Lúc này hắn nói với sư phụ: “Lão đầu, người duy trì thần hồn lĩnh vực cho con, không cần người giúp đỡ, chỉ cần gia tăng thần hồn cho con là được, hôm nay con sẽ đích thân g iết chết mấy tên khốn này.”
“Được, đúng lúc vi sư cũng muốn xem kết quả tu luyện mấy ngày gần đây của con.”
Vân Thiên Tà đáp ứng một tiếng, ông gia tăng sức mạnh thần hồn cho Kim Đan lĩnh vực của Dương Bách Xuyên, thần hồn của ông có thể khiến Dương Bách Xuyên không thần hồn của tu sĩ Nguyên Anh áp bức ở trong Kim Đan lĩnh vực.
Sau khi cảm nhận được thần hồn của sư phụ không ngừng tăng cường vào trong lĩnh vực, kiếm Đồ Long trong tay hắn lóe lên, đối mặt với Giản Hóa Phàm, đột nhiên hắn vung một kiếm xông tới.
Lúc này, Giản Hóa Phàm đang bay giữa không trung, cảm nhận được chân nguyên phát ra từ trên người, lão đột nhiên trừng mắt, mới chỉ hai tháng không hặp Dương Bách Xuyên, tu vi của tên tiểu tử này đã tăng tới Kim Đan đại viên mãn, lão ta nhất thời có chút không thể tin nổi.
Sau đó lão lại nghĩ, nhất định là Dương Bách Xuyên đã đạt được thiên tài địa bảo gì ở trong địa cung, như vậy mới chỉ trong hai tháng ngắn ngủi từ một Kim Đan hậu kỳ đạt tới Kim Đan đại viên mãn.
Nghĩ như vậy,Giản Hóa Phàm bỗng nhiên nhiệt huyết hẳn, ông ta nhận định Dương Bách Xuyên chắc chắn đã đoạt được thiên tài địa bảo gì đó, chỉ cần g iết chết được Dương Bách Xuyên thì tất cả thiên tài địa bảo trên người hắn sẽ thuộc về ông ta.
Giản Hóa Phàm cười lạnh nói: “Hừ ~ một con kiến hôi mà thôi, ngươi cho rằng phóng ra Kim Đan lĩnh vực sẽ chống đối được lão phu hay sao, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi biết, thế nào là công kích thần hồn của tu sĩ Nguyên Anh.” Giản Hóa Phàm đương nhiên không thể biết tới Thập Chuyển Kim Đan lĩnh vực của Dương Bách Xuyên, ông ta càng không biết hắn có một thần hồn Thập Nhị Kiếp Tán Tiên gia cố.
Bàn tay ngưng tụ chân khí cường đại, sức mạnh thần hồn cường đại dung hợp vào bên trong, Giản Hóa Phàm đánh một chưởng như núi tới kiếm của Dương Bách Xuyên.
Trong mắt của ông ta, Dương Bách Xuyên chưa đạt tới Nguyên Anh thì vẫn chỉ là một con kiến hôi.
Mà Dương Bách Xuyên sau khi vận công thì khí tức toàn thân đã tăng lên rất nhiều, mấy lão già xung quanh đương nhiên cũng nhìn ra cảnh giới Kim Đan đại viên mãn của Dương Bách Xuyên, trong đó có cả Phương mắt to của Vô Ảnh Tông, Thường Bộ Tể của phái Thanh Dương, hai lão già kia đều có cùng suy nghĩ với Giản Hóa Phàm, bọn họ cho rằng Dương Bách Xuyên đã lấy được thiên tài địa bảo.
Liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt của đối phương đều có thể nhìn ra một câu, không để cho Giản Hóa Phàm độc chiếm Dương Bách Xuyên.
Hai người họ ngay tức khắc một trái một phải xông về phía Dương Bách Xuyên.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn lẩm bẩm: “Cũng tốt, ba lão già, chúng ta nợ cũ nợ mới tính luôn một thể.”
Bước vào Thập Chuyển Kim Đan lĩnh vực của hắn, có lực lượng thần hồn của sư phụ áp chế, hắn chính là vương giả.
Lúc này Dương Bách Xuyên biết ở trong mắt đám người Giản Hóa Phàm là dê béo, ai cũng muốn cắn một miếng thịt trên người hắn xuống.
