Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2190




Đồng nghĩa với việc khi bọn họ vượt qua khu cát chảy, Thảo Thượng Phi nhất định sẽ dẫn người tấn công. Tức là hai bên một ở ngoài sáng, một ở trong tối.  

Nếu như không thể nắm bắt quy luật cát chảy xuất hiện và biến mất, muốn vượt qua chỉ là mơ mộng hão huyền.  

Dương Bách Xuyên biết rõ điều này, Chu điên lại càng hiểu rõ.  

Sao Thảo Thượng Phi có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi vào Lưu Sa Cốc kia chứ! Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng không có khả năng.  

Dương Bách Xuyên thử cảm nhận uy lực của vòng xoáy cát chảy, thật sự là hắn không chắc chắn mình có thể chống đỡ lực thôn phệ của vòng xoáy cát chảy hay không. Hiện tại chỉ có thể quan sát kỹ quy luật hoạt động của vòng xoáy cát chảy để tìm ra sơ hở mà thôi.  

Vòng xoáy cát chảy ở nơi này liên quan đến trận pháp, ngay từ cái nhìn đầu tiên Dương Bách Xuyên đã biết điều này không sai. Nhưng nhất thời hắn không nghĩ ra đó là trận pháp gì.  

Dương Bách Xuyên đứng ở đằng xa quan sát, phát hiện thời gian từng vòng xoáy cát chảy xuất hiện và biến mất mỗi lần không cố định, đây là vấn đề nan giải nhất.  

Nếu chúng xuất hiện và biến mất cùng lúc thì hắn có đủ tự tin nắm chắc tất thảy. Nhưng mỗi vòng xoáy cát chảy lại không cố định.  

Yếu tố cố định duy nhất là vị trí của vòng xoáy cát chảy. Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, đây là một cánh cửa đột phá, hiện tại chỉ cần nắm được thời gian vòng xoáy cát chảy xuất hiện và biến mất là có thể đi qua.  

Thế nhưng phóng mắt nhìn thì thấy khu vực phía trước có tới chín mươi chín vòng xoáy cát chảy. Tức là Dương Bách Xuyên phải nắm được quy luật hoạt động của chín mươi chín vòng xoáy cát chảy.  

Độ khó rất lớn. Dương Bách Xuyên đứng ở vùng ranh giới, chăm chú quan sát từng vòng xoáy cát chảy không ngừng xuất hiện rồi lại không ngừng biến mất, chìm vào trầm tư.  

Sau mấy phút quan sát, Dương Bách Xuyên phát hiện ra sự hình thành của những vòng xoáy cát chảy này liên quan đến trận pháp, hơn nữa còn là trận pháp tự nhiên. Về phần trận pháp kiểu nào thì hắn không nhìn ra.  

Điều đáng mừng duy nhất là hắn đã phát hiện ra mặc dù đây là trận pháp, nhưng là trận pháp tự nhiên không hoàn chỉnh, có khuyết điểm.  

Phàm là trận pháp do điều kiện tự nhiên tạo thành đều hoàn mỹ không có sơ hở, hoặc là chưa hình thành hoàn toàn.  

Trận pháp vòng xoáy cát chảy phía trước thuộc về loại thứ hai, là trận pháp đang trong quá trình hình thành.  

Nếu là trận pháp đã hình thành hoàn toàn thì những vòng xoáy này sẽ không xuất hiện cố định một chỗ mà sẽ di chuyển, vậy thì Dương Bách Xuyên cũng đành bó tay.  

May mà trận pháp này không phải trận pháp hoàn chỉnh, vòng xoáy cát chảy cố định là một cơ hội. Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, vòng xoáy cát chảy cố định có thể loại bỏ nguy cơ nuốt người của vòng xoáy cát chảy di chuyển.  

Hiện tại việc cần làm là nắm bắt thời gian chín mươi chín vòng xoáy cát chảy xuất hiện và biến mất, vậy là có thể vượt qua khu vực cát chảy này.  

Nhưng nắm bắt quy luật thời gian chín mươi chín vòng xoáy cát chảy xuất hiện và biến mất không phải chuyện đơn giản.  

Cho dù quan sát cũng chỉ quan sát và nắm bắt được một phần, càng đi sâu vào trong càng khó nhìn kỹ bởi vì có gió cát. Chẳng may xuất hiện một sai lầm cũng có thể bị cuốn vào vòng xoáy.  

Đúng lúc này, giọng nói của Chu điên vang lên sau lưng: "Sao rồi Dương thiếu gia, có nhìn ra manh mối gì không?" Hiện giờ Chu điên đã coi Dương Bách Xuyên là người nhà họ Dương thế lực siêu cấp phía Nam hang ổ thổ phỉ, lời nói tràn đầy cung kính, cũng chuyển xưng hô từ đạo hữu sang thiếu gia.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên mất tự nhiên, cũng đoán được Chu điên tưởng mình là đệ tử của thế lực nào đó, nhưng hắn không nói toạc ra. Chỉ cần Chu điên kính nể hắn là đủ rồi, trái lại còn tiện hơn.  

"Có chút manh mối rồi, ta cần thời gian." Dương Bách Xuyên chăm chú quan sát khu vực cát chảy.  

Chu điên coi lời nói của Dương Bách Xuyên là kim chỉ nam, trong lòng càng khẳng định Dương Bách Xuyên xuất thân từ thế lực lớn. Gã cũng từng quan sát dòng xoáy ở Lưu Sa Cốc rồi, nhưng không nhìn ra bất kỳ manh mối nào.  

Nhìn dáng vẻ chăm chú của Dương Bách Xuyên, Chu điên thầm cảm thán: "Dù sao cũng là đệ tử của thế lực lớn, tầm mắt và kiến thức khác hẳn."  

