Phí Lão thu lại khí thế, cũng là thập phần hào hiệp trực tiếp thừa nhận.
 
Mọi người dưới sân còn chưa hiểu chuyện gì, vốn dĩ thấy Huyền Ky Tử bất chấp thân phận, muốn tự mình ra tay phụ trách trắc thí lần này.
 
Hành động như vậy đã khiến mọi người khó hiểu, lúc này khi cả hai còn chưa động thủ, hắn lại đột nhiên nhận thua.
 
Đối với thực lực của tông chủ, đệ tử Huyền Thiên Tông tự nhiên hiểu rõ.
 
Chính là Huyền Ky Tử lại nhận thua trước một lão giả thoạt nhìn hết sức bình thường, sao không khiến cho mọi người khó hiểu được.
 
- Không biết vì sao tiền bối đến Huyền Thiên Tông ta?
 
Huyền Ky Tử đổi thành vẻ cung kính nói.
 
Trước mắt chính là thiên giai cường giả, Huyền Ky Tử tự nhiên là phải dùng đủ bậc lễ nghĩa, đó cũng chẳng phải là chuyện mất mặt gì.
 
- Không phải ta đã nói rồi sao, ta muốn gia nhập Huyền Thiên Tông!
 
Phí Lão thản nhiên giải thích.
 
Huyền Ky Tử nghe vậy, trên mặt cũng hiện lên vẻ cổ quái, lập tức có chút bất đắc dĩ nói:
 
- Tiền bối chớ nói đùa, lấy thực lực của ngài đủ để làm sư phụ của ta. Huyền Thiên Tông chúng ta chỉ là tiểu tông môn…
 
Không chờ Huyền Ky Tử nói xong, Phí Lão liền vung tay, nói:
 
- Như vậy có là gì, ngươi cứ coi ta như đệ tử bình thườn là được, dù sao ta cũng đã vượt qua trắc thí, cũng không làm trái quỷ củ của các ngươi.
 
Nhìn thấy Phí Lão tựa hồ không giống nói giỡn, Huyền Ky Tử do dự, nói tiếp:
 
- Tiền bối, ngươi đã tôn trọng Huyền Thiên Tông, không bằng để vãn bối thay sư phụ nhận đồ đệ. Sau này chúng ta liền tính ngang hàng, ngài thấy sao?
 
Đối với thiên giai cường giả như Phí Lão quy củ trong lòng Huyền Ky Tử cũng là ngứa ngáy khó chịu, hắn tự nhiên hiểu rõ một tông môn có thiên giai cường giả tọa trấn, ý nghĩa ra sao.
 
Cho dù nhất lưu đại tông môn như Thiên Thánh Cốc cũng chỉ có ba thiên giai cường giả mà thôi.
 
Thế lực nhị lưu bình thường đới với thiên giai cường giả căn bản là chuyện không dám nghĩ tới.
 
Cho nên khi biết được lão giả trước mắt không ngờ là thiên giai cường giả, trong lòng Huyền Ky Tử tuy rằng khiếp sợ, nhưng đầu óc vẫn nhanh chóng xoay chuyển, tính toán làm thế nào để lưu hắn lại.
 
Tuy rằng Phí Lão nói muốn gia nhập Huyền Thiên Tông, nhưng Huyền Ky Tử thủy chung là không dám coi hắn như đệ tử bình thường, cho nên suy nghĩ một lát, mới đưa ra biện pháp này.
 
Bất quá, Phí Lão tựa hồ cương quyết muốn làm một tên đệ tử đời thứ ba bình thường, nên vô luận Huyền Ky Tử khuyên bảo ra sao, cũng không chịu nghe.
 
Mà lúc này, mọi người bên sân cũng từ hành động cùng lời đối thoại của hai người mà phân tích ra được, lão giả giữa sân không ngờ là thiên giai cường giả.
 
Sau khi đưa ra kết luận này, mọi người đều là khiếp sợ dị thường, một số người phản ứng nhanh, khi lấy lại tinh thần, hai mắt đều tràn ngập nóng bỏng nhìn về phía Phí Lão, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh trở lại.
 
Không để ý đến phản ứng của mọi người, Huyền Ky Tử trải qua một phen đấu tranh, thấy Phí Lão thủy chung kiên trì quyết định của mình, cuối cùng đành bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng.
 
Bất quá trong lòng vẫn có chút bất an, an bài như vậy, hiện tại hắn chính là tổ sư danh nghĩa của Phí Lão.
 
Ý niệm này vừa hiện lên, trong lòng Huyền Ky Tử cũng là một trận buồn bực, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười khổ.
 
Hiện tại là sư tổ của Thiên giai cường giả, thật là đứng ngồi không yên a!
 
