Anh gầm lên giận dữ, bất tri bất giác truyền chân khí vào trong bầu không khí, khiến khu điện thoại trong trung tâm mua sắm hơi chấn động.
Anh nhìn thấy một cô gái đang cãi nhau với bà chủ béo phì kia chính là con gái của nhà chú Lý hàng xóm, trong khi đó còn có một cô gái đang cúi đầu xuống không phải ai khác chính là em gái ruột của anh – Dương San San.
Vốn dĩ Dương San San còn đang mải cúi đầu nhưng khi nghe được một tiếng gào giận này, hình như có hơi quen thuộc, giống như giọng nói của anh trai, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên quả nhiên là anh trai Dương Bách Xuyên.
Nhìn thấy anh trai xuất hiện, nước mắt của cô bé cuối cùng cũng không áp chế được mà tràn ra, gọi một tiếng: “Anh ~”
Một tiếng gọi anh này chứa đựng rất nhiều sự uất ức, đồng thời trong lòng cô bé cũng được thả lỏng, từ nhỏ đến lớn, cô bé biết chỉ cần có anh trai cô ở đây thì cho dù có chuyện gì cô bé cũng không sợ.
Hôm nay cô bé và bạn đồng hành hàng xóm tên là Lý Viện Viện của mình đã kết bạn vào thành phố, chủ yếu là đến để mua thuốc cho bà nội, bệnh viêm khớp của bà nội lại tái phát.
Khi đi tới trung tâm thương mại, Lý Viện Viện nhất định phải kéo cô bé đến xem điện thoại di động, nghe nói máy mới nhất của hãng trái cây đã được cho ra thị trường.
Sau khi tiến vào, người phụ nữ mập mạp kia rất nhiệt tình cho Lý Viện Viện xem một cái, thấy cô bé ở một bên nhìn cũng lấy ra cho cô bé một cái, để cho cô xem.
Vốn dĩ Dương San San đi xem cùng với Lý Viện Viện, lúc người phụ nữ mập lấy điện thoại di động cho cô bé xem, cô bé xua tay nói không cần.
Kết quả là khi đối phương duỗi tay, điện thoại di động trong tay thoáng cái đã rơi xuống đất, màn hình bị vỡ.
Lần này người phụ nữ béo yêu cầu cô bé phải đền nó.
Lý Viện Viện cũng nhìn thấy từ đầu đến cuối sự việc, đương nhiên không phải là lỗi của Dương San San, là do lúc người phụ nữ mập đưa điện thoại di động cho cô bé mới không cẩn thận làm rơi xuống đất nên bị vỡ, Dương San San chỉ xua tay nói không xem chứ chưa từng đụng đến điện thoại.
So với Dương San San yên tĩnh nói ít thì Lý Viện Viện lại tương đối nóng tính, cãi nhau hai câu liền lôi kéo Dương San San đi, nhưng lại bị người phụ nữ mập và nhân viên cửa hàng nghìn cản lại, hai người còn bị kéo rách quần áo, cánh tay còn bị người ta cào xước dữ dội.
Chỉ là hai cô bé thì làm sao có thể là đối thủ của cả cửa hàng nhà người ta?
Hơn nữa nếu như thật sự để cho hai người bọn họ bỏ tiền ra mua thì số tiền trên người hai người cũng không có nhiều như vậy.
Ngay khi Dương San San cảm thấy bất lực nhất thì không ngờ anh trai Dương Bách Xuyên lại xuất hiện.
Một tiếng gào giận dữ này của Dương Bách Xuyên đã làm kinh động đến tất cả mọi người ngay cả bà chủ cửa hàng mập mạp cũng ngừng lại.
Lý Viện Viện thấy Dương Bách Xuyên cũng đỏ mặt gọi một tiếng: “Anh Xuyên~”
Hai người đều là học sinh mới tốt nghiệp trung học, làm sao đã trải qua được những hiểm ác của xã hội, bị người phụ nữ mập mạp nói một trận như vậy, đều có cảm giác rất oan ức.
Dương Bách Xuyên đi qua, nhìn ánh mắt đỏ bừng của em gái Dương San San của mình, cảm thấy rất đau lòng.
“Anh~” Đột nhiên cô bé tránh thoát khỏi tay của người phụ nữ mập mạp nhào vào trong ngực Dương Bách Xuyên, vừa ngạc nhiên vừa bị dọa, vô cùng oan ức, ở trong ngực Dương Bách Xuyên mà khóc lên.