Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3624




Ban đầu là một câu nói đùa, nhưng sắc mặt Hiên Viên Linh Hề lại đỏ tới tận mang tai, khẽ nói: "Đáng ghét..."  

Ngay sau đó, nàng dậm chân chạy vào trong động.  

Lúc này đến lượt Dương mỗ ngây người...  

Hắn chỉ nói đùa một câu nhưng xem tình hình thì có vẻ như... đã bị mình nói trúng...  

Sau khi sửng sốt, Dương mỗ cũng cười toe toét, tự lẩm bẩm bước vào động: "Có một cuộc hôn nhân sắp đặt cũng không tệ, dù sao Hiên Viên Linh Hề cũng là công chúa, hắc hắc, ừm, điểm mấu chốt là đôi chân dài..."  

Trong động, Viên Tiểu Lôi vẫn chưa tỉnh lại, Lục Yên Chi cũng vẫn đang luyện hóa độc dược được chiết xuất từ cơ thể Viên Tiểu Lôi.  

Hồ Tiên Nhi đang túc trực bên cạnh Viên Tiểu Lôi. Dương Bách Xuyên tính toán thời gian, Tiểu Phượng Hoàng đã đi được nửa tháng nhưng vẫn chưa có tin tức, hắn quyết định không đợi nữa, phải đi tìm Tiểu Phượng Hoàng, hắn không yên tâm.  

Lỡ như thật sự đụng độ Vạn Độc Vương, hắn sợ Tiểu Phượng Hoàng sẽ bị thiệt thòi.  

Hắn nói với Chuột Vương: "Chuột Vương hộ pháp, sau khi Tiểu Lôi tỉnh lại, hãy đưa Tiểu Lôi và Tiên Nhi về Vân Môn Tiên Cảnh, bảo Yên Chi cũng về luôn, ta đuổi theo Vạn Độc Vương và Tiểu Phượng Hoàng, ta không yên tâm."  

Chuột Vương tiến lên: "Thuộc hạ tuân mệnh."  

"Huynh định đi ư...?" Lúc này, Hiên Viên Linh Hề nhịn không được hỏi.  

Dương Bách Xuyên gật đầu, nhưng cũng đã thông suốt đôi chút, nhìn Hiên Viên Linh Hề nói: "Hiên Viên cô nương nếu không chê, hãy cùng đến Vân Môn Tiên Cảnh làm khách, vừa hay có nàng là đại Y tu ở đây, có thể giúp ta xem xét thương thế của Tiểu Lôi, trọng điểm là có thể giúp ta xem xét tình hình của muội muội là Dương San San, bình mười vạn năm nhũ thạch này nàng hãy cầm lấy, sau khi đến Vân Môn hãy chăm sóc cho nàng ấy uống, giúp nàng ấy khôi phục đan điền, không biết có được không?"  

Hiên Viên Linh Hề sao có thể không đồng ý chứ?  

Dù sao thì nghe lời Dương Bách Xuyên nói, trong lòng nàng đang tự nhủ: "Ta là y sư, ta có thể chăm sóc bằng hữu của hắn, cũng có thể giúp muội muội hắn khôi phục đan điền, ừm... ta đến Vân Môn Tiên Cảnh để chữa bệnh cứu người..."  

"Được, vậy huynh hãy cẩn thận." Trên mặt nàng không có biểu cảm gì, nhưng miệng thì đồng ý ngay, trong lòng lại nở hoa.  

"Ừ, các ngươi đi đường cẩn thận..."  

Dương Bách Xuyên dặn dò một phen, dẫn theo mười Thiên Yêu trực tiếp rời đi, các Đại Yêu còn lại theo Chuột Vương hộ tống Viên Tiểu Lôi, Hồ Tiên Nhi bọn họ về Vân Môn Tiên Cảnh.  

Có cảm ứng với Tiểu Phượng Hoàng, Dương Bách Xuyên một mực lần theo khí tức của Tiểu Phượng Hoàng mà đi...  

Lần này hắn chủ yếu muốn rèn luyện Tiểu Phượng Hoàng, nên dù thời gian đã trôi qua nửa tháng hắn cũng không quá sốt ruột, cho rằng bên cạnh Tiểu Phượng Hoàng còn có ba mươi Thiên Yêu và hơn ngàn yêu binh yêu tướng cấp Đại Thừa.  

Cộng thêm bản thân Tiểu Phượng Hoàng cũng là Thần cầm Phượng Hoàng, những năm gần đây kể từ khi đến Tu Chân Giới, hắn vẫn luôn sắp xếp cho cô bé tu luyện tại Tinh Thần Môn, sau đó lại tiếp nhận Vân Môn Tiên Cảnh...  

Tu luyện hàng trăm năm ắt hẳn cũng có tiến bộ, mặc dù không biết thực lực tông môn hiện tại của Tiểu Phượng Hoàng như thế nào, nhưng Dương Bách Xuyên nghĩ dù gì nàng cũng là Thần cầm Phượng Hoàng, có gặp phải nguy hiểm đi nữa cũng có thể bảo toàn mạng sống.  

Huống hồ trong nửa tháng nay, Tiểu Phượng Hoàng và Thiên Yêu cũng không có tin tức gì truyền đến, điều này cho thấy không có việc gì. Nếu không thì dù Tiểu Phượng Hoàng không kịp truyền tin cho hắn thì ba mươi Thiên Yêu và hơn ngàn yêu binh yêu tướng cũng có thể làm được, không thể nào toàn quân bị diệt.  

Điều này là không thể, một Thần cầm Phượng Hoàng, ba mươi Thiên Yêu Phi Thăng Cảnh, hơn ngàn yêu tu cấp Đại Thừa, lực lượng này còn mạnh hơn một nửa lực lượng của một thánh địa, vậy thì ai có thể khiến bọn họ toàn diệt mà ngay cả truyền tin cũng không kịp?  

Cho nên Dương Bách Xuyên căn bản không lo lắng.  

Hắn một mực lần theo Tiểu Phượng Hoàng khí tức mà đi...  

Thuận theo dãy núi càng đi càng sâu, đầy đủ truy tung bảy ngày sau, Dương Bách Xuyên cảm thấy không đúng.  

Bảy ngày thời gian hắn mang theo mười Thiên Yêu ít nhất xuyên qua ba vạn dặm, đã tiến vào chỗ sâu trong dãy núi nhân tích hiếm thấy, thế nhưng đến ngày thứ bảy, khí tức lưu lại của Tiểu Phượng Hoàng bao gồm cả những khí tức của đám Thiên Yêu cũng càng ngày càng nhạt dần.  

Gần như đã đến mức không thể truy tung, cảm ứng khí tức của Tiểu Phượng Hoàng cũng càng ngày càng yếu ớt.  

Sau ngày thứ tám thì trực tiếp biến mất.  

Dương Bách Xuyên mang theo mười Thiên Yêu lại xuất hiện trước một ngọn núi cheo leo.  

Lúc này Dương Bách Xuyên hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Tiểu Phượng Hoàng và Thiên Yêu nữa, hắn biết chắc chắn đã xảy ra chuyện.