Hiện tại, thứ trong tay Quan Thiên Ngạo chính là Đằng Điều màu đỏ, hơn nữa còn mọc ra từ đầu ngón tay, trông rất quỷ dị.
Dương Bách Xuyên lật tay chém xuống một kiêm.
Ầm ~
Trong tiếng nổ vang, ba sợi mây của Quan Thiên Ngạo đã bị kiếm của Dương Bách Xuyên chặt đứt.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, không ngờ ba cành mây của Quan Thiên Ngạo lại không chịu được một kích.
Sau khi một kiếm chém xuống, cơ thể của Dương Bách Xuyên đã hết sức, bắt đầu rơi xuống, mặc dù không có pháp lực chống đỡ, hắn nhảy lên hoàn toàn dựa vào sức mạnh đơn thuần của thân thể, cú nhảy này có giới hạn, hắn không có cánh, không thể bay trong không trung được.
Vào lúc này, Dương Bách Xuyên mới biết mình đã mắc lừa, một kiếm của hắn chém đứt ba cành mây của Quan Thiên Ngạo, nhưng hai cành mây khác của con hàng này lại quấn lấy Tiên Bảo đại đao, lúc cơ thể hắn ta rơi xuống thì đã nắm được đại đao ở trong tay, Quan Thiên Ngạo nhìn Dương Bách Xuyên cười nham hiểm.
Lúc này ở phía chân trời, chim Thanh Uyển dùng mỏ chộp lấy Tiên Bảo trông giống như chuỗi Phật châu, thét lên một tiếng rồi bay đi.
Hầu Đậu Đậu nhắm đến phi kiếm dài ba tấc, nhưng lại bị một gã Nhân tộc chém vào, Hầu Đậu Đậu tức giận la lớn, khi cơ thể rơi xuống, một gậy của hắn đã đập lên Phi Kiếm ba tấc, ngay lập tức Phi Kiếm cũng rơi xuống quảng trường, lần này những tu sĩ không bay lên được không trung bùng nổ, bọn họ chém giết lẫn nhau để tranh giành phi kiếm.
Khóe mắt Dương Bách Xuyên liếc thấy, viên đá màu xám tro kia đã bị huynh đệ Thạch Sơn lấy được.
Mà Tiên Bảo trông giống như dòng nước kia thì bị Long Kiều Nam nuốt luôn vào bụng.
Còn về món Tiên Bảo cuối cùng trông như vòng Kim Cang thì không thấy tung tích đâu, nhưng Dương Bách Xuyên lại mỉm cười, hắn biết tám chín phần là món này đã bị Ngô Mặc Thu đoạt được.
Nếu đã như vậy, bọn họ cùng xem như lấy được một món Tiên Bảo.
“Rầm ~”
Giây sau, Dương Bách Xuyên đã rơi xuống đất, dưới chân hắn đạp vỡ một khối đá màu xanh trên quảng trường, tầm mắt từ đầu tới cuối vẫn nhìn chằm chằm Quan Thiên Ngạo, cùng lúc đó, sau khi Quan Thiên Ngạo cũng rơi xuống đất, trong tay hắn ta đã chộp được Tiên Bảo đại đao, trong nháy mắt, xung quanh hắn đã bị hơn mười Yêu tu vây tấn công, nhằm mục đích cướp đoạt Tiên Bảo.
Chỉ thấy Quan Thiên Ngạo vung đại đao trong tay, một luồng khí tức cường đại tản ra, giữa ngân quang sáng chói, Quan Thiên Ngạo vung đao quét ngang, đao khí tung hoành, Yêu tu vây quanh hắn không ngừng kêu gào, bọn họ lần lượt bị Tiên Bảo đại đao trong tay Quan Thiên Ngạo chém bay đi.
Uy lực của đại đao được thi triển, Quan Thiên Ngạo cũng không dây dưa, hắn ta chạy thẳng về phía cung điện cổ ở phía xa.
Ánh mắt Dương Bách Xuyên giật giật khi nhìn thấy uy lực của đại đao trong tay Quan Thiên Ngạo, nhưng hắn vẫn đuổi theo, hắn không muốn thả mối hậu họa này đi.
Toàn bộ quảng trường đã hoàn toàn nổi loạn, bởi vì lúc này, những người lấy được Tiên Bảo đều rơi từ trên không xuống, bọn họ lập tức bị những tu sĩ khác vây đánh.
Trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên, Quan Thiên Ngạo cầm trong tay đại đao giống như được thần trợ giúp, những người tiến đến tranh cướp Tiên Bảo đều bị hắn chém chết, mà con hàng này lại xông thẳng tới trước cửa cung điện.
Dương Bách Xuyên nhấc kiếm Đồ Long, hắn không do dự xuyên qua đám người chạy đuổi theo, có điều cả quảng trường lớn đang rất loạn nên khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, trong lúc nhất thời, khoảng cách giữa hắn và Quan Thiên Ngạo đã bị kéo xa.
Trong tầm mắt, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Quan Thiên Ngạo giơ đại đao trong tay rồi bổ về phía cánh cửa đại điện.
Một tiếng nổ vang lên, cửa đại điện phát ra một làn sóng khí.
Đây là đại điện có cấm chế, nhưng lại bị một đao của Quan Thiên Ngạo phá vỡ.
Chớp mắt, Quan Thiên Ngạo đã biến mất ngay tại chỗ.
Cánh cửa đại điện kỳ quái kia vẫn không hề mở, nhưng Quan Thiên Ngạo lại biến mất tại chỗ.
Trong lòng Dương Bách Xuyên lo lắng, hắn vung kiếm lao về phía trước.
Khi đi tới cửa chính điện thì mới phát hiện trước đại điện ba thước có một kết giới, hắn cũng hiểu trận pháp, vừa nhìn đã biết, kết giới ở đây mang theo khí tức của truyền tống không gian.
Lúc này hắn mới hiểu, Quan Thiên Ngạo dùng Tiên Bảo đại đao chém vỡ là có mục đích.
Hoặc nói đúng hơn là, Quan Thiên Ngạo tranh cướp đại đao không chỉ vì nó là một thanh Tiên Bảo, lý đo đúng hơn là Tiên Bảo đại đao này có thể phá vỡ được kết giới đại điện.