Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên há hốc mồm trước cảnh tượng trước mặt.
Chỉ nhìn thấy viên yêu đan màu vàng của Vượng Tử làm trung tâm, yêu đan của Hỏa Vân Khuyển ba đầu ở xung quanh, bốn viên yêu đan đột nhiên phát sáng. Bộc phát ra hai loại ánh vàng và đỏ trực tiếp nhấn chìm ánh sáng đỏ như máu của chiếc sừng trên đầu Huyết Lang biến dị.
“Gào gào gào~”
Lúc này, Huyết Lang biến dị phát ra tiếng thét thống khổ, xem ra là bị yêu đan của Vượng Tử liên hợp với Hỏa Vân Khuyển ba đầu trực tiếp trấn áp Huyết Lang biến dị, trái lại giờ phút này, Huyết Lang biến dị chỉ có thể gầm rú, cơ thể không di chuyển được.
Dương Bách Xuyên và Trịnh Bân Bân cũng ngây người.
“Má ~ Còn có thể chơi như vậy sao?” Dương Bách Xuyên tự nhủ.
Không đến mười nhịp thở sau, Vượng Tử gầm lên một tiếng, há miệng thu hồi yêu đan.
Sau đó, yêu đan của Hỏa Vân Khuyển ba đầu cũng được thu trở về.
Tất cả ánh sáng đều tản đi.
Lúc nhìn Huyết Lang biến dị, Dương Bách Xuyên cười thành tiếng, chiếc sừng giữa đầu Huyết Lang biến dị đã biến mất.
Mà ngược lại Vượng Tử, Dương Bách Xuyên mở to hai mắt, phát hiện trên đỉnh đầu của Vượng Tử mọc ra một đạo kim quang, chỉ trong chốc lát, kim quang tản đi, hắn nhìn thấy trên đầu Vượng Tử mọc ra một cái sừng dài một tấc. Nhưng nó màu vàng.
Giờ phút này Dương Bách Xuyên vô cùng kinh ngạc, hắn rốt cục đã hiểu, Vượng Tử trực tiếp truyền lực lượng góc đối hoặc sức mạnh của Huyết Lang biến dị đến cho mình thông qua yêu đan cùng với sự trợ giúp của Hỏa Vân Khuyển ba đầu.
Hơn nữa, khí tức toàn thân của Vượng Tử đã đạt tới tứ chuyển đỉnh phong, chính là cấp bậc Nguyên Anh Đại Viên Mãn.
“Đây cũng quá nghịch thiên rồi đi?” Dương Bách Xuyên nhìn Vượng Tử như nhìn quái vật.
“Gàoo ~” Lúc này, Vượng Tử nổi giận gầm lên với con Huyết Lang biến dị đang ủ rũ không còn sức lực
Sau một khắc, Huyết Lang biến dị trực tiếp nằm xụi lơ trên mặt đất, Huyết Lang biến dị không có sừng, đã không còn tính là Huyết Lang biến dị.
“Ầm ~”
Trong nháy mắt, Trịnh Bân Bân ra tay, trực tiếp quất vào đầu Huyết Lang biến dị.
Với một cú đánh, đầu của Huyết Lang vỡ tung.
Vèo một cái, một viên đan dược màu máu bay ra khỏi cơ thể của Huyết Lang định trốn thoát, nhưng bị cánh của Vượng Tử bắt được. Nuốt trở vào.
Sau đó Vượng Tử bay trở lại bên cạnh Dương Bách Xuyên, kim quang trên người loé lên thu cánh lại, trở lại kích thước ban đầu, hét lớn một tiếng rồi nhổ ra viên yêu đan có kích thước bằng nắm tay của một đứa trẻ của Huyết Lang biến dị, đưa cho Dương Bách Xuyên.
Cảnh tượng này làm cho Dương mỗ vô cùng vui vẻ: “Được đó Vượng Tử, không tốn công thương ngươi, quay về cho ngươi ăn linh đào, ha ha.”
“Quang quang ~” Tiếng kêu đầy vui mừng.
Nhìn viên yêu đan màu máu trong tay, có một đầu Huyết Lang gương nanh múa vuốt, Dương Bách Xuyên trực tiếng hạ cấm chế phong ấn Càn Khôn trong đó, vật này vậy mà lại là yêu hồn Xuất Khiếu Đại Viên Mãn, nghĩ đến chuyện sau này có thể luyện chế một cái pháp khí Hậu Thiên Linh Bảo, phong ấn nó bên trong, không phải là một lựa chọn tốt.
Một trận chiến cuối cùng đã được giải quyết xong, nhóm năm người đã mất đi ba. Nhưng Dương Bách Xuyên và Trịnh Bân Bân còn sống, toàn bộ Huyết Lang trong huyệt Huyết Lang coi như đã dẹp hết, sẽ không còn Huyết Lang nào xuất hiện nữa.
Sau đó Dương Bách Xuyên dọn dẹp chiến trường, hơn tám mươi viên yêu đan thu hoạch từ trăm con Huyết Lang, dùng để luyện đan luyện khí đều là lựa chọn rất tốt.
Trịnh Bân Bân đau lòng bởi Huyết Lang đã giết ba huynh đệ, không muốn yêu đan, tất cả đều đưa cho Dương Bách Xuyên.
Sau khi thu dọn chiến trường xong. Dương Bách Xuyên và Trịnh Bân Bân cưỡi Hỏa Vân Khuyển ba đầu rời khỏi cốc Huyết Lang, năm xưa Hỏa Vân Khuyển ba đầu Xuất Khiếu Cảnh cũng nghe theo Vượng Tử điều khiển, thần phục Vượng Tử, đương nhiên rơi vào tay của Dương mỗ, một lần đi lại có vật cưỡi miễn phí, đây là một con Hỏa Vân Khuyển cấp bậc Xuất Khiếu, không có lý do gì lại thả cho nó chạy đi.
Đã có Hỏa Vân Khuyển làm thú cưỡi, hành trình sẽ nhanh hơn rất nhiều, sau khi trời tối thì dừng lại ở một cái hồ nước, trong hồ có yêu thú chiếm giữ, nhưng có Hỏa Vân Khuyển ba đầu và Vượng Tử ở bên cạnh, nghỉ chân ở đây, cũng sẽ không bị yêu thú quấy rối.
Khi màn đêm buông xuống, Dương Bách Xuyên lấy ra chiếc lều quân dụng, đều là thứ hắn thu thập lúc rời khỏi trái đất, trong giới chỉ chứa rất nhiều đồ vật, sau khi mọi thứ được sắp xếp xong xuôi, Dương Bách Xuyên đi đến bên hồ gọi Trịnh Bân Bân.