Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 427




Trong lúc gấp gáp, giọng Độc Cô Vô Tình truyền đến.  

Dương Bách Xuyên híp mắt, nhìn Mạc Đông Thiên gãy tay, bởi vì Hầu Đậu Đậu đang nằm trong tay ông ta.  

Anh cũng hiểu Độc Cô Vô Tình một mình chống lại bốn cao thủ, chừa tên Mạc Đông Thiên đứt một tay tu vi chỉ có Ám Kình tầng bảy cho mình là vì ông ta có thực lực yếu nhất ở đây.  

Nếu như hôm nay anh vẫn chịu thiệt trong tay Mạc Đông Thiên thì nhảy thẳng xuống đỉnh Lạc Vân tự tử đi cho rồi.  

Trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khó chịu, Dương Bách Xuyên đặc biệt không thích được phụ nữ bảo vệ.  

Thế nhưng hết lần này tới lần khác anh không có biện pháp khác, ai bảo thực lực anh không đủ?  

Nhìn thấy Độc Cô Vô Tình lấy một địch bốn, trong lòng Dương Bách Xuyên rất kính nể người phụ nữ này, thực lực cô mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng anh.  

Nhất là lúc này, nhuyễn kiếm trong tay cô giống như có linh tính, bóng kiếm chớp lóe trong tầm mắt, tuy cố hết sức nhưng vẫn kiềm chế được bốn người Trần Bách Vạn.  

Dương Bách Xuyên biết rõ Độc Cô Vô Tình mạnh, nhưng anh không biết cô có thể chống cự được bao lâu đây?  

Anh không dám lề mề, bước ra một bước đánh về phía Mạc Đông Thiên.  

Về phần Mạc Đông Thiên, nhìn thấy Dương Bách Xuyên lao về phía mình chỉ cười khẩy, trong mắt ông ta, Dương Bách Xuyên chỉ là kiến hôi Ám Kình tầng ba mà thôi.  

Đừng nhìn ông ta gãy một cánh tay, thế nhưng nội lực vẫn còn, thủ đoạn vẫn còn, đối phó Dương Bách Xuyên bằng một tay là đủ rồi.  

Mạc Đông Thiên vứt Hầu Đậu Đậu không rõ sống chết sang một bên, trở tay rút ra một thanh đao dài từ phía sau lưng, dưới chân đạp một cái, chém một đao về phía Dương Bách Xuyên.  

"Keng ~"  

Đao kiếm của hai người va chạm nhau.  

Một kích toàn lực của Dương Bách Xuyên so với Mạc Đông Thiên hùng hậu nội lực, cuối cùng anh vẫn lùi lại một bước, chẳng qua không bị thương.  

Ngược lại sau một kích, khóe miệng anh lại nhiễm ý cười, hài lòng nhìn thoáng qua Đồ Long Kiếm trong tay.  

Bởi vì Đồ Long Kiếm sắc bén vượt quá dự đoán của anh, liều mạng va chạm với Mạc Đông Thiên, tuy anh bị nội lực thâm hậu của đối phương đẩy lùi một bước nhưng một kích này đã chém trường đao trong tay Mạc Đông Thiên thành hai đoạn.  

Kinh hãi nhất chính là Mạc Đông Thiên, ông ta ngơ ngác trường đao bị Dương Bách Xuyên chém đứt, trong lòng cuộn sóng, sau khi lấy lại phản ứng thì mừng rỡ như điên.  

Hiện tại Mạc Đông Thiên vẫn không rõ, thanh kiếm đen kịt trong tay Dương Bách Xuyên là một thanh thần binh lợi khí đúng không?  

Trường đao Mạc Đông Thiên sử dụng tiêu phí một khoản tiền rất lớn dùng tinh cương đặc biệt chế tạo thành đấy, đem đi chém sắt thép bình thường như cắt đậu hũ.  

Không nghĩ tới cổ kiếm trong tay Dương Bách Xuyên lại có thể chém đứt cả trường đao luyện từ tinh cương của mình?  

Mạc Đông Thiên lấy lại tinh thần, không chỉ không sợ hãi, ngược lại trong lòng còn nổi lên tham lam, ánh mắt nhìn cổ kiếm của Dương Bách Xuyên nóng hổi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, cướp đoạt cổ kiếm của Dương Bách Xuyên.  

Tham lam vĩnh viễn là ma quỷ tà ác nhất trong lòng con người, điên cuồng sinh trưởng trong lúc vô tình mãi cho đến khi hủy diệt một người.  

Ngay lúc này, Mạc Đông Thiên không thể kìm nén tham vọng, ánh mắt đỏ chót, chỉ có một từ duy nhất, cướp đoạt.