Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3236




Lời nói của sư phụ Vân Thiên Tà khiến Dương Bách Xuyên lập tức sửng sốt, đã một thời gian rất dài lão già không ra ngoài rồi, hôm nay vừa ra đã khiến hắn vô cùng kinh ngạc.  

Dương Bách Xuyên chưa từng nghi ngờ lời của lão già.  

Nếu lão già đã nói trên đầu hắn có một tồn tại rấy mạnh mẽ, vậy chắc chắn là có.  

Sau khi nghe lão già nói, Dương Bách Xuyên vô thức muốn ngẩng đầu lên xem.  

“Thằng nhóc thối, đừng nhìn, trong lòng con biết là được.” Vân Thiên Tà lại nói.  

Dương Bách Xuyên vội vàng dừng lại, nói: “Lão già, nó mạnh tới mức nào?”  

“Còn thiếu một bước là cấp bậc Thiên Yêu. Thực lực bây giờ của con cùng lắm chỉ có thể đối phó với yêu tu Tôn Vương trung cấp, còn muốn chống lại Tôn Vương đại viên mãn thì không có bất cứ cơ hội nào.” Vân Thiên Tà nói.  

“Tôn Vương đại viên mãn?” Trong lòng Dương Bách Xuyên kinh ngạc.  

“Còn không à, bọn họ đã xuất hiện từ lúc con khiêu chiến rồi.” Vân Thiên Tà nói.  

“Xem ra chính là Yêu Tôn Đông Nam Tây Bắc của dãy núi Vạn Yêu…” Lúc nói, quả thật Dương Bách Xuyên hơi căng thẳng, Yêu Tôn Đông Nam Tây Bắc đều là tồn tại trong truyền thuyết, yêu quái mạnh mẽ nhất ở dãy núi Vạn Yêu.  

Nói ra thì là tồn tại cùng cấp bậc với Chuột Vương, hiện giờ tu vi của hắn đúng thật chưa chắc đối phó được.  

Dương mỗ nghĩ tạm thời khiêu chiến một trăm linh tám Tiểu Yêu Vương, đây là tồn tại Tôn Vương sơ cấp có thể sánh ngang với tu chân giả Đại Thừa cảnh sơ kỳ của Nhân tộc. Cấp bậc này muốn chống lại Độ Kiếp cảnh sơ kỳ như hắn chẳng khác nào là khiêu chiến vượt cấp, vượt một cảnh giới lớn, hắn có thể chèn ép bọn họ.  

Dù sao chân khí trong Tử Phủ của hắn đã tiến hóa hai lần, tổng hợp các loại thủ đoạn thì không có vấn đề, có thể đối phó.  

Giống như lão già nói, cùng lắm hắn cũng chỉ có thể đối phó với Tôn Vương trung cấp.  

Nếu như chống lại Tôn Vương cao cấp có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm, còn trong lòng hắn thật sự không tự tin đối phó với Tôn Vương đại viên mãn.  

Hắn vốn định khiêu chiến một trăm linh tám Tiểu Yêu Vương một lượt, bây giờ nghe ý của lão già là tứ đại Yêu Tôn đang ẩn trốn trên đỉnh đầu, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện rắc rối, bảo hắn từ bỏ.  

Trong lòng hắn thật sự hơi không cam lòng, dù sao khiêu chiến thành công một Tiểu Yêu Vương Trống Kỳ Lân cũng có thể tăng một phần sức mạnh cho hắn.  

Hắn không nhịn được nói: “Lão già, con không khiêu chiến bốn Đại Yêu, bọn họ không tới mức ra tay với con chứ?”  

Vân Thiên Tà hừ lạnh, nói: “Nói thật cho con biết, vi sư đã cảm nhận được một trong số Đại Yêu đã phóng thích sát ý với con rồi, con có tin không? Nếu trong trận khiêu chiến sẽ có Đại Yêu ra tay với con, đương nhiên có thể sẽ không giết con, nhưng sau này chắc chắn sẽ giết con, nếu như vậy con còn muốn thực hiện kế hoạch của mình không?”  

“Ơ… Lão già… Vậy phải làm sao?” Nghe lão già nói như vậy, Dương Bách Xuyên sững sờ hỏi.  

“Còn có thể làm sao? Rút thôi, khiêu chiến các Tiểu Yêu Vương chưa chắc cần con đích thân làm, bên cạnh con có nhiều thủ hạ Yêu tộc như vậy, để bọn họ đi khiêu chiến cũng không phải không được… Như vậy không phải cũng đạt được mục đích của con à?” Vân Thiên Tà tiếc rèn sắt không thành thép.  

Nghe lão già nói, trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức sáng tỏ.  

