“Không cần lo lắng cho tôi, mau đi xem thử đi.” Dương Bách Xuyên vẫn lo lắng cho Độc Cô Vô Tình, dù sao thì ở đây cũng là nơi đất khách quê người.
“Vâng~”
… …
Sau khi Hướng Hoa và Độc Cô vô tình rời đi, người phụ nữ cười khanh khách nói: “Bạn gái anh ghen rồi~”
Dương Bách Xuyên cười ha ha: “Ghen là chuyện nhỏ, ngược lại tôi cảm thấy rất hứng thú với dịch vụ trong miệng cô, nói xem phục vụ như thế nào?”
“Ha ha, vậy thì phải xem tiên sinh ra giá khởi điểm như thế nào, có tiền mua tiên cũng được, cho dù là tiên sinh bảo đến Nam Quốc giết người hay phóng hỏa cũng được.”
“Tôi là người làm ăn, cần có đội ngũ kinh doanh chuyên nghiệp, loại dịch vụ của cô có đáp ứng được không? Còn tiền thì không phải là vấn đề.”
“Trùng hợp, trên tay chị đây đúng lúc có, chỉ là không biết tiên sinh ra giá có thật hay không?”
“Cô xem thử toàn bộ có phải thật không? Ha ha ~” Trong lúc Dương Bách Xuyên cười ha ha thì anh trở tay lấy ra một quyển sổ đỏ nhỏ to bằng bàn tay, thuận tay bỏ vào trước ngực của người phụ nữ, hơn nữa… Còn nhéo một cái.
“A~” Người phụ nữ hừ nhẹ, trong nháy mắt Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng sát khí truyền từ trên người cô ta ra.
Là loại sát khí như muốn làm bàn tay nhuốm máu vậy.
Dương Bách Xuyên cũng không có để ý đến chuyện này chút nào, cười híp mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ, xem cô ta có thể trở mặt hay không.
Lúc này anh đã đoán được người phụ nữ này chính là người Vương Mộ Sinh sắp xếp.
Chẳng qua không ngờ rằng cô ta lại gặp mặt theo cách này mà thôi.
Sau khi Thanh Tước bị Dương Bách Xuyên sờ ngực, trong nháy mắt vô thức toả ra sát ý, vậy mà lại phát hiện trong ánh mắt của anh không có chút bối rối nào.
Điều này làm cho ngọn lửa của cô ta dập tắt trong nháy mắt, đưa tay vào trong lồng ngực anh, cầm lấy quyển sổ đỏ nhỏ vào trong tay quan sát.
Ngay sau đó, cả người cô ta chấn động.
Bởi vì trên sổ đỏ nhỏ viết chính là hàm thiếu tướng.
Ban đầu cô ta nhận được mệnh lệnh của cấp trên là hợp tác với một vị đại thiếu gia trong nước đi đến thị trường đánh bạc tiếp xúc với người của gia tộc Đoan Mộc, mà người đó trong suy nghĩ của cô ta chính là một tên ăn chơi trác táng của một gia tộc nào đó trong nước, nên cô ta chỉ đến theo nhiệm vụ của quân đội mà thôi.
Cô ta cũng không biết nhiều thông tin về Dương Bách Xuyên, chỉ nhận được một tấm ảnh, nhưng đối với đầu óc tràn đầy xem thường của Thanh Tước thì không thèm nhìn đến, chuẩn bị cố ý chơi đùa với anh, sau đó sẽ dạy dỗ anh.
Nhưng không nghĩ tới lá gan của tên này lại lớn như vậy, còn dám đùa giỡn cô ta?
Cũng chính là lúc này, tất cả năm đồng nghiệp rải rác ở khắp quán bar đều đứng lên.
Dương Bách Xuyên cũng lập tức phát hiện ra, nhưng trong cảm giác đều là người thường nên không thèm để ý.