Còn chưa dứt lời, tiểu rùa đen ngã quỵ trên mặt đất.
Dương Bách Xuyên thay đổi sắc mặt, xem ra đây chính là chỗ độc đáo của quái vật linh.
Sau đó vội vàng nói: “Tiểu rùa đen, ngươi đừng phản kháng, ta đi vào giúp ngươi.”
Nói xong, nói với Ngô Mặc Thu đang ẩn thân: “Thu Nhi, muội đi vào biển ý thức của tiểu rùa đen tiêu diệt u linh giúp hắn đi.”
“Vâng, tiên sinh.” Ngô Mặc Thu trả lời, hóa thành một cột sáng màu xám chui vào giữa mày của tiểu rùa đen.
Dương Bách Xuyên để Ngô Mặc Thu đi hỗ trợ tất nhiên có nguyên nhân, thân thể của Ngô Mặc Thu là linh thể quỷ tu, nàng có thể hóa thành bất cứ hình thái gì, trực tiếp chui vào biển ý thức của tiểu rùa đen để hỗ trợ.
Lúc này tiểu rùa đen sắp không chống đỡ được, nghe thấy Dương Bách Xuyên cho người đi hỗ trợ, cũng không chống cự, để Ngô Mặc Thu vào trong biển ý thức. Thật sự cũng không còn cách nào khác, nếu không hắn cũng không dám để người khắc đi vào biển ý thức.
Phải biết rằng cho dù là người hay yêu, biển ý thức là gốc rễ căn bản, không dám tùy tiện cho ý thức bên ngoài đi vào, nhưng hắn bị quái vật u linh chui vào trong biển ý thức, không khỏi hoảng loạn, cũng chỉ có thể tin tưởng Dương Bách Xuyên, để Ngô Mặc Thu đi vào biển ý thức hỗ trợ hàng phục u linh.
Chủ yếu hắn không có kinh nghiệm gì, dù sao cũng là một đứa trẻ nên còn nhát gan.
Dương Bách Xuyên cũng biết rõ điểm này nên mới nhanh chóng quyết định để Ngô Mặc Thu ra tay, nếu không hắn vẫn chưa muốn bại lộ Ngô Mặc Thu.
Còn bản thân mình, Dương Bách Xuyên phải ở lại để hộ pháp, ai biết trong đầm lầy Vân Vụ còn cất giấu bao nhiêu u linh?
Lúc trước quái vật u linh bị tiểu rùa đen cho nổ tan xác, Dương Bách Xuyên cảm giác con quái vật này không quá cường đại, cho nên không chuẩn bị ra tay, có Ngô Mặc Thu đi vào hỗ trợ là đủ rồi.
Tiểu rùa đen là long quy, tính lên vẫn có thể sánh ngang với Phân Thần cảnh, nếu có thêm Ngô Mặc Thu hỗ trợ hắn vẫn không thể đánh bại được con quái vật u linh kia, vậy hắn không phải long quy, chỉ là một con rùa đen, chết cũng đáng.
Dương Bách Xuyên không dám sơ ý khi đang đứng trong sương mù, sau khi thân hình vạm vỡ của quái vật u linh vỡ vụn, mây mù dày đặc lại ngưng tụ lại, cũng chỉ có thể nhìn được trong phạm vi 3 mét quanh người. Từ khi tiến vào bí cảnh thì không thể sử dụng linh thức, chỉ có thể quan sát bằng mắt.
Lấy ra kiếm Đồ Long, đứng bên cạnh tiểu rùa đen hộ pháp cho bọn họ.
Mấy phút sau, Dương Bách Xuyên nhìn thấy thân thể của tiểu rùa đen không ngừng run rẩy, không cần hỏi cũng biết tình hình chiến đấu trong biển ý thức của tiểu rùa đen rất thảm thiết.
Dương Bách Xuyên không khỏi lau mồ hôi lạnh, tất nhiên xuất phát từ tư tâm, hắn lo lắng cho Ngô Mặc Thu hơn, tiếp theo mới là tiểu đệ tiểu rùa đen mới thu này.
Cũng may chưa đầy năm phút, thân thể đang run rẩy của tiểu rùa đen dừng lại, một cột sáng màu xám bắn ra từ giữa mày của hắn, Ngô Mặc Thu hóa thành hình người đứng trước mặt Dương Bách Xuyên.
“Tiên sinh, đã giải quyết xong.” Ngô Mặc Thu không chỉ không bị thương, thần thái cũng rất rạng rỡ.
Dương Bách Xuyên hỏi: “Thu Nhi, ta xem muội rất hưng phấn? Không lẽ có chỗ tốt?”
Ngô Mặc Thu cười hì hì nói: “Tiên sinh đoán đúng rồi, ta và tiểu rùa đen hợp lực trấn áp u linh, sau đó… Sau đó u linh bị ta cắn nuốt, sau đó thần hồn và tu vi của ta tăng lên. Nhưng tiên sinh, ta không cố ý, thật sự không nhịn xuống được, nhìn thấy u linh ta đặc biệt muốn cắn nuốt…”
Nói đến đây âm thanh của Ngô Mặc Thu dần nhỏ xuống, có chút chột dạ nhìn Dương Bách Xuyên. Trước kia Dương Bách Xuyên từng nói qua không được cắn nuốt mấy thứ như Nguyên Anh, cho nên Ngô Mặc Thu sợ Dương Bách Xuyên tức giận.
“Ha ha, không sao, đây là u linh không có trí tuệ ý thức, chỉ là hồn của một vài quái vật, không ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng muội nói như vậy, chúng ta lại giết thêm mấy cái nữa, vừa lúc ta cũng đang củng cố sức mạnh thần hồn, chờ xong chuyện ở đây, phải tu luyện thuật hóa thân, mấy u linh này chính là thuốc bổ tốt nhất, ha ha ~” Dương Bách Xuyên mỉm cười, phát hiện này của Ngô Mặc Thu rất quan trọng.
Dù sao đó cũng không phải sinh linh chân chính, chỉ là đã hóa thành u linh không ý thức, cắn nuốt có thể tăng lên sức mạnh thần hồn, không thể bỏ lỡ.
“Tiên sinh sáng suốt.” Hai mắt của Ngô Mặc Thu bắt đầu sáng rực, sau khi nàng tu luyện đến Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, tu vi lại không tăng lên, nhưng vừa rồi sau khi cắn nuốt u linh trong biển ý thức của tiểu rùa đen, mặc dù tăng ít, nhưng đối với nàng đây là chuyện rất tốt.
Chỉ cần tu vi tăng lên, không gian còn có thể buông lỏng, sớm hay muộn sẽ đột phá, nếu có thể cắn nuốt một lượng u linh lớn, nàng sẽ có hy vọng bước vào cảnh giới Phân Thần, như vậy tu vi sẽ rút ngắn khoảng cách với tiên sinh, có thể trợ giúp tiên sinh, ở lại bên cạnh tiên sinh.