Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1838




Sau khi thủ quyết đánh vào kết giới cấm chế, bên trong cấm chế vang lên tiếng gầm thét nghe có vẻ rất đau đớn. Dương Bách Xuyên mừng thầm, biết là thủ quyết pháp môn của La Phù đạo quân quả nhiên có tác dụng với La Phù chi linh mới ra đời. Lần này hắn yên tâm hơn hẳn, híp mắt nhìn Hắc Hoa bà bà. Trước tiên phải giết bà già này mới được.  

Mặc dù La Phù chi linh mới ra đời rất mạnh, nhưng lại bị khống chế bên trong kết giới cấm chế. Mà Hắc Hoa bà bà có thể trở thành vật dẫn nhận sức mạnh của La Phù chi linh, bà ta mới là đầu sỏ gây tội.  

Hiện tại pháp môn của đạo quân có thể áp chế La Phù chi linh mới cách một tầng cấm chế. Không có sức mạnh của La Phù chi linh, hắn tin rằng mình có thể đối phó với Hắc Hoa bà bà.  

Vốn dĩ hắn chỉ thử xem pháp môn của đạo quân có tác dụng với La Phù chi linh bị phong ấn bên trong cấm chế hay không, bây giờ xem ra hiệu quả rõ rệt. Hơn nữa, thủ quyết pháp môn mà La Phù đạo quân truyền lại cho hắn không chỉ có công dụng mở cấm chế.  

Hẳn là... còn có tác dụng thu phục La Phù chi linh, hay nói chính xác hơn là thu phục chí bảo núi La Phù này.  

Dương Bách Xuyên nghĩ tới đây, trong lòng bùng lên nhiệt huyết.  

Hiện giờ hắn chỉ cần ngăn cản Hắc Hoa bà bà chạm vào kết giới cấm chế thì bà ta không thể nhận được sức mạnh của La Phù chi linh.  

Trong tiếng gào thét, rốt cuộc lão quỷ cũng hóa giải quả bóng thần hồn mà Hắc Hoa bà bà ném tới. Nhưng Dương Bách Xuyên phát hiện thân thể hồn cổ của lão quỷ đã mờ đi, chắc hẳn ông ta đã trả giá lớn để hóa giải một kích này.  

Tuy Dương Bách Xuyên biết rõ lão quỷ đỡ một kích này là vì bản thân ông ta, nhưng hắn vẫn cảm động, càng thêm kiên định nhất định phải giúp lão quỷ ngồi lên vị trí sơn linh La Phù, nếu không lão quỷ sắp rơi vào kết cục tan thành mây khói.  

Hiện tại mối nguy lớn nhất là Hắc Hoa bà bà đã bị Dương Bách Xuyên chém đứt cánh tay, quả thật khiến bà ta đau đớn.  

Tất nhiên so với cánh tay bị chặt đứt, điều khiến Hắc Hoa bà bà sợ hãi hơn là thủ quyết Dương Bách Xuyên đánh vào kết giới cấm chế khiến La Phù chi linh bị uy hiếp. Từ tiếng gào thét vọng ra từ bên trong kết giới cấm chế, ai cũng nhận ra La Phù chi linh bị lép vế.  

Hắc Hoa bà bà cấp tốc suy nghĩ, biết là không thể tiếp tục tình trạng này, phải đánh nhanh thắng nhanh, giết Dương Bách Xuyên nhân lúc còn có thể mượn sức mạnh từ La Phù chi linh bên trong kết giới cấm chế.  

Nghĩ tới đây, Hắc Hoa bà bà bất chấp cánh tay bị chém đứt, đột nhiên xông tới kết giới cấm chế. Chỉ khi chạm vào kết giới cấm chế, bà ta mới có thể nhận được sức mạnh của La Phù chi linh.  

Lúc này Dương Bách Xuyên cực kỳ tự tin, cũng đã biết ngọn nguồn sức mạnh của Hắc Hoa bà bà, sao hắn có thể để cho bà ta đến gần kết giới lần nữa?  

Thấy Hắc Hoa bà bà xông về phía kết giới cấm chế, kiếm Đồ Long trong tay hắn lập tức chém tới.  

Keng!  

"Tiểu bối khinh người, lão thân liều mạng với ngươi!" Sau khi bị một kiếm của Dương Bách Xuyên ngăn cản, không thể đến gần kết giới cấm chế, Hắc Hoa bà bà nổi giận chửi mắng, đột nhiên phun một ngụm máu lên chiếc hồ lô đen trong cánh tay chị chém đứt.  

Tiếp đó, bà ta gọi đồ đệ: "Đồ nhi tới kết giới cấm chế nhận sức mạnh của La Phù chi linh, trợ giúp vi sư giết địch!"  

u Dương Hải Đường nghe sư phụ nói vậy, trả lời xong lập tức xông tới kết giới cấm chế.  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng hừ mũi. Hắn thầm niệm trong lòng, vảy rồng từ trong cơ thể phóng ra, lóe lên ánh sáng vàng, bay thẳng về phía  u Dương Hải Đường.  

Đương nhiên hắn sẽ không để cho  u Dương Hải Đường chạm vào kết giới cấm chế.  

Tuy nhiên, lúc này hắn phát hiện ra mình đã coi thường bà già Hắc Hoa.  

Chỉ thấy bà ta hừ lạnh một tiếng rồi thổi một hơi vào chiếc hồ lô trong tay: "Vua ngũ độc Phi Bức đi mau!"  

Bà ta nói xong, một đốm sáng bạc bay ra khỏi hồ lô, tốc độ còn nhanh hơn vảy rồng, thoắt cái đã va vào vảy rồng.  

"Chíu!" Một âm thanh chói tai vang lên.  

Dương Bách Xuyên phát hiện âm thanh này phát ra từ đốm sáng bạc bên trong hồ lô của Hắc Hoa bà bà phóng ra. Hắn sử dụng linh thức, nhìn thấy đốm sáng bạc kia là một con dơi to bằng bàn tay, toàn thân màu bạc.  

Thảo nào trước đó bà ta hô Phi Bức ngũ độc, thì ra đúng là một con dơi.