Kiếm Đồ Long trong tay lóng lánh ánh bạc, ý lạnh lan tràn, điều động kiếm khí Huyền hoàng, xuất hiện phía trước Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong ba mét giống như tia chớp, giơ kiếm Đồ Long lên thuận thế bổ xuống một kiếm với Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong.
"A! Phụt!"
Một tiếng hét thảm vang lên, mang theo một tiếng phụt phụt trầm trầm.
Sơn Mộc đạo nhân lập tức bị chém thành hai nửa, nguyên anh cũng không thoát được một kiếp, trực tiếp bị chém thành hai khúc.
Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long trong tay trợn to mắt.
Trên mặt hắn tràn đầy khiếp sợ.
Hắn hoàn toàn không ngờ rằng một kiếm này bổ xuống lại trực tiếp chém Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong từ đầu tới đuôi thành hai khúc, máu me ruột rà giàn giụa dưới đất, cả nguyên anh cũng hóa thành tro tàn.
"Đây là một kiếm của mình sao?"
Dương Bách Xuyên nhìn Sơn Mộc đạo nhân biến thành hai nửa ngã xuống đất, lẩm bẩm.
Khó mà tin nổi.
Từ đầu tới cuối hắn chưa từng nghĩ rằng có thể gi ết chết cao thủ đỉnh phong Nguyên Anh trung kỳ như Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong bằng một kiếm trong nháy mắt.
Nhưng thực tế đã bày ra trước mắt hắn, quả thật Sơn Mộc đạo nhân đã bị một kiếm của hắn chém thành hai nửa trong giây lát.
Mẹ nó, cho dù pháp lực của đối phương bị áp chế trong không gian Tịch Diệt thì cũng không thể bị giết dễ dàng như vậy chứ.
Trong lúc nhất thời Dương Bách Xuyên cảm thấy não của mình không đủ dùng.
Có điều đúng vào lúc này, bên tai hắn vang lên một giọng nói, cuối cùng cũng khiến trong lòng hắn thoải mái, giải đáp nghi hoặc.
"Thiếu chủ nhân, mau dùng huyết tế chi pháp giam cầm Huyết Sát Đồng Anh, Huyết Sát Đồng Anh mất đi chủ nhân sẽ bạo lực tàn ác hơn."
Giọng nói này thật sự là giọng nói của "Lão quỷ".
Dương Bách Xuyên giật mình, thảo nào Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong lại dễ dàng bị một kiếm của mình gi ết chết, thì ra là lão quỷ sơn linh của núi La Phù ra tay trợ giúp.
Ngẫm lại cũng đúng, lão quỷ là sơn linh của núi La Phù, tương đương với khí linh pháp khí, sức mạnh áp chế của Tịch Diệt hiển nhiên không có tác dụng với ông ta, ngược lại lão quỷ có thể điều động toàn bộ sức mạnh trong không gian pháp bảo của núi La Phù, giúp mình giết một người như Sơn Mộc đạo nhân là dư dả.
Tất nhiên là vừa rồi lão quỷ đã sử dụng thủ đoạn gì đó khiến Sơn Mộc đạo nhân không nhúc nhích được, chẳng thể nào tránh né một kiếm của mình nên mới bị một kiếm này giết trong nháy mắt, kết quả bị chém thành hai khúc nguyên anh tan biến.
Giờ phút này Dương Bách Xuyên nghe lão quỷ nói chuyện, cũng biết lão quỷ lại muốn giúp hắn trấn áp tà vật Huyết Sát Đồng Anh của Sơn Mộc đạo nhân.
Dương Bách Xuyên không kịp nghĩ nhiều, đầu ngón tay của hắn xuất hiện một giọt tinh huyết, tay bắt pháp quyết, mặc niệm bí pháp khởi động huyết tế chi pháp.
Dương Bách Xuyên xoay người lại đã thấy lão quỷ đang lơ lửng trên đầu của Huyết Sát Đồng Anh, mà sáu mươi bốn tu sĩ Xuất Khiếu kỳ biến thành chấp niệm thì vờn quanh người Huyết Sát Đồng Anh giống như dây thừng.
Lúc này Huyết Sát Đồng Anh không nhúc nhích được dù chỉ một chút, chỉ có thể vung vẩy ba đầu sáu tay liên tục gào thét.
"Oa oa oa!"
Từng tiếng kêu "Oa oa" vang lên, vô cùng chói tai, nghe mà khiến người ta khó chịu vô cùng.
Hiển nhiên Huyết Sát Đồng Anh đã bị lão quỷ liên hợp với sáu mươi bốn chấp niệm của tu sĩ trấn áp.
Nhìn từ đằng xa, Dương Bách Xuyên phát hiện hai tròng mắt của Huyết Sát Đồng Anh vẫn đỏ ngầu như trước, nhưng không còn sự chất đần độn như trước mà thay vào đó chính là lệ khí và oán khí vô tận, xen lẫn một chút linh tính.
Hắn biết điều này là do sau khi chủ nhân Sơn Mộc đạo nhân bị gi ết chết, Huyết Sát Đồng Anh không còn bị khống chế, hoàn toàn phóng thích oán khí lẫn lệ khí ra ngoài.
Lời lão quỷ nói thật không sai, Huyết Sát Đồng Anh mất khống chế càng kinh khủng hơn.
Nếu như không ngăn nó lại, nói không chừng nó sẽ bùng nổ.
Mà lão quỷ kêu hắn sử dụng huyết tế kỳ thật là muốn cho hắn luyện hóa Huyết Sát Đồng Anh, trở thành chủ nhân mới của tà vật Huyết Sát Đồng Anh này.
Dương Bách Xuyên căm hận Sơn Mộc đạo nhân dùng mấy nghìn đứa trẻ kết hợp thành thứ tà vật như Huyết Sát Đồng Anh, nhưng không ngờ rằng lại có lúc hắn sẽ trở thành chủ nhân của Huyết Sát Đồng Anh.
Trong lòng Dương Bách Xuyên nảy sinh mâu thuẫn, sau khi hai tay bắt pháp quyết, hắn lại bắt đầu do dự.