Dương Bách Xuyên lấy chín viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ trong lò luyện đan ra. Anh có thể cảm nhận được sinh cơ và linh lực mạnh mẽ trong đan dược một cách rõ ràng, cõi lòng cũng trở nên kích động.
"Đây mới là đan dược chân chính!"
Dương Bách Xuyên cảm thán.
Anh cất tám viên đi, để lại một viên chuẩn bị thử hiệu quả của đan dược. Dù sao cũng là bà nội dùng, anh phải đích thân thử nghiệm mới yên tâm.
Sau khi anh uống một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ, trong cơ thể lập tức tràn đầy sức mạnh sinh cơ và linh khí tinh khiết.
Sức mạnh sinh cơ lan tràn đến kinh mạch khắp toàn thân.
Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ những nơi luồng sức mạnh này đi qua, mỗi tấc trên cơ thể giống như đất hạn được mưa xuân tưới nước, tỏa ra sinh cơ tràn trề, mỗi vị trí trên cơ thể đều được gột rửa một lần.
Cộng thêm linh khí chữa trị, máu thịt xơ cứng trong cơ thể được tái tạo lại.
Đương nhiên là với thể chất hiện tại của anh, những cái này chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng lại rất có ích với cơ thể bà nội.
Một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ nhỏ xíu chứa quá nhiều sức mạnh sinh cơ và linh khí, Dương Bách Xuyên buộc phải vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết để tiêu hóa hai luồng sức mạnh này.
Sau một vòng vận chuyển, trên da anh xuất hiện một lớp chất nhờn dơ bẩn. Anh biết cơ thể vừa được sức mạnh của đan dược tôi luyện giờ đây lại lên một đẳng cấp.
Tu vi Luyện Khí kỳ tầng hai đã tăng vọt, hiện tại tương đương với tu vi Luyện Khí kỳ tầng hai trung kỳ.
Một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ giúp cả trong lẫn ngoài cơ thể anh được nâng cao một bậc.
Điều này cho thấy giá trị của đan dược chân chính.
Dương Bách Xuyên đích thân thử nghiệm công hiệu của đan Tạo Hóa Sinh Cơ, anh cảm thấy đưa cho bà nội uống thì một viên đan dược cần chia làm ba lần, nếu không cơ thể bà sẽ không chịu đựng được nguồn năng lượng sinh cơ và linh khí mạnh mẽ.
Anh tin rằng chỉ cần bà uống đủ một viên đan Tạo Hóa Sinh Cơ thì chắc chắn có thể cải thiện bệnh cũ trên người bà, giúp cho xương cốt bà trẻ ra năm sáu tuổi cũng được luôn.
Dương Bách Xuyên rất hài lòng với công hiệu của đan Tạo Hóa Sinh Cơ.
Anh đứng dậy hít mũi ngửi, lập tức cười khổ. Hậu quả của mỗi lần tôi luyện cơ thể là trong người tiết ra một lớp chất thải có mùi chua loét, đến chính anh cũng phải bịt mũi. Anh ra khỏi phòng định tìm chỗ tắm rửa, kỳ sạch lớp ghét trên người.
Dương Bách Xuyên vừa ra khỏi phòng thì cô em gái đang ngồi bên ngoài hái rau ngửi thấy mùi trên người anh, tức thì ghét bỏ ra mặt: "Eo ôi, anh rơi xuống bồn cầu hay ị ra quần mà người thối quá vậy!"
Dương San San bịt mũi với vẻ mặt ghét bỏ.
Nghe em gái nói vậy, Dương Bách Xuyên suýt ngã nhào.
Anh lúng túng nói: "Khụ khụ, không phải. À ừm... anh ra sông tắm đây." Nói xong anh chạy vèo ra sân như một làn khói.
"Về sớm ăn cơm nha!"
Sau lưng vang lên giọng nói xen lẫn tiếng cười của em gái.
"Biết rồi"