Con đường của cường giả không nhất thiết phải chiến đấu một mình, sức mạnh của đoàn đội mới là sức mạnh mạnh mẽ nhất.  

Từ lúc bắt đầu, kế hoạch của hắn chính là quan niệm lấy bản thân làm nòng cốt, giữ vai trò chủ đạo, làm chuyện gì hắn cũng suy nghĩ để chính bản thân làm.  

Còn ý của lão già là để người bên cạnh hắn làm, dù sao đạt được mục đích chính là thành công.  

Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên cũng hiểu rồi.  

Quả thật chuyện hắn muốn là xây dựng một thế lực lớn mạnh mẽ như cửu đại Thánh địa, thậm chí là vượt qua cửu đại Thánh địa, bản thân chuyện này là cần rất nhiều người hoặc yêu để tạo thành.  

Tức là phải xây dựng một đoàn đội, mà hắn chính là nòng cốt.  

Theo ý của lão già, hắn không cần thiết chuyện gì cũng phải tự mình làm, như vậy không những sẽ thành mục tiêu lớn, bị Đại Yêu nhắm vào, còn khiến bản thân mệt chết.  

Nhưng nếu đổi cách làm thì khác rồi, bản thân không những có thể thả lỏng, mà còn thành mục tiêu nhỏ…  

Ví dụ hắn hoàn toàn có thể để Thanh Ngưu, Hùng Bất Nhị, Tử Hoàng đi khiêu chiến một trăm linh tám Tiểu Yêu Vương, thậm chí là bảy mươi hai Đại Yêu Vương.  

Đợi bọn họ khiêu chiến thành công, Tiểu Yêu Vương bị khiêu chiến cũng sẽ thần phục, đến lúc đó trực tiếp để mấy bọn họ dẫn Yêu Vương thần phục đến cho hắn, còn hắn thì ban cho bọn họ nước Sinh Mệnh. Vậy không phải dễ dàng khống chế các Yêu Vương rồi à?  

Hơn nữa làm như vậy là cách một mũi tên trúng nhiều đích, không những bản thân được nhẹ nhõm, ẩn giấu ở phía sau để trù tính, mà còn có thể khiến một đám tiểu đệ dưới quyền trưởng thành…  

Lợi ích không cần nói cũng biết.  

Nói cho cùng hắn cũng là Nhân tộc, thống trị Yêu tộc vẫn cần Yêu tộc làm mới là con đường tự nhiên, sẽ không xảy ra hỗn loạn.  

Mặt khác, thực lực bây giờ của Thanh Ngưu cũng không tầm thường. Bản thân nó chính là Long Chủng Thanh Ngưu, có rất nhiều chỗ đặc biệt, lại còn từng dùng nước Sinh Mệnh, cho dù không hiện hóa bản thể cũng có thể chiến thắng trong chiến đấu cấp bậc cùng cảnh giới. Đến lúc đó vạch ra kế hoạch, hắn luyện chế thêm mấy lò đan dược, chắc chắn có thể thắng.  

Sau khi dùng nước Sinh Mệnh, thực lực của Hùng Bất Nhị đã đạt đến Tôn Vương trung cấp. Hắn ta là huyết mạch của Hắc Hùng tộc, có yêu lực vô cùng mạnh mẽ, phần thắng khiêu chiến rất lớn, mặc kệ khiêu chiến bao nhiêu hoặc cấp cao cỡ nào, chỉ lựa chọn mấy người là được.  

Dù sao trong quy tắc của dãy núi Vạn Yêu Yêu tộc, địa vị của Tiểu Yêu Vương cao hơn, Tôn Vương trung cấp bình thường đều không dính dáng tới, không có quy định không thể khiêu chiến.  

Hơn nữa bây giờ Tử Hoàng là át chủ bài trong tay Dương Bách Xuyên, thực lực ở giữa Tôn Vương đại viên mãn và Thiên Yêu, chắc chắn mạnh mẽ  hơn tứ đại Yêu Tôn.  

Có Tử Hoàng khiêu chiến cuối cùng, đến lúc đó tứ đại Yêu Tôn nhảy ra ngăn cản, Tử Hoàng ra mặt cũng có thể nghiền áp. Có khi chỉ cần thu phục một Yêu Tôn trong số đó, kế hoạch của Dương Bách Xuyên đã thành công được tám phần rồi.  

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên lập tức quyết định không khiêu chiến tiếp nữa, mà trở về phủ và bắt đầu họp với một đám tiểu đệ dưới quyền. Để bọn họ ra mặt khiêu chiến các Yêu Vương, có thể thu phục bao nhiêu hay bấy nhiêu.  

Dù sao bây giờ cuộc khiêu chiến này đã được hắn mở đầu rồi, về sau có yêu tu nhảy ra khiêu chiến cũng là bình thường.  

