Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2624




Nghe thấy Dương Bách Xuyên muốn đi lên tầng 3, nữ tử sửng sốt, sau đó thiện ý nhắc nhở: “Thượng tiên, thật ra thức ăn ở tửu lầu Tinh Thần đều là hàng cao cấp, lầu 2 nhã tọa rất tốt, phần lớn ghế lô ở tầng 3 đều được người khác bao dài lâu, cho dù trống cũng rất đắt.”  

Chữ đắt còn bị nữ tử kéo rất dài.  

Dương Bách Xuyên mỉm cười, hắn hiểu ý tốt của nữ tử, nhưng… Dương Bách Xuyên vừa mới tiêu diệt một tòa bảo khố trên không trung của Linh Thiên Kiếm Tông, còn phải để ý linh thạch?  

Nhếch miệng cười nói: “Ta biết ý tốt của ngươi, cảm ơn, nhưng ta vẫn thích đi lên tầng 3 ăn cơm hơn, ngươi sắp xếp giúp ta đi.”  

Nói xong Dương Bách Xuyên tùy tay lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm ném cho nữ tử, hắn biết mặc dù nữ tử là phàm nhân nhưng lại là nhân viên phục vụ, kiếm cơm ăn ở chỗ này.  

Có được một viên thượng phẩm linh thạch làm tiền hoa hồng, nữ tử vô cùng vui vẻ, vội vàng nói Dương Bách Xuyên chờ một chút, trên tầng 3 có nhân viên chuyên môn tiếp đãi…, một nhân viên phục vụ phàm nhân như nàng ta không có tư cách đi lên.  

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ vẻ không để ý, đứng tại chỗ chờ đợi.  

Không bao lâu nữ tử đi đến, bên cạnh nàng ta là một nữ tử Nguyên Anh cảnh, từ trang phục ăn mặc vẫn là nhân viên nhưng càng thêm cao cấp.  

“Nguyễn Linh Hoa kính chào tiền bối, mời tiền bối đi theo ta, ta đãn tiền bối đi lên tầng 3.” Tu sĩ Nguyên Anh cảnh tên là Nguyễn Linh Hoa mỉm cười đúng mực hành lễ nói chuyện với Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nói: “Làm phiền.”  

Cuối cùng hắn cũng hiểu, cấp bậc của tửu lầu này rất nghiêm ngặt, mỗi một tầng sẽ có nhân viên phục vụ tương ứng tiếp đãi, hiển nhiên nữ tử lúc trước là phàm nhân, phụ trách tiếp đãi tầng 1.  

Còn Nguyễn Linh Hoa tu vi Nguyên Anh trước mắt lại là người phục vụ phụ trách tiếp đãi tầng 3, mỗi người có chức trách riêng, phục vụ một chọi một, điều này làm cho Dương Bách Xuyên không khỏi cảm thán, ngành dịch vụ ở Tu Chân Giới không hề kém cạnh so với ở Địa Cầu.  

Đi theo Nguyễn Linh Hoa lên tầng 3, Dương Bách Xuyên mới phát hiện tầng ba của tửu lầu Tinh Thần có một Động Thiên riêng biệt.  

Vừa đi lên tầng ba đã cảm nhận được linh khí dư thừa, hình như có Tụ Linh Trận ở đây, hơn nữa tất cả ghế lô trong tầng 3 xếp thành hình tròn quay chung quanh, chính giữa tầng 3 là một sân khấu, làm Dương Bách Xuyên cảm giác như đi vào cuộc diễn nghệ cao cấp.  

Ngược lại cảm thấy rất mới mẻ.  

Điều làm cho Dương Bách Xuyên kinh ngạc là tầng 3 rất lớn.  

Lớn đến mức hắn liếc mắt một cái đều là ghế lô, dày đặc hoa cả mắt.  

Hơn nữa bên ngoài một một ghế lô đều có một nữ tử Nguyên Anh cảnh, hiển nhiên là nhân viên phục vụ chuyên nghiệp, có tổng cộng gần trăm người.  

Dường như Nguyễn Linh Hoa nhận ra sự kinh ngạc của Dương Bách Xuyên, vừa đi vừa cười giải thích: “Tiền bối, trên tầng 3 có trận pháp Tụ Linh, cho nên linh khí rất đầy đủ, đặc biệt là trong ghế lô, linh khí gần mười lần bên ngoài, toàn bộ ghế lô tầng 3 đều được sắp theo thứ tự Thiên Địa Huyền Hoàng.  

Tổng cộng có 108 ghế lô, ghế lô chữ Thiên xa hoa nhất, thuộc về phòng thuê được các thế lực lớn trong thành Tinh Thần bao dài kỳ, không mở ra cho bên ngoài.  

Tiền bối có thể lựa chọn từ ghế lô chữ Địa, phí dụng của ghế lô chữ Địa là 500 linh thạch trung phẩm, bao gồm cả ăn cơm và những cái khác. Chữ Huyền thu 300 linh thạch trung phẩm, chữ Hoàng thu 100 linh thạch trung phẩm, ghế lô có cấp bậc khác nhau sẽ có các dịch vụ khác nhau.”  

Dương Bách Xuyên nghe xong, trong lòng co giật, nói thầm: “CMN, giật tiền.”  

Tất nhiên hắn đi vào tầng 3 chỉ để làm ra vẻ, cũng để thăm dò tên Lệ Bách Trì kia, ai biết được phí dụng của một ghế lô lại cao như vậy?  

Đến cũng đến rồi, cũng biết loại địa phương này không khác mấy câu lạc bộ trên Địa Cầu là bao, người ta cũng chỉ vì kiếm tiền, hắn cũng là người có tính sĩ diện cao. Hơn nữa hiện tại trong tay hắn không thiếu linh thạch, lúc tiêu diệt bảo khố trên không trung của Linh Thiên Kiếm Tông, hắn tiện tay cầm theo một vạn linh thạch trung phẩm, 500 linh thạch thượng phẩm trên người.  

Dương Bách Xuyên nghĩ lại tài sản của mình, nói: “Ngươi xếp cho ta một ghế lô cấp bậc chữ Thiên đi, linh thạch không thành vấn đề.”  

Lúc này Dương Bách Xuyên giống như một nhà giàu mới nổi.  

Cách nói chuyện của hắn cho người ta cảm giác ta đây có rất nhiều tiền, âm thanh có chút lớn, bị người nghe được, ngay lập tức phía sau vang lên một tiếng cười.  

“Phụt ~ Ca, ngươi nghe lão nhân tóc bạc phía trước nói có giống nhà giàu mới nổi hay không? Ha ha ha.” Một giọng nữ như chuông bạc vang lên.  

Ngay sau đó một giọng nam khác quát lớn, nói: “Tiểu muội, không được vô lễ.”  

Dương Bách Xuyên suýt chút nữa hộc máu, quay người nhìn lại, chỉ thấy 4 mét phía sau có một đôi thanh niên, nghe giọng điệu nói chuyện của hai người, hình như là huynh muội.