Trách không được cô phải che lại bản thân, vào ban đêm khuôn mặt âm dương này tuyệt đối có thể dọa chết người.
Lúc này Độc Cô Vô Tình mở miệng nói: “Dọa sợ cậu?”
Dương Bách Xuyên sửng sốt, liên tục xua tay, nói: “Không có không có ~”. Thật ra anh nói dối, vừa rồi thật sự bị dọa sợ.
Trên mặt của Độc Cô Vô Tình vẫn không có biểu tình gì, vẫn bình tĩnh như cũ, nói: “Bên ngoài đồn đãi tôi luyện kiếm nên bị hủy dung, không khác lời đồn mấy, nhưng cũng không được đầy đủ.
Bốn năm trước tôi tiến được một bước trong kiếm đạo, trốn vào núi sâu luyện kiếm trong lúc vô ý xâm nhập vào nơi đặc thù. Kết quả lúc đó kiếm đạo thực sự lấy được thành tựu nhỏ, nhưng hút phải khí độc ở nơi đó, sau khi ra ngoài biến thành như vậy.
Suốt ba năm, tôi đã đi gặp rất nhiều bác sĩ nổi tiếng, nhưng vẫn không có chút cải thiện nào. Ba ngày trước nghe được tin tức Cố Đô có đan Trú Nhan, đi đến Cố Đô thử vận khí. Hôm nay mua được một viên đan Trú Nhan, trở về dùng luôn...
Hiệu quả vô cùng rõ ràng, tình hình trên mặt tôi đã được cải thiện, thậm chí gần như khôi phục bình thường, nhưng chưa đầy nửa giờ, độc tố lại tái phát, lại biến trở về bộ dáng cũ.
Đan Trú Nhan cũng chỉ có thể duy trì nửa giờ, nhưng lại cho tôi thấy được hy vọng. Tôi tra được có lẽ đan Trú Nhan xuất phát từ tay cậu hoặc từ thế lực sau lưng cậu, vì vậy tôi đến tìm cậu, nghĩ biện pháp.
Hy vọng cậu có thể giúp tôi, chỉ cần có thể chữa khỏi mặt của tôi, tôi nguyện ý làm ba chuyện trong khả năng cho cậu, cho dù giết người cũng được.”
Dương Bách Xuyên nghe thấy Độc Cô Vô Tình giải thích, biết trong lòng cô đã nghĩ anh thành đệ tử của một thế lực mạnh mẽ nào đó. Nhưng đối với anh chuyện này là chuyện tốt, có thể làm đám người đạo chích tìm anh tạo rắc rối có thể kiêng kị thế lực sau lưng anh.
Đối với khuôn mặt âm dương của Độc Cô Vô Tình, Dương Bách Xuyên cũng khiếp sợ, anh không nghĩ đến đan Trú Nhan chính tông có thể khôi phục được bệnh tật trên làn da.
Trừ khi Độc Cô Vô Tình trúng độc không chỉ trên mặt, thậm chí trên mặt chỉ là hiện tượng bên ngoài, nguồn gốc ở trong cơ thể.
Cũng biết được ba năm nay cô đã đi gặp rất nhiều bác sĩ nổi tiếng, nhưng không ai có thể làm khuôn mặt của cô giảm bớt. Nhưng hôm nay đan Trú Nhan lại có thể làm cho khuôn mặt âm dương của cô có sự cải thiện, lần đầu tiên trong suốt ba năm nay, mặc dù chỉ có nửa giờ ngắn ngủi.
Nhưng đối với Độc Cô Vô Tình, đây chính là hy vọng lớn lao, có thể tìm đến anh, cũng coi như là một lựa chọn không tồi. Hoặc nói cách khác, cô đã không có lựa chọn khác, ký thác hy vọng vào thế lực sau lưng anh.
Người có thể lấy ra đan Trú Nhan, có lẽ có biện pháp chữa trị khuôn mặt âm dương của cô.
Khi Độc Cô Vô Tình nói xong lời cuối cùng, nói chỉ cần có thể chữa khỏi khuôn mặt âm dương của cô, cô sẽ đồng ý thực hiện ba yêu cầu của Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên dao động.
Tối hôm nay Độc Cô Vô Tình đã cho anh một sự kinh ngạc quá lớn, đặc biệt là ký ức về uy lực của một kiếm kia còn rất mới mẻ. Nếu bên người tạm thời có một cao thủ như vậy đi theo, sẽ không sợ tổ chức sát thủ Xương Hoa đến gây rắc rối.
Anh có thể nghĩ cách tăng lên thực lực, nhưng cũng không nhanh như vậy, quan trọng hơn còn mấy ngày nữa em gái anh Dương San San sẽ đến Cố Đô đi học, Dương Bách Xuyên rất lo lắng cho em gái.
Tổ chức sát thủ không giống dòng tộc võ cổ giả, sát thủ chỉ nhận tiền, chẳng may bọn họ vì tiền từ bỏ nguyên tắc bình thường, ra tay tổn thương em gái anh, lúc đó Dương Bách Xuyên muốn khóc cũng không có chỗ khóc, anh không dám mạo hiểm.