Nhưng mà đây lại là một điều rất tuyệt vời đối với anh. Vừa hay anh có thể lợi dụng rất nhiều truyền thừa trong đầu của mình để đổi lấy nhiều tài nguyên tu luyện hơn, dùng chuyện này để đạt được mục đích tăng tu vi của bản thân lên và củng cố sức mạnh của Vân Môn.
Sau khi Trường Linh thuộc Côn Luân và Hạ Lộ thương lượng xong, bấy giờ mới chính thức bước vào thời khắc khai mạc đại hội võ cổ.
Trên thực tế, nói trắng ra là chỉ có một chữ “võ”.
Chọn từ nhóm thanh niên đồng lứa thuộc các gia tộc ra một người rồi tiến hành luận võ, người chiến thắng sẽ được đến tông môn cổ xưa và có được binh khí cùng với tâm pháp võ công mà Thần Long Đàm tài trợ.
Mặt khác, những người có tài năng xuất chúng sẽ có cơ hội được trực tiếp xin vào tông môn cổ xưa để tu luyện võ công, trở thành đệ tử của tông môn cổ xưa.
Đương nhiên tất cả đều là tự nguyện, trong số những người đến đây hôm nay, có người của các gia tộc và cũng có một số võ cổ giả tu luyện tự do không có gia tộc. Bọn họ là những kẻ độc lai độc vãng, đến đây tìm một cơ hội được bước vào tông môn cổ xưa.
Cũng có thể đại diện cho gia tộc hoặc là cá nhân nào đó xuất chiến luận võ, người chiến thắng sẽ trở thành thế lực một phương, trực tiếp tuyên bố thành lập tông môn trên đại hội võ cổ, chính thức tiến vào giới võ cổ, từ đó về sau sẽ được toàn bộ giới võ cổ thừa nhận.
Điều đáng nói nhất là các thế lực lọt vào top mười sẽ có cơ hội đi theo tông môn cổ xưa tiến vào những nơi hiểm trở của một số di tích cổ ở Trung Quốc. Những nơi đó chỉ có tông môn cổ xưa mới biết và nắm rõ, bên trong không thiếu thiên tài địa bảo và truyền thừa cổ xưa, v.v...
Đây là trọng điểm của đại hội võ cổ.
Sau khi đạo trưởng Trường Linh thuộc Côn Luân giải thích mấy quy tắc đó xong, tuyên bố bắt đầu luận võ.
Trọng tài trấn giữ nơi đây chính là sáu cao thủ Đại Tiên Thiên.
Điều khiến Dương Bách Xuyên ngoài ý muốn chính là, anh cũng được sáu cao thủ Đại Tiên Thiên mời làm người dõi theo cuộc chiến, hoặc là nói làm trọng tài thì thích hợp hơn, bởi vì thực lực của anh đã xem như người đứng đầu chỉ sau Tiên Thiên rồi, không cần phải đi luận võ nữa.
Buổi luận võ hôm nay chính là sân khấu dành cho các võ cổ giả Ám Kình.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng có cơ hội được lựa chọn một số hạt giống có thiên phú tốt để thêm vào môn phái, đây là quyền lợi của người đặt ra quy tắc.
Nó cũng thể hiện đầy đủ quy luật cường giả vi tôn của võ cổ giả, anh biết nếu hôm nay mình không bày ra uy lực của ba chưởng Chân Khí Hóa Chưởng thì có lẽ mình sẽ không được ngồi lên vị trí ngang vai ngang vế với sáu cao thủ Đại Tiên Thiên.
Ngồi trên ghế đá được chạm khắc nhẵn nhụi bên trên vách đá, lúc Dương Bách Xuyên đảo qua bên dưới anh mới phát hiện sau một hồi phong ba, hình như số lượng người ở trong sân đã tăng lên một chút, hẳn là võ cổ giả vừa lục tục kéo đến.
Trong số các tông môn cổ xưa, Côn Luân có lịch sử lâu đời nhất, tức là lai lịch xa xưa nhất, tất cả các tông môn đều lấy Côn Luân dẫn đầu.
Đương nhiên đây chỉ là sự ủng hộ của mọi người mà thôi, không phải người của Côn Luân có thực lực cao nhất.
Vì vậy nghi thức cử hành, hiệu lệnh các thứ đều do Trường Linh của Côn Luân chỉ đạo.
Sau khi tuyên bố đại hội võ cổ bắt đầu, Ngô Nam của Thần Long Đàm phát cho mỗi người tham dự một bảng số. Mọi người tiến hành đấu võ theo quy tắc một chọi một, cũng có thể lựa chọn dừng lại tương đương với từ bỏ thi đấu.
Cứ thế cho đến cuối cùng hoàn thành một vòng thi.
Đương nhiên cuộc thi này cũng có phạm vi quy định. Võ cổ giả đấu võ, Ám Kình tầng một đến tầng ba thi đấu vòng một, tầng bốn đến tầng sáu vòng hai, tầng bảy đến tầng chín vòng cuối.