Ba con Triệu Vũ Linh nghe thấy đã hết đan Tôi Thể, mặc dù hơi thất vọng, nhưng dù sao Dương Bách Xuyên cũng lấy ra hai viên đan dược khác cho ba con bọn họ, càng nghe được Dương Bách Xuyên nói là đan dược hiếm có, nào có đạo lý không cần chứ, quả thực chính là vui mừng ngoài ý muốn.
Xem ra con đường lấy Triệu Nam để hàn gắn mối quan hệ với Dương Bách Xuyên đã đi đúng rồi.
Lập tức, vẻ mặt hai ba con đều kích động gật đầu.
“Muốn muốn muốn~”
“Đúng, muốn muốn, cảm ơn ngài ~”
Vừa nói xong, hai ba con giống như là cướp giựt vội vã lấy đan đan Tinh Long từ trong tay Dương Bách Xuyên.
Nhìn thấy vẻ mặt kích động của ba con Triệu Vũ Linh, trong lòng Dương Bách Xuyên rất thoải mái, đã có thể tưởng tượng sau khi bọn họ nuốt đan Tinh Long sẽ như thế nào.
Tu chân giả như anh sau khi nuốt đan Tinh Long vào còn suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma, rất khó tưởng tượng ba con Triệu Vũ Linh sẽ như thế nào.
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên suýt chút nữa bật cười, nhịn cười thật khó chịu.
“Có phải mình quá xấu xa rồi không? Mặc kệ, ai bảo hai ba con các người đắc tội với ông đây trước, sau khi uống đan Tinh Long sẽ như thế nào thì phải xem vận may của chính hai người đi, ha ha ~”
Trong lòng nói thầm vài câu, Dương Bách Xuyên vừa xoay người, phát hiện ánh mắt ba vợ tương lai cũng sâu sắc nhìn anh, điều này có thể khiến anh bị dọa sợ.
Hãm hại ba con Triệu Vũ Linh coi như không có áp lực trong lòng, nhưng Triệu Viễn Hiền là ba vợ tương lai, sự xấu xa này không được rồi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, Triệu Nam sẽ phá hủy anh mất?
Cho nên Dương Bách Xuyên chỉ có thể nói dối với Triệu Viễn Hiền là đan Tinh Long đã hết, lần sau sẽ cho ông ấy thêm.
Cách nói này coi như khiến Triệu Viễn Hiền hài lòng, mỉm cười nói không sao, lúc nào cho cũng như nhau.
Bầu không khí sau đó cuối cùng cũng hòa hoãn, ba con Triệu Vũ Linh được Dương Bách Xuyên tặng đan Tinh Long nên còn hận không thể gọi Dương Bách Xuyên một tiếng ông, vô cùng sùng bái.
Mà thiện cảm của Triệu Nam và ba cô ấy đối với anh cũng tăng lên rất nhiều.
Mấy người nói một hồi thì đi tới hội trường đấu giá, chín giờ sáng đúng giờ mở ra, tính toán thời gian cũng đúng lúc.
Sửa đổi tòa nhà đều là chiêu thức bán đấu giá của công ty, sảnh chính đấu giá được thiết lập ở tầng thứ ba.
Chờ sau khi mấy người đi vào, phát hiện đã không còn chỗ trống.
Điều càng khiến Dương Bách Xuyên kinh ngạc chính là, trên đường đi vào, trong linh thức của anh lại phát hiện mười mấy võ cổ giả đến hội trường, đây là điều anh tuyệt đối không ngờ tới.
Mấy người bọn họ đi tới đương nhiên là ngồi ở vị trí hàng đầu, bàn lớn và dài, một bàn có thể ngồi tám người, đoàn năm người bọn họ ngồi vào rất rộng rãi.
Sau khi ngồi vào, nhân viên công tác đưa tấm bảng gọi giá lên và cầm micro nói, Dương Bách Xuyên nhìn một chút thì thấy anh là số hai, Triệu Nam là số một, năm người là một loạt từ một đến năm, nhân viên phòng đấu giá đương nhiên nhận ra Tổng giám đốc Triệu Nam của mình nên tất cả đều phải sắp xếp thật tốt.