Dương Bách Xuyên lập tức hiểu lão ta muốn làm gì, quả nhiên Đại Tôn là ma đầu, nói mà không giữ lời.
“Ngươi…ngươi muốn làm gì?” Dương Bách Xuyên tái mặt hỏi.
Giữa ma khí nồng đậm, lão ta cười gian trá nói: “Tiểu bối, bản tôn không có ma thể, ngươi làm đầy tớ của bản tôn, tạm thời cho ta mượn cơ thể, hahaha ~ Có thể trở thành đầy tớ của bản tôn chính là phúc khí của nhà ngươi.”
Trong lúc nói chuyện, một cỗ ma khí bay thẳng tới mi tâm của Dương Bách Xuyên, giờ phút này vẻ mặt của Dương Bách Xuyên đã trắng bệch, hắn chuẩn bị chống lại, nhưng mà giọng nói của sư phụ hắn lại hừ lạnh: “Đừng chống cự, để hắn tiến vào ý thức của con, một tàn hồn Đại thừa kỳ mà cũng dám làm càn.”
Dương Bách Xuyên nghe sư phụ mình nói như vậy, hắn từ bỏ chống cự, bởi vì hắn đã cảm nhận được bình Càn Khôn trên tay trái đang dần nóng lên, biết sư phụ mình chuẩn bị ra tay.
Đúng là ngoài ý muốn, tên Đại Tôn này đúng là Ma đầu, càng không ngờ được hắn ta đã tuyên thề sẽ không xuống tay mới mình, hơn nữa theo lời của sư phụ, tu vi thần hồn của Đại Tôn có cấp bậc Đại thừa, có lẽ là một nhân vật rất lợi hại.
Có điều nghe giọng của sư phụ mình đầy vẻ khinh thường, Dương Bách Xuyên cũng yên tâm rồi.
Nếu như tên ma đầu này quả thật là một cao thủ Đại thừa bằng da bằng thịt, có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ sợ hãi, nhưng hắn ta chỉ là một thần hồn cấp bậc Đại thừa.
Còn sư phụ của hắn thì sao?
Một thần hồn Thập Nhị Kiếp Tán Tiên có cấp bậc Tổ Tông.
Thừa đủ để đối phó với một ma đầu Đại Tôn.
“A ~” Lúc này Đại Tôn ở trong đám ma khí lại ồ lên một tiếng: “Tiểu bối rất biết điều, từ bỏ chống cự là đúng đắn, bản tôn muốn thân thể của ngươi, ta sẽ không làm thương tổn tới thần hồn của ngươi, nếu như phản kháng, bản tôn chỉ cần một ngụm cũng có thể cắn nuốt thần hồn của ngươi, Hahaha ~”
Ma đầu Đại Tôn sau khi thoát được phong ấn thì vô cùng đắc ý, dứt lời, chỉ trong nháy mắt lão ta đã tiến vào ý thức của Dương Bách Xuyên.
Ngay sau đó là một tiếng hét thảm: “A….ngươi là ai?”
Tiếng la hét đầy hoảng sợ của Đại Tôn vang vọng, Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn biết sư phụ đã ra tay.
“Một tên tiểu ma đầu mà thôi, cũng dám toan tính với đồ đệ của Vân Thiên Tà ta, ngươi muốn chết ~”
“Aaaa ~ Xin tha mạng ~”
“Muộn rồi ~”
Dương Bách Xuyên chỉ nghe thấy tiếng hừ lạnh như băng của sư phụ mình, cũng biết sư phụ đã trấn áp được thần hồn của Ma đầu Đại Tôn.
Nhưng mà ngay lúc này, từ trong quan tài lóe lên một tia sáng lấp lánh, bay vèo một cái tới bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên cảm thấy toàn thân mình rung một cái, tiếp đó hắn nghe được giọng nói đầy giận dữ từ trong đầu mình: “Bản tôn nhớ kỹ ngươi rồi, gặp lại nhất định sẽ không tha cho ngươi ~”
“Ầm ~”
Ngay lúc này, trong đầu hắn vang lên một tiếng hỗn loạn, tiếp đó, một luồng ma khí từ trong cơ thể hắn bay vọt ra ngoài, xông thẳng lên bầu trời sao trên đỉnh đầu.