Thấy Huyền Ky Tử rốt cục gật đầu đáp ứng, Phí Lão cũng hài lòng cười cười, lập tức liền đi trở lại bên cạnh Hàn Phong, thuận tiện liếc mắt với Bố Lôi Địch.
 
Bố Lôi Địch thấy thế, không khỏi cười lớn, thân hình chợt lóe đi tới giữa sân, ôm quyền nói với Huyền Ky Tử:
 
- Tông chủ, kế tiếp đến phiên ta đi?
 
Nghe được Bố Lôi Địch nói chuyện, Huyền Ky Tử lúc này mới giật mình tỉnh lại, lập tức hát hiện một lão giả khác mà mình nhìn không thấu đứng trước mặt, trong lòng đã có suy đoán, nhưng vẫn chưa xác định được hỏi:
 
- Vị này có thể trực tiệp nói cho ta biết, tu vi đấu khí của ngươi được không?
 
Bố Lôi Địch tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Huyền Ky Tử, ngẫm lại, dứt khoát trực tiếp mở miệng nói:
 
- thực lực của ta so với lão gia hỏa kia không kém bao nhiêu, nếu tông chủ không tin, có thể thử qua một lần.
 
Quả nhiên…
 
Trong lòng Huyền Ky Tử đã sớm đoán được, bất quá giờ phút này nghe được đối phương chính miệng thừa nhận, trong lòng vẫn nhịn không được rung động, lập tức lộ ra biểu tình bất đắc dĩ, thở dài nói:
 
- Không biết vị tiền bối này, có phải cũng muốn gia nhập Huyền Thiên Tông ta hay không?
 
- Tất nhiên rồi. Hơn nữa, lão gia hỏa kia nếu đã thành đệ tử đời thứ ba, thì ta cũng không thể có vai vế cao hơn hắn được, cho nên tông chủ cứ làm theo quy củ đi.
 
Bố Lôi Địch chắp tay sau lưng, cười nói.
 
Nghe Bố Lôi Địch nói, Huyền Ky Tử cũng biết mình có nói nữa cũng vô ích, nên dứt khoát gật đầu đồng ý.
 
Bất quá Huyền Ky Tử cũng như đang nằm mơ, bình thường hiếm khi gặp được thiên giai cường giả, hôm nay hắn lại đồng thời gặp được hai người.
 
Càng khiến người ta không thể tưởng tượng nổi chính là hai gã thiên giai cường giả này cứ khăng khăng muốn gia nhập Huyền Thiên Tông, hơn nữa còn bất chấp thân phận trở thành đệ tử đời thứ ba, một loạt chuyện này e là có nói cũng chả ai tin.
 
Miễn cưỡng khống chế được tâm tình kích động của mình, Huyền Ky Tử lập tức đơn giản giới thiệu về Huyền Thiên Tông một lượt, rồi nói từng phần kết quả trắc thí ngày hôm nay.
 
Sau khi trắc thí chấm dứt, Hàn Phong cùng tông chủ dặn dò một tiếng, liền dẫn mọi người cùng rời đi.
 
Chờ đến khi Hàn Phong dẫn Phí Lão cùng Bố Lôi Địch rời đi, mấy tên nghi trượng trưởng lão vẫn ngồi bên cạnh, liền nhanh chóng đến bên cạnh Huyền Ky Tử, một lão giả tính tình nóng nảy trong đó lên tiếng nói:
 
- Tông chủ, hai người kia vừa rồi…?
 
Huyền Ky Tử phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy mấy gã trường lão, vốn biểu tình bình tĩnh, lúc nãy cũng không giấu nổi vẻ kích động, lập tức mở miệng nói:
 
- Hai vị tiền bối vừa rồi cứ khăng khăng đòi làm đệ tử đời thứ ba, bất kể ra sao, vẫn phải dùng lễ đối đãi, đừng làm họ tức giận.
 
- Thật sự là thiên giai?
 
- Trời ạ! Chuyện này thật không thể tin nổi!
 
Mấy gã trường lão nghe Huyền Ky Tử xác nhận, cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ, có mấy người không áp chế nổi tâm tình, thất thanh kêu lên.
 
Mà tiếng kêu này khiến đệ tử đời thứ hai xung quanh cũng hiểu được sự tình.
 
Nhất thời, tất cả mọi người tại đây đều bị tin tức này chấn trụ.
 
Lâm Nguyệt vừa mới đi tới cửa phòng luyện võ, nghe được mấy gã trường lão nói chuyện, nhất thời cũng không tin nổi nhìn hai vị lão giả trước mắt.
 
Tuy rằng, từ ban đầu nàng đã đại khái biết được hai người này có tu vi đấu khí thập phần cao thâm, nhưng nàng lại chưa từng nghĩ tới cả hai đồng thời là thiên giai cường giả.