Chu điên biết ở các thế lực lớn chưa từng thiếu tài nguyên tu luyện, trong đó có trận pháp các thứ. Đệ tử của những thế lực này không phải người mà đám tiểu tặc như bọn họ có thể sánh được. Có lẽ hôm nay Dương Bách Xuyên thật sự có thể phá Lưu Sa Cốc.  

Gã thầm nghĩ nếu Dương Bách Xuyên thật sự có thể dẫn mọi người vượt qua dòng xoáy ở Lưu Sa Cốc, thì thân phận của hắn nhất định là người nhà họ Dương thế lực siêu cấp ở hang ổ thổ phỉ. Gã bắt đầu tính toán sau khi đánh bại Lưu Sa Cốc, mình sẽ trao trọn vẹn cho Dương Bách Xuyên để lập công đầu. Đến lúc đó, Hắc Phong Trại bắt được chỗ dựa là nhà họ Dương thế lực siêu cấp ở hang ổ thổ phỉ, từ nay về sau có thể vượt lên thành thế lực nổi bật ở hang ổ thổ phỉ đúng không?  

Hiện giờ các thế lực siêu cấp như nhà họ Dương không thèm mấy trò đánh cướp, nhưng không có nghĩa là dưới trướng bọn họ không có những thế lực như vậy, cũng cần các thế lực nhỏ như Hắc Phong Trại của gã phục vụ đúng không?  

Chu điên suy tính trong lòng, Dương Bách Xuyên quan sát vòng xoáy cát chảy đã đến cực hạn.  

Phóng tầm mắt quan sát, hắn chỉ nắm được quy luật hoạt động của ba mươi vòng xoáy cát chảy là đã đến cực hạn, xa hơn nữa thì linh thức không phóng ra được. Mà nhìn bằng mắt thường thì chỉ thấy toàn là bão cát, không có cách nào.  

Lúc này, dường như Ngô Mặc Thu đã nhìn ra Dương Bách Xuyên đang cố gắng quan sát vòng xoáy cát chảy nhưng lại thấy hắn nhíu mày, nàng bèn hỏi: "Tiên sinh, Thu Nhi có thể giúp được gì không?"  

Ngô Mặc Thu vừa lên tiếng, hai mắt Dương Bách Xuyên lập tức sáng ngời. Hắn thầm mắng sao mình lại quên mất Ngô Mặc Thu trong trạng thái ẩn thân chứ?  

Mặc dù lực thôn phệ của vòng xoáy cát chảy ở đây mạnh vô cùng, nhưng lại là sức mạnh tự nhiên, là năng lượng thực thể hóa. Mà Ngô Mặc Thu là thể năng lượng quỷ tu, vòng xoáy cát chảy không ảnh hưởng gì tới nàng.  

Nàng hoàn toàn có thể hóa thành một cơn gió đi lại trong vòng xoáy cát chảy, nắm rõ quy luật thời gian xuất hiện và biến mất của từng vòng xoáy.  

Hắn mừng rỡ nói trong lòng: "Thu Nhi quá được ấy chứ! Chúng ta muốn đi qua khu vực vòng xoáy cát chảy này thì nhất định phải nắm được quy luật chín mươi chín vòng xoáy cát chảy nơi này xuất hiện và biến mất, rồi lại xuất hiện xong biến mất. Ta không thể nắm được quy luật của sáu mươi chín vòng xoáy ở xa, ba mươi vòng xoáy phía trước ta đã nắm được rồi."  

Đối với Ngô Mặc Thu, không gì vui vẻ hơn có thể giúp đỡ Dương Bách Xuyên. Lần này nàng ra ngoài nhưng tu vi quá thấp, còn tự trách mình trở thành gánh nặng của tiên sinh. Không ngờ vẫn có đất cho mình dụng võ.  

Ngô Mặc Thu vui vẻ nói: "Tiên sinh yên tâm, Thu Nhi là thể quỷ tu, ta không sợ lực thôn phệ của những vòng xoáy này. Tiên sinh hãy chờ Thu Nhi đi làm rõ chuyện này."  

"Khoan đã! Đây là đá Không Linh, muội hãy dùng linh thức vẽ lại quy luật của vòng xoáy cát chảy mà muội quan sát được. Cẩn thận chút!" Dương Bách Xuyên đã ghi lại ba mươi vòng xoáy mà hắn quan sát và nắm bắt được vào trong đá Không Linh, bây giờ giao cho Ngô Mặc Thu.  

"Thu Nhi hiểu rồi. Tiên sinh chờ tin vui của Thu Nhi nhé!" Dứt lời Ngô Mặc Thu bay vào sâu trong vòng xoáy cát chảy.  

Dương Bách Xuyên thấy quả nhiên lực thôn phệ của vòng xoáy cát chảy không gây tổn thương đến Ngô Mặc Thu. Hắn lập tức thở phào, lòng đầy mong đợi.  

Cảnh tượng Dương Bách Xuyên lấy đá đá Không Linh ra đưa cho Ngô Mặc Thu khiến đám thổ phỉ Chu điên trợn to mắt. Trong mắt bọn họ, Dương Bách Xuyên giống như nói chuyện với không khí, hình ảnh rất quái dị.  

Chỉ có Chu điên đăm chiêu suy nghĩ, trong lòng chấn động. Gã cho rằng bên cạnh Dương Bách Xuyên vẫn còn cao thủ mà gã không nhìn thấy, thầm cảm thấy may mắn vì lúc trước không xưng lão tử trước mặt Dương Bách Xuyên. Nếu không, e là chỉ riêng cao thủ ẩn núp trong tối không xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên cũng có thể giết gã một trăm lần rồi.