Khóe miệng Dương Bách Xuyên giật giật, hắn cảm giác như mục đích chính của bị tiểu trích tiên này là hy vọng hắn giết chết Giao Long Vương?
Hoặc nói đúng hơn là...Nàng đang thăm dò thực lực của hắn.
Mặc kệ thế nào, hôm nay Dương Bách Xuyên nhất định phải giết chết con Giao Long này.
Cự kiếm dứt khoát, hắn vận công chân khí, giây sau, trong mắt hắn đã xem Giao Long cường đại thành một con sâu róm, xem bản thân mình thành một chiến thần đội trời đạp đất, vung kiếm giết sâu.
“Kiếm Phong Nhẫn, chém ~”
“Hừ.” Giao Long Vương căn bản không dùng tới pháp khí, thân là Giao Long, móng vuốt của lão ta chính là pháp khí tốt nhất.
Lão ta khoát tay hóa thành long trảo chộp về hướng Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên đánh ra chiêu thức thứ nhất của kiếm kỹ Toàn Phong, chém tới móng vuốt Giao Long Vương.
Mà mấy lão già kia nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất kiếm thì giật giật mí mắt.
Tu sĩ bình thường không thể nhận ra, nhưng bọn họ có thể. Dương Bách Xuyên chém ra chín kiếm trong cùng một lúc. Nhìn bề ngoài thì giống như một kiếm khí sắc như đao.
Nhưng bọn họ đều là những lão quái vật có hiểu biết rộng, đương nhiên nhận ra được uy vũ cất chứa bên trong một kiếm này, vốn dĩ kiếm kỹ thần hồn đã cường đại, chém ra chín kiếm một lúc không phải là người bình thường có thể làm được.
Tuyệt kiếm.
Hơn nữa, sau khi kiếm khí của Dương Bách Xuyên hình thành mang lại cho tất cả mọi người một loại khí thế có thể phá núi chặt sông, điều này khiến cho trái tim bọn họ đập điên cuồng.
Hiện tại bọn họ đã biết, Dương Bách Xuyên có thể giết chết được Quan Vân Phong không phải do mưu mẹo mà là dựa vào thực lực chân chính.
Không một ai nghe được, sau khi tiểu trích tiên nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất kiếm thì tự lẩm bẩm: “Quả nhiên là khí thế chiến kỹ, hơn nữa còn là khí thế chi tâm, không nhìn lầm, hôm nay bữa thịt Giao Long này lại dâng tận miệng, hí hí.”
“Ầm.”
“A...”
Hai bên giao đấu trong nháy mắt, giữa tiếng nổ vang lên âm thanh kêu gào thảm thiết.
Mọi người nhìn thấy một màn sương máu nổ tung, Giao Long Vương bị một kiếm của Dương Bách Xuyên chém đứt một tay rơi xuống đất, sau đó lập tức biến thành một long trảo đen kịt, Giao Long Vương hét thảm.
Một kiếm đã chém đứt được móng vuốt của Giao Long Vương, khiến cho lão ta kêu lên đau đớn.
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều chấn động.
Lúc này, tam đại Hải Tộc vốn đang đứng quan sát: Đại Bạch Sa, Bạch Tuộc, Long Quy cũng khiếp sợ trong lòng.
Dựa theo lệ cũ, nếu như Giao Long Vương thất bại thì tam tộc khác sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng lúc này, thủ lĩnh của tam tộc cũng sợ hãi, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì bọn họ đã chứng kiến được khí thế không tầm thường từ kiếm của Dương Bách Xuyên. Một chiêu đã chém rụng long trảo của Giao Long Vương, đồng nghĩa với việc Giao Long Vương không phải là đối thủ của Dương Bách Xuyên. Không ai trong số họ chắc chắn rằng mình có thể nắm chắc được kiếm chiêu của Dương Bách Xuyên.
Huống hồ, Long Quy Vương sẽ không ra tay, vừa rồi con gái Long Kiều Nam đã nói Dương Bách Xuyên sẽ không làm điều ác, hơn nữa hắn ta còn là ân nhân cứu mạng của Tiểu Ô Quy.
Nếu như ở trường hợp khác, Long Quy Vương sẽ vì đại cục, có lẽ sẽ ra tay giúp đỡ Giao Long Vương, nhưng hôm nay còn có vị tiểu trích tiên của Bổ Thiên Cung, nói cho cùng thì cũng do Giao Long Vương chọc tức Dương Bách Xuyên, đây cũng xem như là ân oán cá nhân, không phải là ân toán của Nhân Tộc với Hải Tộc, Long Quy Vương không cần phải mạo hiểm.
Sâu trong nội tâm, Long Quy Vương còn hy vọng Dương Bách Xuyên có thể giết cết Giao Long Vương, trong tứ đại bá chủ của địa hạt Đại Hải, thế lực của Giao Long nhất mạch thường xuyên xâm phạm vùng biển của tộc Long Quy, nếu như Giao Long Vương bị Dương Bách Xuyên giết chết thì Long Quy Vương chính là đệ nhất bá chủ của địa hạt Đại Hải.
Long Quy Vương là hậu duệ của Chân Long, từ trước tới nay vẫn luôn muốn thống nhất địa hạt Đại Hải, nếu như Giao Long Vương chết đi thì bộ tộc Long Quy sẽ có hy vọng thống trị biển cả.
Có điều, nhìn hai tộc Bạch Sa và Bạch Tuộc cũng không động thủ khiến Long Quy Vươn sinh ra thất vọng, bọn họ cũng xông lên thì tốt biết mất, tốt nhất là bị Dương Bách Xuyên giết hết thì tộc Long Quy mới có thể thống trị biển cả.
Long Quy Vương nghĩ rất hay, nhưng Đại Bạch Sa và Bạch Tuộc cũng không ngu ngốc, bọn họ vẫn không chịu động thủ.
Buồn bực và sợ hãi nhất chính là Giao Long Vương, khi giao thủ thì lão ta mới phát hiện mình đã quá khinh thường Dương Bách Xuyên, một kiếm chém ra của tên tiểu tử này có tới chín đạo kiếm khí chồng lên nhau, kiếm khí đột ngột bộc phát uy lực vô biên, hơn nữa còn ẩn chứa rất sâu, sơ sẩy một cái đã bị chặt đứt một móng vuốt.
Quan trọng nhất là tam tộc còn lại không hề ra tay giúp đỡ lão.
Lúc này, Giao Long Vương vừa giận vừa sợ, lão rống lên một tiếng rồi hóa ra chân thân, quyết định liều mạng với Dương Bách Xuyên, lão biết hôm nay nếu như không phải Dương Bách Xuyên chết thì Giao Long Vương này sẽ bỏ mạng.
Lão ta không còn mong đợi gì ở tam đại Hải Yêu kia nữa.
“Gào ~”