Chỉ cần có thể thu phục một phần ba Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu, thì hắn đã có thể cưỡng chế thúc đẩy kế hoạch dùng nước Sinh Mệnh để thu phục cả dãy núi Vạn Yêu.  

…  

Ngay lúc tất cả yêu chúng đều cho rằng Dương Bách Xuyên sắp tiếp tục khiêu chiến, Dương Bách Xuyên lại nói với Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương đã thần phục: “Hôm nay đến đây thôi, hai ngươi đến Yêu Y quán cùng ta, ta có chuyện muốn bàn với các ngươi.”  

“Vâng, cẩn tuân mệnh lệnh của Đại Vương.”  

Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương hoàn toàn bị Dương Bách Xuyên nghiền áp không còn nóng nảy, bọn họ vừa mới thần phục, còn chưa hoàn hồn từ trong dư uy của Dương mỗ nên càng không dám nói không.  

Sau đó, Dương Bách Xuyên chắp tay nói với chúng yêu vây xem, rồi quay người rời đi, trở về Yêu Y quán một cách không hề do dự.  

Hiện giờ phải xử lý xong Linh Miêu Vương và Hắc Ô Yêu Vương trước.  

Trận chiến hôm nay nghiền áp một lúc hai Tiểu Yêu Vương, danh tiếng của hắn đã truyền khắp dãy núi Vạn Yêu, sau này Yêu Y quán sẽ không có yêu quái gây sự, cũng coi như là chuyện tốt.  

Điều quan trọng hơn là hôm nay chân khí của hắn lại nén từ sương mù, tiến cấp thành trạng thái chất lỏng, tu vi giống như bước ra một bước lớn.  

Hơn nữa trong lòng còn có một bí mật mạnh mẽ nhất, hoặc nói là suy đoán có liên quan tới Trống Kỳ Lân và Ấu thú Kỳ Lân nghé con.  

Tử Hoàng từng nói, chỉ có tộc Kỳ Lân có thể thúc giục trống trận Kỳ Lân, sau đó khiến vạn yêu thần phục.  

Mặc dù không biết khả năng này có thật không, nhưng Dương Bách Xuyên biết trống trận Kỳ Lân quả thật rất không tầm thường, trong lòng hắn nghĩ nhất định phải để nghé con thử sau khi thức tỉnh.  

Lỡ như lời Tử Hoàng nói trở thành sự thật, vậy đến lúc đó hắn sẽ là Vạn Yêu Chi Chủ danh xứng với thực.  

…  

Sau khi Dương Bách Xuyên rời đi, trong tầng mây của núi Chiến Cổ, Huyết Sư Vương liếm đầu lưỡi, vẻ mặt tiếc nuối nói: “Bổn tôn còn muốn thử xem thủ đoạn của Tiểu Yêu Y này, không ngờ hắn lại không đánh nữa, đúng là chán.”  

Nếu như Dương Bách Xuyên nghe được câu này của Huyết Sư Vương, chắc chắn hắn sẽ cảm kích sư phụ Vân Thiên Tà, quả nhiên bị lão già nói trúng rồi.  

Đúng là Huyết Sư Vương đã phóng ra sát ý với hắn.  

Nếu Huyết Sư Vương ra tay thật, thì chắc Dương mỗ sẽ không có quả ngọt ăn.  

Ánh mắt rắn hai đầu lấp lóe nói: “Dừng tay đúng lúc, Tiểu Yêu Y này cũng chẳng mạnh mẽ gì, xem ra cũng chỉ có thể bắt nạt Tiểu Yêu Vương Tôn Vương sơ cấp, hắn không dám động vào một Đại Yêu Vương nào.”  

“Tiểu Yêu Y cũng chỉ là Tiểu Yêu, nói cho cùng cấp bậc tu vi của hắn vẫn quá yếu, lúc này rời đi coi như là thông minh. Đi thôi, xem ra sẽ không xảy ra chuyện lớn gì rồi.” Độc Nhãn Giao Long nói.  

Thấy Dương Bách Xuyên rời đi, yêu tu xung quanh cũng lần lượt rời sân, không hề xuất hiện điềm báo gì lớn, tứ đại Yêu Tôn yên tâm hơn nhiều rồi.  

Độc Nhãn Giao Long bay về phía Đông, Huyết Sư Vương bay về phía Bắc, rắn nước hai đầu bay về phía Nam.  

Một người cuối cùng ở trong sân vẫn chưa rời đi lại chính là Khổng Tước Vương, nàng ta không bay về sào huyệt phía Tây của mình, mà biến thành một lưu quang, bay về phía trung tâm thành Vạn Yêu.  

Yêu y quán Vân Môn của Dương mỗ chính là ở trung tâm thành Vạn Yêu.