Ả không thể ngờ hai tay Dương Bách Xuyên lại xuất hiện ngọn lửa kỳ lạ. Ả thúc giục nội lực dập lửa nhưng sợ hãi phát hiện ra không thể dập tắt ngọn lửa này.
Lão nhân yêu dứt khoát giơ tay phải lên làm dao, chém vào cánh tay trái đang bốc cháy.
"Á á á á..."
Cánh tay trái đứt lìa.
Tuy tàn nhẫn nhưng là cách hiệu quả nhất, bởi vì ả phát hiện ngọn lửa của Dương Bách Xuyên không tầm thường, nếu không chặt đứt cánh tay thì chẳng mấy toàn bộ cánh tay, thậm chí là toàn thân ả sẽ cháy rụi.
Không thấy cánh tay trái rơi dưới đất đã hóa thành tro sao?
Lão nhân yêu sợ bay màu, nỗi đau đớn xen lẫn sợ hãi khiến sắc mặt ả trắng bệch như giấy, trên trán đổ mồ hôi hột, nhìn Dương Bách Xuyên bằng vẻ mặt ngạc nhiên: "Cậu là người song tu ư?"
Dương Bách Xuyên cũng khâm phục sự quả quyết và tàn nhẫn của lão nhân yêu này. Lúc nãy ả chém đứt cánh tay mà chẳng nháy mắt lấy một cái, chứng tỏ ả rất đáng gờm.
Anh biết cao thủ bậc này mất một tay cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến sức chiến đấu.
Từ câu hỏi của đối phương, Dương Bách Xuyên biết ả tưởng mình là thiên tỉnh giả.
Có điều anh không có thiện cảm với lão nhân yêu chết tiệt này, chỉ lạnh lùng hừ mũi: "Liên quan gì tới bà!"
Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, chân hỏa lại xuất hiện trong tay, anh lập tức xông tới.
Bây giờ có chân hỏa trong tay, anh không tin mình không thể đánh chết lão nhân yêu này.
Lão nhân yêu thấy Dương Bách Xuyên xông tới, ánh mắt có vẻ kiêng dè. Ả nhanh chóng lùi lại, đồng thời hô to về phía ninja đang đánh nhau với Đoan Mộc Hành Thiên: "Yama mau tới giúp tôi!"
Dương Bách Xuyên thấy Đoan Mộc Hành Thiên đang một chọi ba, bị áp đảo mọi bề, mặc dù có một Ám Kình tầng chín khác của gia tộc Đoan Mộc hỗ trợ nhưng vẫn rất khó khăn.
Có thể kéo một người sang đây để giảm bớt áp lực cho ông ấy.
Tuy nhiên, giờ anh muốn xử lão nhân yêu trước đã, bớt một cao thủ thì thêm một phần thắng.
Sau một hồi giao đấu với lão nhân yêu, Dương Bách Xuyên cảm thấy với tu vi hiện tại của mình, đánh với cao thủ Ám Kình tầng chín giai đoạn sau không thành vấn đề, nhưng nếu một chọi hai thì áp lực rất lớn, thậm chí anh không nắm chắc, cũng không tự tin.
Cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong không chỉ có nội lực hùng hậu, mà còn sống lâu, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Từ hành động chém đứt cánh tay của lão nhân yêu có thể nhìn ra điểm này.
Lão nhân yêu né tránh, Dương Bách Xuyên đuổi sát nhưng không bắt được ả. Anh phát hiện ra lão nhân yêu giống như một con rắn, mỗi khi anh tấn công, ả đều có thể tránh được nhờ tư thế khó bề tưởng tượng.
Anh cũng phát hiện ra nội lực của cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong thật sự không phải dạng vừa, thỉnh thoảng lão nhân yêu sẽ đánh trả, nội lực mạnh đến nỗi khiến cánh tay Dương Bách Xuyên tê rần, khí huyết bất ổn.
May mà trong tay anh có chân hỏa nên lão nhân yêu không dám liều mạng đánh giáp mặt vì sợ ném chuột vỡ bình. Ả giận dữ gào thét liên hồi.
Đột nhiên Dương Bách Xuyên nghe thấy mấy tiếng xé gió cực kỳ mạnh mẽ ập tới từ sau lưng.
Nhận thấy nguy hiểm, anh vội vàng lăn một vòng né tránh.
Vèo vèo vèo! Là phi tiêu - ám khí của ninja Nhật Bản.
Dương Bách Xuyên lập tức híp mắt lại.
Lão nhân yêu gọi hắn ta đến hỗ trợ, và hắn ta đến thật.
Nhưng như vậy cũng tốt, phía Đoan Mộc Hành Thiên đỡ áp lực.
Mặc dù đối mặt với hai cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong có hơi áp lực, nhưng không phải là Dương Bách Xuyên bó tay hết cách.
Bước chân của ninja Nhật Bản rất kỳ lạ. Sau khi phóng ám khí, hắn ta xông đến chỗ Dương Bách Xuyên với tư thế kỳ dị, hai tay cầm đao võ sĩ chém xuống.
Lúc đối phương vung đao, trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên chỉ có một chữ: nhanh!
Xoạt xoạt xoạt, nháy mắt ninja Nhật Bản đã chém mười mấy đao.
Tuy Dương Bách Xuyên đã né tránh, nhưng vẫn trúng một nhát đao ở eo.
May mà vết thương không sâu, chỉ chảy máu thôi.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên giận dữ.
Lúc này, lão nhân yêu thấy ninja Nhật Bản sang đây thì thở hắt ra: "Yama tiên sinh, chúng ta hợp sức giết chết cậu ta nhé! Cẩn thận ngọn lửa trong tay cậu ta, kỳ lạ lắm!"
"Được!" Ninja Nhật Bản đáp lời.
Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn hai người họ: "Tên chó Nhật kia, ông đây không ra oai thì mày tưởng ông là mèo bệnh đúng không?"
Dứt lời Dương Bách Xuyên bước ra một bước, dùng Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể và hô to: "Hùng ưng trên trời, khỉ vớt vầng trăng!"
Anh dồn hết chân khí vào một bàn tay rồi nhảy vọt tới, đến bản thân anh cũng phải kinh ngạc.