Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2842




Nếu thật bị Nguyên Thần Phong Vân Thần Khuyển Phong Âm Dương cắn trúng, Dương Bách Xuyên biết mạng nhỏ của mình sẽ lập tức lìa đời, khí tức thần hồn cường đại không tầm thường, đây chính là uy lực Nguyên Thần cấp bậc Địa Tiên tam chuyển, hắn vốn chẳng có năng lực phản kích.   

Giờ phút này toàn thân Dương Bách Xuyên bị uy áp cực lớn của Phong Âm Dương áp chế không thở nổi, dù chỉ là động một chút cũng không cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Vân Thần Khuyển há miệng cắn xuống...   

“Xong rồi…”   

Trong lòng Dương Bách Xuyên chua xót, mắt mũi nhắm chặt, một bộ nằm chờ Nguyên Thần của Phong Âm Dương cắn xuống.   

“Ầm…”   

“Ầm ầm…”   

“Xẹt xẹt…”   

Đúng lúc này, từng tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên.   

Dương Bách Xuyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn, phía trên chân trời, một đạo lôi điện tráng kiện trực tiếp đánh xuống, hung hăng bổ vào trên người Nguyên Thần Phong Vân Thần Khuyển Phong Âm Dương.   

“Ầm…”   

“Gầm gừ... Không... Lão phu không cam lòng... A…”  

Sau khi lôi điện dài hơn mười trượng bổ vào trên người Nguyên Thần của Phong Âm Dương, Phong Âm Dương nổi giận gầm lên âm thanh vô tận không cam lòng, cuối cùng đã hoàn toàn dừng lại.   

Bởi vì Dương Bách Xuyên tận mắt nhìn thấy lão bất tử Phong Âm Dương bị đạo lôi đình đánh thành tro.   

Ngay lập tức tan thành khói mây.   

“Ha…” Sau lưng Dương Bách Xuyên tuốt ra mồ hôi lạnh ướt đẫm, hắn đặt mông ngồi phịch xuống trên nền đất.   

Nguy hiểm thật!   

Suýt chút nữa thì hắn đã bị Nguyên Thần cường đại của Phong Âm Dương cắn nuốt.   

Nguyên Thần của Địa Tiên tam chuyển quả nhiên không phải là thứ hắn bây giờ có thể tưởng tượng nổi.   

Cũng may có thiên uy hỗ trợ, ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, lão bất tử bị sét đánh thành tro tàn, trở thành hồn phi phách tán.   

Sau khi hít thở một hồi, Dương Bách Xuyên nhìn Thiên Lôi đã biến mất trên bầu trời, hắn bỗng nhiên hiểu được, Phong Âm Dương phóng thích Nguyên Thần Địa Tiên tam chuyển, bị pháp tắc Thái Hoang không dung thứ.   

Cái chết của Phong Âm Dương xem như là bị trời thu.

Hai lão bất tử Phong  m Dương và Nguyên Thần Huyễn đều có tu vi Địa Tiên tam chuyển, nhưng hai người bọn họ lại vì  trên người hắn và Độc Thể Ách Nan trời sinh của Lục Yên Chi, mạnh mẽ sử dụng bí pháp áp chế tu vi, từ địa vực Đại Thừa kỳ trở lên tiến vào địa vực Độ Kiếp kỳ trở xuống.  

Điều này không được pháp tắc Thái Hoang cho phép.  

Chỉ có áp chế cảnh giới tu vi đến Độ Kiếp kỳ mới có thể hoạt động trong địa vực từ Độ Kiếp kỳ trở xuống.  

Nhưng mà sau khi Phong  m Dương bị hắn phá huỷ thân thể, nguyên thần của lão ta lại là cảnh giới Địa Tiên tam chuyển hàng thật giá thật, bởi vì lão ta đã không còn vật dẫn là thân thể che chở nên đã hoàn toàn bại lộ dưới pháp tắc của Thái Hoang, cho nên cuối cùng đã bị lôi đình của Thái Hoang bổ thành tro tàn.  

Pháp tắc Thái Hoang sẽ không cho phép có tu sĩ Độ Kiếp siêu việt xuất hiện trong địa vực từ Độ Kiếp kỳ trở xuống, nguyên thần của Phong  m Dương và Phong Vân Thần Khuyển đều là cấp bậc Địa Tiên tam chuyển, lôi đình không đánh chết lão ta mới là lạ.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên cực kỳ cảm kích pháp tắc Thái Hoang, nếu không có pháp tắc lực lượng xuất hiện, hiện tại hắn đã bị nguyên thần của lão bất tử Phong  m Dương này xử lý từ lâu rồi.  

Nghĩ tới cảnh Phong Vân Thần Khuyển phát ra lực lượng uy áp cường đại ban nãy, Dương Bách Xuyên không nhịn được mà tim đập chân run.  

Cũng may có ông trời giúp đỡ, hiện tại cuối cùng hai lão bất tử đã bị tiêu diệt mất một chỉ còn lại một.  

Sau khi thở hổn hển, Dương Bách Xuyên hoàn hồn, vội vàng quay đầu nhìn về phía xa, nhưng hắn lại lập tức giật mình, hắn không hề phát hiện tung tích của Nguyên Thần Huyễn và Đả Tiên Thạch, ngay cả Điêu Nhi cũng không thấy đâu cả.  

Vừa rồi hắn chỉ mải chiến đấu với Phong  m Dương, hoàn toàn không có thời gian để chú ý đến bọn họ, Nguyên Thần Huyễn và Đả Tiên Thạch, hắn chỉ nhớ là mình đã vứt Đả Tiên Thạch ra ngoài để đập Nguyên Thần Huyễn, cũng không biết Đả Tiên Thạch có thành công hay không, dù sao thì Đả Tiên Thạch cũng có linh tính, sẽ tự biết tấn công, không cần phải lo lắng.