Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2646




Hắn lập tức nặn ra một nụ cười, xấu hổ nói: “Lâu… Lâu chủ thứ lỗi, vãn bối có mắt mà không thấy thái sơn.”  

Thiếu nữ cười khanh khách nói: “Không sao, phòng ta không thích có người hầu hạ, cho nên chuyện bưng trà rót nước hay mở cửa gì đó chỉ có thể tự mình làm, chuyện này không trách ngươi, ngươi cũng không cần căng thẳng. Còn ta à, ta tên là Lâu Hải Đường, Hải Đường trong hoa Hải Đường, ta thật sự rất tò mò về tiểu đệ đệ đây, cho nên mới bảo quản sự mời ngươi tới nói chuyện, đừng đứng thế, cứ tùy ý ngồi xuống nói chuyện.”  

Thiếu nữ hay còn gọi là Lâu chủ Lầu Hải Đường của quán trọ Tinh Thần xem như đã thừa nhận, hơn nữa còn giới thiệu bản thân nàng ta.  

Dương Bách Xuyên nghe nàng ta nói chuyện ngược lại rất hiền hòa, nhưng vẫn cảm thấy không được tự nhiên, bởi vì hắn luôn bị ánh mắt Lâu Hải Đường nhìn chằm chằm còn mang theo ý trêu đùa, toàn thân hắn rất khó chịu.  

Nghe người ta bảo mình ngồi xuống, Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: “Không cần, ta quen đứng nói chuyện rồi.”  

Hiện giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ ý của Lâu Hải Đường, vẫn nên duy trì cẩn thận tốt hơn.  

Hắn nhịn không được lại đi cảm nhận tu vi của Lâu Hải Đường, Dương Bách Xuyên thật sự tò mò, rốt cuộc nàng ta có tu vi gì?  

Là Độ Kiếp cảnh, hay là Địa Tiên?  

Tại sao không có một chút dao động nào chứ?  

Theo lý thì hiện tại hắn không thể nhìn thấy tu sĩ có cảnh giới Độ Kiếp cảnh, nhưng đã từng tiếp xúc đánh nhau thì vẫn có thể cảm nhận được, hắn trực tiếp dùng linh thức đi xem xét mà không hề lễ phép. Chỉ có thể đi cảm nhận khí tức của Lâu Hải Đường, nếu không hiểu rõ lai lịch của nàng ta, trong lòng Dương Bách Xuyên không bình tĩnh được, bởi vì hắn biết trên người mình không có linh thạch, theo một nghĩa nào đó, giao dịch hôm nay cũng là mở ra cho quán trọ Tinh Thần.  

Vì vậy, không thể không thận trọng.  

Ngay lúc Dương Bách Xuyên đi xâm nhập cảm nhận tu vi của Lâu Hải Đường một lần nữa, nụ cười sáng lạn trên mặt Lâu Hải Đường lập tức biến mất, trong nháy mắt biến thành một khuôn mặt lạnh lẽo, giọng nói vô cùng băng lãnh thốt ra: “Sao thế? Muốn biết tu vi của ta à?”  

Vừa dứt lời, ầm một cái, một cỗ áp lực ùn ùn kéo đến ập lên người Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng không kịp đề phòng, hai chân cong xuống đất quỳ xuống...  

“Phịch.”  

Một đầu gối hung hăng chạm vào mặt đất, làm mặt đất bị đụng đến nứt ra.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên biến đổi, vận chuyển công pháp, nếu không phải hắn mạnh mẽ dụng công thì hai đầu gối đều quỳ trên mặt đất rồi, càng không nghĩ tới Lâu Hải Đường lại trở mặt mà không hề có chút dấu hiệu nào.  

Quả nhiên là nữ nhân thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách.  

Hắn hừ lạnh, chuẩn bị gia tăng dụng công lần nữa, hắn cũng không dễ dàng quỳ xuống với người khác đâu.  

Mà đúng lúc này, áp lực như núi non bao phủ trên người như lại biến mất vô tung vô ảnh.  

“Tiền bối, đây là ý gì?” Dương Bách Xuyên thả lỏng, hơi tức giận đứng dậy, trầm giọng hỏi, thực ra trong lòng hắn cũng biết Lâu Hải Đường đang ra oai phủ đầu với mình, nhưng trong lòng hắn rất tức giận, ngoài miệng cũng không dám quá khích, bởi vì chỉ một chút này, hắn đã biết nếu nữ nhân này muốn xử lý hắn, hắn sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.  

“Sao lại gọi là tiền bối, ta có già như vậy sao? Vẫn nên gọi ta là tiểu tỷ tỷ đi, vừa rồi không phải ngươi đã gọi như thế sao, rất dễ nghe.”  

Sau một phút, Lâu Hải Đường lên tiếng, trên mặt lại khôi phục nụ cười sáng lạn lúc đầu, quả thật làm cho Dương Bách Xuyên khó có thể nắm bắt.  

“Mẹ kiếp, nữ nhân này bị bệnh thần kinh sao? Ngươi rõ ràng là lão quái vật mà, thật sự nghĩ mình là tiểu tỷ tỷ ư? Sắc mặt thay đổi nhanh thật.” Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm nghĩ.

Thái độ thay đổi xoành xoạch của Lâu Hải Đường làm Dương Bách Xuyên rợn người, không biết nữ nhân này muốn làm gì?  

Trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp kiểu gì, đứng sững sờ ở đó.  

Nhưng đúng lúc này Lâu Hải Đường mở miệng nói chuyện, nhưng lời nói lại kinh người, làm Dương Bách Xuyên bị chấn động mạnh.