Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1868




So sánh với Yêu tộc Đại Hoang chúng ta, hậu bối của Yêu tộc của Đại Sơn bọn họ bị Nhân tộc thành Yêu Quang bắt giữ săn giết càng nhiều hơn. Còn về Yêu Quang đại trận của thành Yêu Quang đúng là phiền phức, nhưng ta xem thiên van, thành Yêu Quang hẳn là xảy ra đại loạn, đây là cơ hội đối với chúng ta, nói không chừng Yêu Quang đại trận sẽ bị người hủy diệt.  

Chúng ta chỉ cần nhớ kỹ, sau khi tiến vào thành Yêu Quang, toàn lực tìm kiếm tung tích của thiếu chủ hoàng tộc Phượng Hoàng ta là được rồi, chỉ cần chúng ta có thể tìm lại thiếu chủ, sau khi trở lại Đại Hoang, hàng vạn loài chim chúng ta nào sợ những tên súc sinh trên lục địa kia? Ký kết hiệp định với Nhân tộc là bọn họ, không phải loài chim chúng ta.  

Trăm năm trước huyết mạch hoàng tộc loài chim chúng ta ở thánh địa Ngô Đồng bị người ta trộm đi, vốn là chúng ta thất trách, hôm nay khí tức thiếu chủ hiện thế, đây là trời phù hộ loài chim chúng ta, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải tìm lại thiếu chủ. Chỉ cần loài chim chúng ta xuất hiện thêm phượng hoàng thần, ngày sau đừng nói đám thú vật trên lục địa ức hiếp loài chim ta, cho dù là ngạo mạn làm cao cũng không thể.  

Được rồi, chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát đến thành Yêu Quang, không tiếc hết thảy phải tìm được huyết mạch Phượng Hoàng - thiếu chủ loài chim chúng ta.”  

Chờ Động Đình nương nương dứt lời, ánh mắt người trung niên do sơn ưng hóa thành, lão già và thiếu nữ do chim sẻ và chim uyên ương hóa thành sáng lên, vẻ mặt kích động đáp: “Chúng ta nguyện nghe theo lệnh của Động Đình nương nương, tìm huyết mạch hoàng gia loài chim chúng ta.”  

“Xuất phát!” Động Đình nương nương hét lên thật lớn, toàn thân toát ra ánh sáng màu xám trắng chói mắt, trong nháy mắt hóa thành một con chim sẻ thân hình dài hơn ba thước, bản thể của bà ta là một con chim sẻ già, là con chim cường đại tu vi ngũ chuyển, có thể so với Xuất Khiếu cảnh giới của Nhân tộc.  

Ngay sau đó người trung niên sơn ưng, lão già chim sẻ cùng thiếu nữ chim uyên ương hóa thành bản thể, phóng lên phía sau Động Đình nương nương.  

Ở phía sau các nàng, mấy ngàn con chim phóng lên trời, trong tiếng thét dài, các loại chim hóa thành cầu vồng bay về phía thành Yêu Quang, từ xa nhìn lại cực kỳ tráng lệ.  

Đồng thời khi Dương Bách Xuyên mở cửa phòng, cỗ khí tức kia phóng thẳng lên trời, bộc phát toàn bộ năm châu Đại Sơn, rất nhiều cường giả cả nhân lẫn yêu đều không hẹn mà cảm nhận được, sau đó một đám bay về phía thành Yêu Quang.  

Trong mắt Dương Bách Xuyên chấn động, hắn thấy trứng yêu thú đầy màu sắc.  

Trong đó chấn động nhất chính là quả trứng lớn như quả dưa hấu, toàn thân trứng màu đỏ chót, phía trên còn có hoa văn cổ xưa thần bí, từng đường vân giống như sống lại, càng giống như ngọn lửa bùng cháy.  

Trong đầu vang lên tiếng sư phụ Vân Thiên Tà kinh ngạc hô lên: “Trứng Phượng Hoàng, là trứng Phượng Hoàng. Thằng nhóc này, đừng sửng sốt nữa, nhanh cất đi. Vi sư nhận thấy đã có cao thủ tới, nhanh cất rồi chạy trốn đi, lúc này con đã chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.”  

Nghe thấy lời sư phụ nói, Dương Bách Xuyên cũng kinh ngạc, không ngờ đây là trứng Phượng Hoàng.  

Sau khi lấy lại tin thần, vội vàng cất trứng Phượng Hoàng vào La Phù sơn động, nếu sư phụ nói có cao thủ chạy tới thì không thể trì hoãn nữa.  

Toàn bộ căn phòng nhỏ có ba trăm quả trứng đủ loại yêu thú, dù sao đều là thuận tay, vung tay cất hết trứng yêu thú, không chừa lại quả nào.  

Dương Bách Xuyên lập tức dùng Thiên Nhai Công biến mất ở gian phòng nhỏ này.  

Vừa mới đi ra ngoài cách đó không xa đã có tiếng vang lên: “Thằng nhóc ăn trộm kia, muốn chạy đi đâu!”  

Dương Bách Xuyên phát hiện là một lão già có khí tức cường đại, tu vi Nguyên Anh đại viên mãn đỉnh phong, trong lòng không khỏi căng thẳng, Mạnh lão đầu từng nói thành Yêu Quang có sáu đại cao thủ, ba đại cao thủ ngoài sáng là Nguyên Anh hậu kỳ, tọa trấn trong tối là Nguyên Anh đại viên mãn. Hắn không ngờ người xuất hiện đầu tiên lại chính là cao thủ Nguyên Anh đại viên mãn, hơn nữa khí tức cực kỳ cường đại, dường như đã vượt qua Nguyên Anh cảnh giới bình thường.  

Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm đ ến lão già đang gào thét kia, lập tức chạy trốn. Hắn cũng không ngốc đến mức cứng đối cứng, bây giờ yêu thú thành Yêu Quang gào thét gầm gừ động trời, đã loạn cả lên rồi, mục đích đã đạt được, hắn chỉ muốn chuồn nhanh một chút.  

Mặc dù có cao thủ xuất hiện, nhưng hắn có thân pháp thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai Công, lại phát huy tác dụng lớn, lúc lão già cách đó mấy chục thước nổi giận gầm lên, Dương Bách Xuyên đã đến đường cái, phất tay cất hai con rối đen trắng, lớn tiếng hô: “Chào nhé!”  

“Lớn mật!”  

“Thằng nhóc tự tìm chết!”  

“Gây ra đại họa còn muốn đi sao!”  

Trong nháy mắt ba tiếng gầm giận dữ âm trầm vang lên từ ba phía.  

Dương Bách Xuyên cảm nhận được khí tức ba người là Nguyên Anh hậu kỳ, lập tức biết ba đại cao thủ ngoài sáng của thành Yêu Quang đã xuất hiện, nhưng mà hắn cũng không sợ ba cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ này, ngược lại kiêng kỵ lão già đang đuổi theo phía sau, lão giả phía sau có khí tức cường đại, là Nguyên Anh đại viên mãn.