Nhưng bọn họ không nghĩ đến trong lòng của Dương Bách Xuyên chất chứa sát ý với bọn họ, đặc biệt là ba người Giản Hóa Phàm. Hai tháng trước suýt chút nữa đã lấy mạng của hắn.
Hắn chưa bao giờ chịu đựng sự coi rẻ và sỉ nhục như vậy, vì vậy từ giờ trở đi bắt đầu mở sát giới lập uy, báo thù cho chồn nhỏ, xả giận cho bản thân.
Ở trong lĩnh vực, Giản Hóa Phàm có thể cảm nhận được tất cả.
Sau khi công kích của Giản Hóa Phàm va chạm một kiếm của hắn.
“Ầm!”
Dưới sự nổ tung của năng lượng cường đại, Dương Bách Xuyên cảm nhận được trong chân khí của Giản Hóa Phàm mang theo lực lượng thần hồn, đánh thẳng vào công kích của hắn.
“Hwf~”
Dương Bách Xuyên hừ lạnh, điều động thần hồn của bản thân để phản kích, có thần hồn của sư phụ thêm vào lĩnh vực, công kích thần hồn của Giản Hóa Phàm không đủ gãi ngứa cho hắn.
Cho dù không mượn lực lượng thần hồn của sư phụ, chỉ với lực lượng thần hồn của bản thân, Dương Bách Xuyên cũng có thể nhìn rõ được, hoặc nói cách khác tất cả đều nằm trong đầu của hắn.
Hắn cảm giác được lực lượng thần hồn của Giản Hóa Phàm hóa thành một mũi tên nhọn đâm thẳng vào giữa trán của hắn, Dương Bách Xuyên biết đây là sự chênh lệch giữa cảnh giới Nguyên Anh và Kim Đan.
Cấp bậc Kim Đan tu luyện thiên phú thần thông là lĩnh vực, còn cảnh giới Nguyên Anh tu luyện thiên phú là thần hồn.
Chỉ cần lực lượng của thần hồn đủ cường đại, có thể ngưng tụ thần hồn thành bất cứ hình thức công kích nào, dùng để giết địch, hơn nữa vô hình, vô cùng lợi hại.
Đáng tiếc Giản Hóa Phàm đụng phải một quái thai vượt qua quy tắc này.
Không ai nghĩ đến được lĩnh vực của Dương Bách Xuyên là Kim Đan thập toàn thập mỹ, cộng thêm thần hồn cao siêu của sư phụ, hơn nữa bây giờ tu vi của Dương Bách Xuyên là Kim Đan đại viên mãn. Hôm nay chú định Giản Hóa Phàm sẽ bị thương, tất cả đám người có ý đồ gây rối với Dương Bách Xuyên sẽ gặp bi kịch.
Trong lĩnh vực cường đại, thần hồn của Dương Bách Xuyên và sư phụ nổ vang, đối mặt với mũi tên thần hồn của Giản Hóa Phàm, lực lượng thần hồn cường đại trực tiếp đánh vỡ nát mũi tên thần hồn của Giản Hóa Phàm.
Cùng lúc đó, kiếm Đồ Long va chạm với một chưởng của Giản Hóa Phàm, ầm ầm vang lên, ngang sức ngang tài.
Nhưng Giản Hóa Phàm lại phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt vô cùng trắng bệch.
“Sao có thể?”
Mũi tên thần hồn bị dập nát, thần hồn của Giản Hóa Phàm bị hao tổn, hộc máu cũng coi như còn nhẹ.
Vẻ mặt của ông ta tràn đầy sự khó tin.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng, vung tay lên, ngay lập tức hai con rối đen trắng xuất hiện, trực tiếp hạ lệnh cho hai con rối đen trắng: “Giết!”
Mục tiêu chính là hai người Phương mắt to của Vô Ảnh Tông và Thường Bộ Tể của phái Thanh Dương.
Theo cảnh giới tu vi của Dương Bách Xuyên tăng lên, hắn đã có thể khống chế được hai con rối. Hai con rối đen trắng có ấn ký thần hồn của chủ nhân, giống như phân thân của Dương Bách Xuyên, dù sao có thần hồn thao tác, không giết được Phương mắt to và Thường Bộ Tể, ngăn cản một lúc không thành vấn đề.