Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1842




Vì vậy hiện tại Dương Bách Xuyên phải chống đỡ đòn tấn công của cặp sư đồ Hắc Hoa bà bà và  u Dương Hải Đường.  

Hắn thầm niệm trong lòng, ra lệnh cho hai con rối đen trắng đi đối phó với  u Dương Hải Đường, còn mình thì dẫn theo con chồn đi về phía Hắc Hoa bà bà vẫn còn uể oải trong góc đại điện.  

Khi Dương Bách Xuyên đi tới trước mặt Hắc Hoa bà bà, bà ta không hề có biểu cảm sợ hãi, trái lại trên gương mặt già nua nhợt nhạt nở nụ cười quỷ dị.  

Sau đó, bà ta thốt ra một câu khiến Dương Bách Xuyên giận dữ.

Hắc Hoa bà bà nở nụ cười âm u: “Tiểu tử, cảm giác bị nọc độc xâm nhập vào cơ thể như thế nào, khó chịu không? Ha ha ha ~”  

Sau đó cười to lên, tiếp tục nói: “Ngũ Độc được lão thân chăn nuôi là dị chủng được vơ vét từ các vùng đất hoang, nuôi nấng mấy trăm năm, đều là vật cực độc.  

Ngoại trừ cái này ra, lão thân còn thu thập thi thể cho năm bảo bối, ngày thường lấy độc trị độc để nuôi… Đừng nói một Nguyên Anh sơ kỳ nho nhỏ như ngươi, cho dù là cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ cũng bị các bảo bối của lão thân cắn bị thương, lúc đó dù không muốn cũng phải ngoan ngoãn nằm sấp xuống cho lão thân.  

Bây giờ ta cho ngươi một lựa chọn, hoàn toàn mở ra cấm chế, lão thân giải độc cho ngươi, nếu không cứ chờ chết đi.” Sau khi nói xong, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, bổ sung thêm: “Đúng rồi, chỉ có lão thân có thuốc giải độc, có một không hai trên đời này, ha ha ~”  

Trong giọng nói của Hắc Hoa bà bà tràn đầy đắc ý, bộ dáng chắc chắn Dương Bách Xuyên sẽ chịu thua.  

“Lão yêu bà, ngươi cho rằng nọc độc nho nhỏ này có thể khống chế được ta? Chờ tiểu gia giế t chết ngươi là có thể lấy được thuốc giải trên người ngươi.” Trong lòng của Dương Bách Xuyên biết độc này lợi hại, nhưng sẽ không nhận thua.  

“Bắt ta lấy thuốc giải? Ha ha, vậy ngươi có thể thử.” Hắc Hoa bà bà nở nụ cười ác độc.  

Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, hắn cảm giác lão yêu bà này quá quỷ dị, vẫn nên nhân cơ hội giế t chết bà ta.  

Mặc dù cánh tay trái chết lặng nhưng cánh tay phải vẫn có thể thi triển thần thông Thủ Bộ, cộng thêm còn có thể sử dụng vảy rồng.  

Dù sao Ngũ Độc của bà ta đều đã bị chém giết, Dương Bách Xuyên không tin bà ta còn thủ đoạn khác, cho dù thi triển ra hắn vẫn có thể đỡ được hết.  

“Dương Bách Xuyên, nếu ngươi gi ết chết lão thân cũng đừng mơ có thể giải được độc.” Hắc Hoa bà bà đã không có thủ đoạn khác, bây giờ bà ta chỉ còn lại hai chỗ dựa duy nhất.  

Đầu tiên là đồ đệ  u Dương Hải Đường, chỉ cần  u Dương Hải Đường cướp được sức mạnh từ sơn linh La Phù thì bà ta vẫn còn cơ hội. Đáng tiếc lúc này Dương Bách Xuyên đã phái hai con rối đi ngăn cản  u Dương Hải Đường cướp đoạt sức mạnh của sơn linh La Phù.  

Chỗ dựa thứ hai là nọc độc dơi mà bà ta đã hạ trên người Dương Bách Xuyên, chỉ có bà ta có thể giải được nọc độc bá đạo này, vì vậy trong lòng mang theo chút may mắn, dùng thuốc giải áp chế Dương Bách Xuyên.  

Nhưng Hắc Hoa bà bà tìm lầm đối tượng để dọa.  

Bởi vì Dương Bách Xuyên không phải là người dễ bị hù dọa, sẽ không cúi đầu, cũng sẽ không dễ dàng cúi đầu trước kẻ địch.  

Về nọc độc dơi, mặc dù trong khoảng thời gian ngắn Càn Khôn Tạo Hóa Quyết không luyện hóa được nọc độc, nhưng có thể khống chế sự lan tràn của nọc độc.  

Hơn nữa, nếu nói về truyền thừa, Dương Bách Xuyên chính là một nhà giàu đời hai. Sư phụ Vân Thiên Tà là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, là cường giả quát tháo Tu Chân Giới, tu đạo không biết bao nhiêu năm, nắm giữ rất nhiều truyền thừa tu luyện, từ công pháp tu luyện đến thần thông chiến kỹ, đến luyện đan luyện khí… Thực sự là nhân vật không gì không biết.  

Nếu ngay cả Vân Thiên Tà cũng không giải được, hoặc nói cách khác nếu không thể giải quyết được nọc độc của một con dơi Ngũ Độc, đó mới là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.  

Hắc Hoa bà bà là cấp bậc gì? Nhiều nhất cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ.  

Vì vậy dùng chuyện này để uy hiếp Dương Bách Xuyên, ý định của Hắc Hoa bà bà chắc chắn phải thất bại.  

Dương Bách Xuyên nghe thấy Hắc Hoa bà bà nói vậy, nở nụ cười lạnh lùng: “Lão yêu bà, ý định của bà chắc chắn phải thất bại, chết đi.”  

Nói xong, Dương Bách Xuyên trực tiếp triệu hồi vảy rồng ra, vảy rồng hóa thành một tia chớp vàng rực, lao về phía Hắc Hoa bà bà.  

Cùng lúc đó, hắn vận chuyển Thiểm Điện Bộ, nâng tay phải thi triển ba thần thông Thông Bích Viên Hầu.  

“Trích Tinh, Lao Nguyệt, Thâu Thiên.”  

Ba thần thông Thủ Cốt, cái sau cường đại hơn cái trước, dưới sự chống đỡ của chân khí khổng lồ, hóa thành ba móng vuốt to lớn chụp mạnh về phía Hắc Hoa bà bà.  

“Lão thân liều mạng với ngươi.” Hắc Hoa bà bà nhìn Dương Bách Xuyên không màng tất cả muốn giế t chết mình, biết hôm nay không phải Dương Bách Xuyên chết thì người chết sẽ là bà ta.  

Gầm thét, hơi thở của Hắc Hoa bà bà tăng mạnh.