Rất nhiều người theo dõi mười sáu viên nguyên thạch còn lại của Dương Bách Xuyên, mang theo tâm tư khác nhau. Thủ đoạn Dương Bách Xuyên dùng để mở ra hai viên phỉ thúy cao cấp không thể không làm người liên tưởng đến anh có phương pháp độc đáo phân biệt nguyên thạch.
Hơn nữa vừa rồi còn mua bán thu về 1.5 tỷ Đô-la, đủ để cho một vài người bí quá hóa liều.
Trong sân, cho dù là người bình thường của tập đoàn tài chính, hoặc võ cổ giả đều coi Dương Bách Xuyên là một con dê béo.
Nếu không phải đây là địa bàn của gia tộc Đoan Mộc, có rất nhiều người đã ra tay cướp từ lâu.
Dương Bách Xuyên không quan tâm đến tâm tư của những người này, lúc này anh đang đi theo phía sau Đoan Mộc Lôi, đi vào một khu vực khác trong đại sảnh, đi đến trước một cánh cổng lớn.
Anh đi theo Đoan Mộc Lôi chọn lựa hóa thạch, làm sáu người Thanh Tước và Hướng Hoa đi làm công tác vận chuyển nguyên thạch, chỉ dẫn theo Độc Cô Vô Tình.
Đi vào trước cổng lớn, Đoan Mộc Lôi nhập mật mã điện tử, cổng lớn mở ra, nói với Dương Bách Xuyên: “Dương tiên sinh, mời vào, lần này hóa thạch được để ở đại sảnh bảo vệ. Chờ lát nữa, sau khi cậu chọn xong cũng sẽ đem chúng đi bán đấu giá.”
“Cám ơn.” Sau khi nói lời cảm ơn, anh và Độc Cô Vô Tình đi theo Đoan Mộc Lôi vào đại sảnh.
Ở ngoài cửa đã có bốn tên Ám Kình tầng năm canh gác.
Toàn bộ đại sảnh bảo vệ nhỏ hơn đại sảnh bên ngoài rất nhiều, diện tích chỉ có 200 mét vuông.
Trên kệ thủy tinh được đặt hơn hai mươi viên, là những cục đá màu xám to bằng nắm tay, mặt trên có cuốn vân giống hoa văn, nhìn qua rất thần bí.
Đoan Mộc Lôi lấy ra một chìa khóa điều khiển từ xa từ trong túi, ấn xuống kệ thủy tinh.
“Tích tích ~” Sau hai tiếng vang, kệ thủy tinh tự động mở ra.
Lúc này Đoan Mộc Lôi nói với Dương Bách Xuyên: “Dương Bách Xuyên chọn đi, chúng tôi cũng không biết những hóa thạch đó là gì, nhưng chuyên gia giám định nói nó là hóa thạch thời viễn cổ cùng loại với trứng khủng long. Mời lựa chọn hai viên, còn nó có tác dụng với cậu không thì tôi không biết.”
Đoan Mộc Lôi nói những lời này để thử, bởi vì ông ta biết trong hóa thạch có một loại năng lượng có thể tăng lên nội lực của võ cổ giả, vì vậy nói câu không biết có tác dụng với cậu hay không để thử Dương Bách Xuyên.
Nếu Dương Bách Xuyên trả lời hữu dụng, vậy anh sẽ không thoát được quan hệ với võ cổ giả.
Tất nhiên lần thử này có thể có có thể không, hoàn toàn chỉ xuất phát từ tò mò.
Chỉ cần Dương Bách Xuyên không gây chuyện trên địa bàn của gia tộc Đoan Mộc, ông ta không quan tâm Dương Bách Xuyên có phải võ cổ giả hay không.
Dương Bách Xuyên cũng không khách khí, đi lên phía trước quan sát, nhìn xem mấy viên hóa thạch tròn tròn này có gì đặc biệt.
Thả linh thức ra xem xét, thật sự phát hiện trong mấy viên hóa thạch này trền đến sự dao động của linh khí, nhưng vô cùng mỏng manh. Thậm chí linh khí dao động trong vài viên hóa thạch còn không mạnh bằng linh khí dao động bên trong nguyên thạch anh lựa chọn.
Còn lại cũng không có gì đặc biệt.
Nhưng ngay sau đó, Dương Bách Xuyên lại bị chấn động, linh thức của anh không hề phát hiện chỗ đặc biệt nào, nhưng cánh tay trái lại bắt đầu nóng lên.
Bên tay trái nóng lên, chỉ có hồ Càn Khôn.
Lần đầu tiên khi anh tiếp xúc với linh thạch, hồ Càn Khôn đã từng nóng lên một lần, sau đó hấp thu xong linh khí của một viên linh thạch trung phẩm, tiếp theo thì không gian trong hồ Càn Khôn thăng cấp.