Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2843




Nhưng lúc này lại không phát hiện ra tung tích của nó, Dương Bách Xuyên không khỏi có chút lo lắng.  

"Điêu Nhi, Thạch Đầu..."  

Sau một tiếng kêu to, từ trong sương mù truyền đến tiếng kêu của Điêu Nhi.  

"Chít chít..."  

Một lát sau Điêu Nhi chạy như bay đến, ngồi xổm trên bả vai của Dương Bách Xuyên kêu chít chít.  

Nói cho Dương Bách Xuyên rằng nó đã thành công rồi, lấy được quả Hoả Linh Hai Hạt.  

"Làm tốt lắm." Nghe được Điêu Nhi đã thành công, Dương Bách Xuyên cười khen một câu, ngay sau đó hỏi: "Thạch Đầu đâu?"  

"Chít chít chít..." Điêu Nhi chít chít giải thích, móng vuốt nhỏ chỉ về phía sương mù, nói cho Dương Bách Xuyên biết rằng Đả Tiên Thạch đã đuổi theo Nguyên Thần Huyễn.  

Đúng lúc này một ánh sáng xanh ập tới.  

"Chủ nhân..."  

Là đá Đả Tiên Thạch Thanh đang bay trở về.  

"Thạch Đầu, Nguyên Thần Huyễn đâu?" Dương Bách Xuyên hỏi.  

"Lão già chết tiệt đó quá xảo trá, bị ta đập cho một phát nhưng vẫn chưa chết, sau khi đứng dậy thì lập tức thi triển bí pháp gì đó hóa thành một luồng khí đỏ như máu rồi bỏ chạy, ta đuổi theo mấy dặm, nhưng không đuổi kịp nên đã quay trở về..."  

Đả Tiên Thạch nói xong câu cuối cùng thì có chút ngượng ngùng.  

Nhưng mà Dương Bách Xuyên cũng biết rằng dù lão bất tử Nguyên Thần Huyễn kia có bị thương thì muốn giết chết lão ta cũng chẳng dễ dàng gì cho cam, có thể bị Thạch Đầu đập trúng một phát, cũng coi như là đã mang đến cho lão ta hậu quả tổn hại cực kỳ nặng nề, chạy thoát cũng là chuyện rất bình thường.  

Vì thế hắn mở miệng an ủi: "Không sao đâu, chuyện này không phải lỗi của ngươi. Có thể xử lý được Phong  m Dương, chúng ta cũng được lợi phần nào rồi, hơn nữa lần này còn lấy được bùa Long Lân và quả Hoả Linh Hai Hạt, xem như chúng ta đã làm ngư ông đắc lợi thành công.  

Còn về phần lão bất tử Nguyên Thần Huyễn kia, lão ta chồng chất vết thương như vậy, ta nghĩ là trong một chốc một lát lão ta sẽ chỉ biết chạy trốn mà thôi, sẽ không nhảy ra gây rắc rối cho chúng ta.  

Nhưng có thể nói rằng, một khi lão bất tử kia chạy thoát, đợi lần tiếp theo lão ta xuất hiện thì chắc chắn vết thương của lão ta sẽ khôi phục. Lần này phải chịu tổn thất lớn như vậy, lão ta nhất định sẽ không chịu để yên đâu, chúng ta vẫn cần phải cẩn thận hơn mới được, lần sau Nguyên Thần Huyễn xuất hiện, chắc chắn sẽ đối phó chúng ta với khí thế sét đánh không kịp bưng tai.  

Chúng ta không thể tiếp tục dừng chân ở đây nữa mà nên đi tìm một chỗ khác bởi vì chúng ta cũng cần phải tu dưỡng. Sau hai lần thúc giục bùa Long Lân, phần lớn tinh huyết của ta đều bị bùa Long Lân hút đi rồi, hiện giờ cũng không còn sức chiến đấu nữa, cần phải tìm một nơi để an dưỡng mới được."  

"Được, ta biết một nơi tương đối an toàn, chúng ta đi thôi." Đả Tiên Thạch nói.  

"Từ từ, để ta thử xem có thể mang cây quả Hoả Linh đi hay không, không thể bỏ qua một cây thiên địa linh thụ như vậy được, Điêu Nhi ngươi đi lấy nhẫn trữ vật của Phong  m Dương đi, đừng quên lấy cả của Thẩm Dạ nữa nhé, chắc chắn trong nhẫn trữ vật của bọn họ sẽ có thứ tốt."  

Đối với chiến lợi phẩm, Dương Bách Xuyên không cần phải nói, bản thân Điêu Nhi cũng là dân tham tiền, nó reo hò một tiếng sau đó đi càn quét chiến trường.  

Khi Dương Bách Xuyên đang chuẩn bị đi đào cây quả Hoả Linh, Đả Tiên Thạch lại mở miệng nói: "Chủ nhân, không phải ta cố tình phá hỏng bầu không khí mà là linh thụ bên trong Thái Hoang rất khó sống được ở thế giới bên ngoài, ngươi đừng uổng phí sức lực làm gì."  

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: "Khà khà, người khác nhổ trồng thì có thể không sống được, nhưng chủ nhân của ngươi thì lại chưa chắc, sau này ngươi sẽ biết thôi."  

Đả Tiên Thạch vẫn chưa biết được bí mật về bình Càn Khôn của người nào đó họ Dương nên vẫn chưa được đi vào, đương nhiên không biết được sự thần kì của không gian bình Càn Khôn rồi, huống chi khi người nào đó họ Dương nhổ trồng linh dược linh thụ thì đều dựa vào nước sinh mệnh hết.  

Có nước sinh mệnh thì chưa có linh thụ nào mà hắn nhổ trồng lại không sống cả.  

Trong hành trình đến Thái Hoang, hắn muốn làm phong phú vườn thuốc trong bình Càn Khôn, đương nhiên sẽ không bỏ qua một linh thụ quý hiếm trong thiên địa như cây quả Hoả Linh rồi.