“Không ngờ lại là Ma Nguyên lực, chẳng trách tồn tại cả vạn năm mà thần hồn không bị diệt.” Vân Thiên Tà nói.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm thấy trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng như muốn nổ tung: “Lão đầu chết tiệt, đã xảy ra chuyện gì? Thứ gì chui vào cơ thể của con vậy?”
“Không sao rồi, thần hồn của người kia đã bị vi sư đả thương nặng, trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta sẽ không hại được người khác, còn về thứ trong cơ thể con là một loại Ma Nguyên lực có cùng cấp bậc với Tiên Nguyên lực, sức mạnh vượt qua cả lực lượng của Tu Chân Giới, tiểu ma đầu kia bị phong ấn ở đây một vạn năm mà thần hồn cũng không bị mài mòn, vừa rồi còn dựa vào Ma Nguyên lực để thoát khỏi giam cầm của vi sư, cũng xem như mạng của hắn chưa tuyệt.” Vân Thiên Tà thở dài nói, đây là lần đầu tiên có người trốn được từ trong tay ông.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được cỗ lực lượng trong cơ thể kia đang bạo động, hắn khổ sở nói: “Lão đầu chết tiệt, khoan hẵng nhắc tới ma đầu kia, vì sao Ma Nguyên lực lưu lại trong cơ thể lại khiến con hoảng loạn như vậy, làm sao bây giờ?”
“Sợ cái gì, có vi sư trấn áp sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, thực lực hiện tại của con không chịu nổi Ma Nguyên lực, đợi lát nữa thả trấn áp rồi dẫn lực lượng vào bình Càn Khôn là được.” Vân Thiên Tà không thèm để ý nói.
“Vậy thì tốt, giày vò chết đi được.” Dương Bách Xuyên lau mồ hôi lạnh nói.
Có điều ngay vào lúc này Vân Thiên Tà lại nói một câu khiến hắn hoảng sợ.
“Mặc dù vi sư có thể dẫn Ma Nguyên lực vào bình Càn Khôn, nhưng dù gì thì nó cũng đã lưu lại trong cơ thể của con, đợi sau khi dẫn dắt đi thì vẫn có thể sót lại, con phải chuẩn bị sẵn sàng luyện hóa, có lẽ sẽ giúp con nâng cao tu vi, còn tăng được bao nhiêu thì phải dựa vào may mắn của con rồi.”
“Có lợi như vậy à, cái này thì được, haha ~”
“Thằng nhóc con đừng vui mừng quá sớm, Ma Nguyên lực có cùng cấp bậc với Tiên Nguyên lực, đây không phải là lực lượng mà chân khí có thể so sánh được, hơn nữa lại là thuộc tính tà khí, khắc với chân khí của con, có điều con cũng không cần quá lo lắng, trên thế gian này Càn Khôn Tạo Hóa Quyết là độc nhất vô nhị, nó có thể luyện hóa tà khí chắt lọc thành lực lượng tinh khiết để con sử dụng, chân khí là Ma Nguyên lực xung đột sẽ rất đau đớn, chịu đựng cố gắng vượt qua là sẽ ổn.”
“Ặc ~ Lão đầu tử, người đừng làm con sợ ~”
“Thằng nhóc vô sỉ, vi sư cũng không có tâm trạng để đùa giỡn với con, chuẩn bị sắn sàng, vi sư sắp buông áp chế ~”
Chờ sư phụ dứt lời, Dương Bách Xuyên liền cảm thấy cỗ lực lượng trong cơ thể lập tức bùng nổ.
Chớp mắt, cơ thể hắn giống như nổ tung, không nhịn được mà la lên một tiếng gào thảm thiết: “A~”
May mà loại cảm giác này chỉ diễn ra trong nháy máy, hắn phát hiện Càn Khôn trên tay trái bắt đầu nóng lên, cỗ lực lượng này nhanh chóng bị bình Càn Khôn hấp thu lại.
Ngay sau đó, đan điền đau thắt, hắn biết Ma Nguyên lực đang gào thét, lúc này hắn khoanh chân ngồi xếp bằng, vận công Càn Khôn Tạo Hóa Quyết bắt đầu luyện hóa.
Như sư phụ đã nói, mặc dù Ma Nguyên lực chỉ có vẻn vẹn một tia nhưng lại gây nên xung đột với chân khí trong cơ thể, toàn bộ kinh mạch dường như đang xảy ra phản ứng hóa học, đau đớn, nóng rát vô cùng.
“Rống ~”