Nghe thấy giọng nói này, Lý Đại Nghị bất giác rụt cổ lại, vừa nhìn Dương Bách Xuyên vừa lúng túng nói: "Bách Xuyên đừng trách nha, là Lôi Tiểu Hổ đấy. Thật ra nàng rất tốt, rất dịu dàng..."
Dương Bách Xuyên tỏ vẻ ngươi lừa ca à?
Tiếng hét hung hãn như thế mà ngươi bảo rất dịu dàng?
Nghe thấy tiếng hét hung hãn ngoài cửa, Dương Bách Xuyên lập tức nghĩ đến sư tử Hà Đông.
Nhưng sư tử Hà Đông có ngoại hình xinh đẹp, còn cô vợ này của Lý Đại Nghị... Dương Bách Xuyên nghe giọng suy đoán nàng ta không liên quan gì đến từ xinh đẹp.
Ngay sau đó, cửa phòng bị ngoại lực đập bay.
Khóe miệng Lý Đại Nghị giần giật. Vừa rồi hắn ta còn khoác lác với Dương Bách Xuyên là Lôi Tiểu Hổ đã được mình dạy bảo thành nữ nhân ngoan ngoãn, rất dịu dàng rất hiền lành...
Giờ thì hay rồi, vừa mới chém gió xong đã bị Lôi Tiểu Hổ phá hỏng.
Điều này khiến gương mặt Lý Đại Nghị nóng bừng.
Còn Dương Bách Xuyên thì lại cười tủm tỉm nhìn ra cửa, đợi nữ nhân dịu dàng trong miệng Lý Đại Nghị xuất hiện.
Hai cánh của lớn bị ngoại lực phá vỡ tan tành. Tiếp đó, giọng nói cao vút vừa dứt, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện ở cửa.
Sau khi nhìn thấy bóng hình xinh đẹp xuất hiện ở cửa kia, Dương Bách Xuyên thoáng sửng sốt.
Không có nữ nhân như hoa trong tưởng tượng, lại càng không phải là một nữ tử mập mạp.
Trái lại, nữ tử xuất hiện ở cửa rất xinh xắn, thậm chí có thể nói là đại mỹ nhân tuyệt sắc, muốn mặt có mặt, muốn dáng có dáng... mười phân vẹn mười.
Chỉ có điều hai tay chống nạnh và đôi mắt đẹp trợn to đã phá hỏng hình tượng của nàng ta.
Nếu không, nàng ta quả thật là hình tượng nữ nhân ngoan ngoãn.
Trong khi Dương Bách Xuyên còn đang sững sờ, nữ tử hùng hổ đi vào phòng, tầm mắt chiếu thẳng vào Lý Đại Nghị, giọng nói chan chứa sự quan tâm vô hạn: "Tướng công, chàng không sao chứ? Đừng sợ, có ta ở đây, để xem ai dám động vào chàng."
Trước đó Lôi Tiểu Hổ không có trong quán ăn, vừa mới trở về thì nghe thấy quản sự nói là phòng chữ Thiên có một vị khách giàu có đối mặt với ba mươi sáu thiên tiên mà không ưng ý một ai, đòi bà chủ đến phục vụ.
Tướng công Lý Đại Nghị nhà mình nghe xong liền nổi giận đùng đùng đi tới phòng chữ Thiên.
Lôi Tiểu Hổ nghĩ rằng tướng công nhà mình nổi cơn ghen, trong lòng đầy ắp ngọt ngào nhưng cũng đong đầy lo lắng, lập tức truyền tin mời phụ thân Lôi Lão Hổ đến.
Còn nàng ta thì vội vàng dẫn theo người chống lưng của tửu lâu chạy tới.
Lôi Tiểu Hổ sợ tướng công nhà mình chịu thiệt, bởi vì quản sự của tửu lâu báo lại rằng đối phương có ba người, trong đó có hai người không thể nhìn thấu tu vi, khả năng cao là nhân vật cấp bậc Đại Thừa, thậm chí là Phi Thăng cảnh.
Còn tướng công Lý Đại Nghị nhà mình chỉ có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, Lôi Tiểu Hổ rất lo Lý Đại Nghị chịu thiệt, cho nên nàng ta vội vã chạy đến, trực tiếp dùng bạo lực phá cửa xông vào phòng.
Lý Đại Nghị vội vàng đứng dậy, xua tay nói: "Phu nhân à, ta đã dặn nàng phải thục nữ rồi mà, sao nàng lại không quan tâm hình tượng như thế?"
"Ôi chao tướng công, chẳng phải ta sợ chàng chịu thiệt sao. Cái tên tóc trắng này không làm gì chàng chứ? Yên tâm đi, ta đã truyền tin mời phụ thân đến, phụ thân đến nhất định sẽ xử lý tên này, giết hắn vò nát làm phân bón nuôi hoa. Dám đến thành Hồng Diệp trêu ghẹo lão nương, chán sống rồi hả..."
Lôi Tiểu Hổ hung ác nói. Lý Đại Nghị nghe vậy thì toát mồ hôi lạnh, vội vàng bước đến bịt miệng nàng ta, sốt ruột nói: "Cô nãi nãi ơi đừng nói nữa, sao nàng còn chưa nhận ra chứ, nếu ta có chuyện gì thì còn có thể ngồi uống rượu nói chuyện được ư?
Nói thật với nàng, vị này chính là Bách Xuyên mà ta từng kể cho nàng, là huynh đệ của Lý Đại Nghị ta, cũng là chủ của Vân Môn chúng ta - Dương Bách Xuyên! Hắn đến đây vì ta đó..."
"Ưm..." Nghe Lôi Tiểu Hổ Lý Đại Nghị nói xong, Lôi Tiểu Hổ lập tức kinh ngạc, trợn to đôi mắt đẹp nhìn Dương Bách Xuyên. Nàng ta chung sống với Lý Đại Nghị, người mà Lý Đại Nghị nhắc đến nhiều nhất, kính nể nhất chính là Dương Bách Xuyên.
mỗi lần Lý Đại Nghị nhắc tới Dương Bách Xuyên trước mặt Lôi Tiểu Hổ, nàng ta có thể cảm nhận được tình cảm chân thành từ tận đáy lòng. Đó là tình nghĩa, tình huynh đệ sâu sắc.
Trước đây nàng ta còn thề son sắt đảm bảo với Lý Đại Nghị, nếu sau này tìm thấy Dương Bách Xuyên hoặc là nói gặp được hắn, thì nàng ta nhất định phải chân thành cảm ơn Dương Bách Xuyên đã dẫn dắt Lý Đại Nghị vào con đường tu chân, để rồi ông trời ban cho nàng ta một phu quân tốt; phải thể hiện sự phóng khoáng tự nhiên, dịu dàng hiền lành trước mặt Dương Bách Xuyên, không để cho Lý Đại Nghị mất mặt.