Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2399




Dương Bách Xuyên nuốt linh đào với tốc độ rất nhanh rồi hấp thụ, thế nhưng công kích từ Huyết Sát và lực Ngũ Hành bên ngoài kiếm trận Hắc Liên lại càng nhanh hơn.  

Hắn vì duy trì kiếm trận Hắc Liên mà đã tiêu hao rất nhiều chân khí và thần hồn.  

Ngay lúc này làm cho hắn đau khổ không thể tả.  

Không ngờ Luyện Thiên Trận của Quan Thiên Ngạo lại kinh khủng như thế, theo thời gian trôi qua, lực Huyết Sát tràn vào càng ngày càng kinh khổng, sương mù gần như đã hóa thành bản chất rồi.  

Lực lượng Thao Thiết Huyết Sát càng lớn, thì đương nhiên mấy người trong trận pháp sẽ bị thương càng nhiều.  

Tinh thần và thân thể trải qua hai lần công kích.  

Dương Bách Xuyên còn tốt vì có kiếm trận Hắc Liên chống đỡ, còn có linh đào bổ sung chân khí nên không bị ảnh hưởng bao nhiêu.  

Mà tam đại Hải Yêu thì không may mắn như vậy, bản thân đã bị Dương Bách Xuyên đánh trọng thương, hiện giờ ở trong Luyện Thiên Trận của Quan Thiên Ngạo gần như đã thành cá nằm trên thớt, theo sự tăng lên cực nhanh của Huyết Sát cùng với lực Ngũ Hành không ngừng phá hủy biến thành công kích bọn họ, khiến bọn họ như dầu cạn đèn tắt rồi.  

Yêu tộc cũng không có thiên phú tu luyện hóa thân như nhân tộc, thời điểm mấu chốt có thể hy sinh phân thân để bảo toàn mạng sống.  

Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên: “A a~”  

Dương Bách Xuyên ở trong kiếm trận Hắc Liên nhìn lại, lại là Chương Ngư công chúa mà Tiểu Ô Quy từng nhắc tới, cuối cùng cũng ngã xuống, thân thể khổng lồ trong nháy mắt bị băng tiễn và dây mây đâm thủng. Ngay sau đó Huyết Sát cuốn nàng ta đi, trong nháy mắt, thân hình khổng lồ của Chương Ngư công chúa hóa thành một đống xương vụn.  

Cũng là bị lực Huyết Sát hút khô máu tươi trong người, hoặc có thể nói là bị Quan Thiên Ngạo khống chế trận kỳ hút khô máu tươi để luyện hóa, Dương Bách Xuyên thấy rõ ràng từng cỗ Huyết Sắc của từng người chui vào trong trận kỳ trên không.  

Ngay sau đó là Đại Bạch Sa và Giao Long thái tử, lần lượt đều hóa thành một đống xương vụn giống như Chương Ngư công chúa.  

Sự khác biệt là trước khi chết, người chết sau thét dài một tiếng hối hận và không cam lòng.  

Đến lúc này tam đại Hải Yêu có thể so sánh với Phân Thần cảnh sơ kỳ đã ngã xuống.  

Dương Bách Xuyên không hề có chút đồng cảm với bọn họ, ánh mắt có chút lặng lẽ, con đường tu chân luân chuyển theo ý trời, e rằng lúc ba người bọn họ hợp tác với Quan Thiên Ngạo đến chặn giết mình thì có lẽ đã định trước kết cục như bây giờ.  

Chỉ là bọn họ có thể không ngờ tới, bọn họ hợp tác với Quan Thiên Ngạo nhưng cuối cùng lại bị Quan Thiên Ngạo lừa gạt.  

Điều này không phải là nói Hải Yêu ngu xuẩn, chỉ có thể nói trong mắt ba Hải Yêu, thực lực của bọn họ cường đại nên cũng không nghĩ tới Quan Thiên Ngạo có thể làm gì được bọn họ?  

Sự thật chứng minh Quan Thiên Ngạo không phải là một tu nhị đại không có đầu óc, trái lại là long dạ của người này làm cho người ta sợ hãi.  

Đây là nhận thức mới trong long Dương Bách Xuyên đối với Quan Thiên Ngạo.  

Sau khi ba đầu Hải Yêu bị luyện hóa, trong đầu Dương Bách Xuyên có chút phiền não, hắn có thể cảm giác được Quan Thiên Ngạo khống chế Luyện Thiên Trận càng ngày càng cường đại, quan trọng nhất là linh đào trong không gian bình Càn Khôn của hắn không nhiều lắm.  

Cứ tiếp tục như thế thì tiếp theo chính là hắn và Tiểu Ô Quy.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên, nếu thật sự không ổn thì trốn vào không gian bình Càn Khôn rồi nghĩ cách thôi.  

Cũng không thể bị Quan Thiên Ngạo đưa vào tế trận kỳ được.  

“Ha ha, Dương Bách Xuyên, bổn thiếu xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu, chúng ta cứ từ từ chơi đùa, xem bổn thiếu chơi đùa chết ngươi như thế nào.” Tiếng cười lớn càn rỡ của Quan Thiên Ngạo truyền ra thật xa.  

Dương Bách Xuyên vừa mới nhíu mày, nhưng ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng tràn ngập sát ý vang vọng phía chân trời.  

“Dám động đến chủ nhân của ta, Hầu Đậu Đậu ta sẽ giế t chết ngươi trước~”