Sau khi đi xuyên qua thị trường, vài người đi đến một cánh cửa lớn làm bằng thiết, nơi này có nhân viên bảo vệ. Sau khi lão Yên đi đến đó đăng ký mới được đi vào cửa lớn.
So với phố xá sầm uất bên ngoài, người ở nơi này ít đi rất nhiều.
Vẫn là những khu lều lớn, nhưng diện tích nhỏ đi một nửa, tầm 400 mét vuông.
Nơi này có các cửa hàng nhỏ, bên trong và bên ngoài cửa hàng là những viên đá với nhiều màu sắc khác nhau. Đa số các viên đá to bằng nắm tay, viên to nhất bằng quả dưa hấu.
Vẫn có rất nhiều người đi ra đi vào mấy cửa hàng này, có thể nghe được một vài âm thanh cò kè mặc cả, dù nghe không hiểu nhưng cũng có thể xem hiểu.
Thanh Tước giải thích: “Nơi này là khu vực đầu tiên của thị trường đổ thạch, nguyên thạch ở nơi này tương đối ít, nguồn gốc xuất xứ cũng đến từ một vài nơi không nổi tiếng nên giá cả giao dịch nguyên thạch ở nơi này không cao. Cao nhất tầm trăm vạn, giá thấp nhất cũng có mấy trăm khối đến hơn một ngàn tệ Hoa Hạ, đa số người mua được.
Đi xuyên qua nơi này chính là khu vực nguyên thạch thứ hai, giá cả nguyên thạch ở khu vực thứ hai cao hơn, phần lớn là bán thành phẩm, cũng chính là nguyên thạch đã được cắt ra, tinh chuẩn hơn cá cược nguyên thạch một ít. Kích thước cũng lớn, giá cả giao dịch dao động từ trăm vạn đến ngàn vạn.
Khu vực thứ hai cũng coi như khu giao dịch nguyên thạch tầm trung, rất nhiều người đổ thạch chuyên nghiệp đến khu vực thứ hai này. Cuối cùng là khu vực thứ ba, cũng là nơi được bảo vệ nghiêm khắc nhất trong toàn bộ thị trường đổ thạch.
Nguyên thạch ở khu vực thứ ba đều đến từ các hố nguyên thạch nổi tiếng trên thế giới, ví dụ như quặng nguyên thạch Laokeng ở Myanmar… Ở khu vực thứ ba còn có một vài loại đá quý hiếm được mua bán, không chỉ có đá phỉ thúy thô.
Muốn đi vào khu vực thứ ba đều cần phải có tiền bảo kê, mỗi người một ngàn vạn Hoa Hạ tệ. Cho ngài biết thêm một điều nữa, người ở khu vực thứ ba đều rất giàu có quyền lực, giá trị con người ít nhất trăm triệu.
Tất nhiên về vấn đề giá trị con người, lão Yên đã sắp xếp tốt, chúng ta chỉ cần đi qua giao tiền bảo kê là được.”
Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa đi theo Thanh Tước đi vào khu vực thứ hai, nhìn qua sân ở nơi này không khác với sân ở khu vực thứ ba mấy, cuối cùng đi thẳng đến khu vực thứ ba.
Vài phút sau, một kiến trúc cổ xuất hiện trong tầm mắt, kiến trúc cùng loại với ở đại viện nhà họ Kiều, nhìn qua rất cổ xưa, rất có đặc trưng của Hoa Hạ.
Thanh Tước nói nơi này chính là khu vực thứ ba, là nơi giao dịch cao cấp nhất của thị trưởng đổ thạch.
Quả nhiên sau khi đi qua, Dương Bách Xuyên nhìn đến người gác cổng là bốn võ cổ giả Ám Kình tầng năm.
Trong lòng âm thầm ngạc nhiên: “Thật sự phòng ngự rất nghiêm, ngay cả người gác cổng đã là võ cổ giả Ám Kình tầng năm. Xem ra thế lực của gia tộc Đoan Mộc không phải chỉ to lớn không thôi.”
Ở cổng vào, lão Yên đưa giấy chứng minh thân phận và đăng ký, Dương Bách Xuyên đi qua quẹt thẻ giao tiền bảo kê của tám người, tầm 8000 vạn.
Lúc này bọn họ mới được đi vào.
Nhưng Thanh Tước nói tiền bảo kê sẽ được trả về sau khi đi vào, sợ có vài vị khách gây chuyện, áp dụng một vài loại biện pháp phòng vệ.
Tất nhiên nơi này chưa từng xuất hiện người dám gây chuyện, ở nước Nam gia tộc Đoan Mộc là bá chủ.
Dựa theo lời nói của Thanh Tước, từ thị trường giống như chợ bán thức ăn đến nơi này, tất cả đều là sản nghiệp của gia tộc Đoan Mộc, vô cùng có tiếng nói.
Sau khi đi vào xuất hiện một người phụ nữ trẻ tuổi, nhìn giống như người Hoa Hạ, hơn hai mươi tuổi, mặc bộ vest công sở, là nhân viên phục vụ bên trong.
Từ xa đã nở nụ cười chào đón: “Chào mừng mọi người đến nơi giao dịch nguyên thạch An Châu, tôi là Nguyễn Hoa, là người dẫn đường cho các vị lần này. Các vị đăng ký dịch vụ phục vụ cao cấp, được giảm giá 20% tất cả giao dịch. Đây là thẻ giao dịch của các vị, có thẻ này có thể hưởng thụ các loại ưu tiên trong giao dịch và quyền hạn đảm bảo vận chuyển, xin hỏi ai là người dẫn đầu trong các vị?”