Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1647




Quả nhiên, không bao lâu sau, vợ chồng Bách Khởi bước ra từ mật thất.  

Khi đại ca Bách Khởi ra khỏi mật thất, Dương Bách Xuyên cảm nhận được khí tức trên người hắn ta có sự thay đổi lớn, bao gồm cả Bạch Tố cũng vậy.  

Mặc dù hắn không hỏi tu vi của Bạch Tố, nhưng từ khí tức, kỳ thật có thể cảm nhận được, tu vi của Bạch Tố cũng không hề thua kém Bạch Khởi.  

Không còn nghi ngờ gì nữa, Bạch Tố cũng là Kim Đan kỳ đại viên mãn, nói cách khác tu vi của hai vợ chồng họ không chênh lệch bao nhiêu.  

Mà hiện tại, khí tức trên người hai vợ chồng họ ngày càng nồng đậm, điều này chứng tỏ sau khi dùng Linh Đào, rất có thể hai người đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh.  

Dương Bách Xuyên đứng dậy cười với hai vợ chồng họ: “Chúc mừng đại ca, đại tẩu đạt tới Nguyên Anh.”  

Bạch Khởi sau khi nghe được lời chúc mừng của Dương Bách Xuyên, đầu tiên là giật mình, sau đó là đi tới ngồi cạnh Dương Bách Xuyên nói: “Hiền đệ, Yêu tộc chúng ta không có Nguyên Anh như nhân loại, Yêu tộc chỉ có Yêu Đan, một khi tu vi của Yêu tộc đạt tới Yêu đan thì sẽ cường mạnh hơn, nói ra thì phải đa tạ bảo vật Linh Đào của hiền đệ. Để cả nhà chúng ta đều được thu hoạch.  

Mặc dù chưa thể so sánh với Nguyên Anh, nhưng cũng chỉ kém một bước nữa thôi là có thể đạt tới Tứ Chuyển Yêu Đan, đến lúc đó là có thể sánh vai với cảnh giới Nguyên Anh của Nhân Tộc rồi, haha ~” Bạch Khởi nói xong liền cười lớn, việc tu vi tăng cao khiến hắn ta rất vui vẻ.  

Dương Bách Xuyên quả thật là không hiểu về cảnh giới tu luyện của Yêu Tộc, hắn bèn nói: “Đại ca có thể nói cho tiểu đệ biết, làm sao để so sánh tu vi của Yêu Tộc và tu vi của Nhân Tộc không?”  

Bạch Khởi nhếch miệng nói: “So với cảnh giới tu vi của Nhân Tộc các đệ thì Yêu Tộc càng trực quan hơn, cũng dễ phân biệt hơn. Yêu Tộc tu luyện yêu đạo, tổng cộng có chín chuyển, mỗi một lần thì màu sắc của yêu đan cũng không giống nhau, vì vậy rất dễ phân biệt.  

Ví dụ như bắt đầu chuyển thấp nhất, bên trong cơ thể chỉ có yêu khí, nhưng nó có dạng hình tròn tròn, được gọi là Ngụy Yêu Đan. Lúc chuyển thì yêu khí sẽ thành màu trắng sữa.  

Yêu đan của Nhị Chuyển sẽ có màu đỏ, cam, lục, lam v.v, thẳng tới cảnh giới yêu đan Cửu Chuyển, màu yêu lực chính là màu vàng kim.  

Sau khi dùng xong Linh Đào, hiện tại yêu đan của vi huynh đã đạt tới cảnh giới điểm giới hạn của Tam Chuyển Yêu Đan, chỉ cần một bước nữa thôi là có thể bước vào Tứ Chuyển, cho nên đệ nhìn xem màu sắc yêu lực của vi huynh đang là màu vàng cam, đợi khi nó hoàn toàn biến đổi thành mày vàng, chính là lúc chân chính đạt tới cảnh giới  Tứ Chuyển Yêu đan, cũng giống như cảnh giới Nguyên Anh của Nhân Tộc các đệ, nhiều nhất không quá một tháng nữa, vi huynh chính thức là Tứ Chuyển Yêu Đan. Lúc đó ta có thể so sánh với Nguyên Anh của Nhân Tộc rồi.  

Lần này quả thật là phải cảm tạ Linh Đào của hiền đệ, không chỉ ta, mà tẩu tẩu của ngươi cũng giống như ta, hai đứa trẻ càng ngày càng cứng cỏi, ta tin sau này trưởng thành, tiềm lực của bọn chúng ta cao hơn người làm cha mẹ như chúng ta đây, đa tạ hiền đệ”  

Bạch Khởi chân thành cảm ơn Dương Bách Xuyên, vợ chồng hai người họ rất vui vẻ, Yêu Tộc ở cả cái Sơn Hải Giới này, có thể đạt tới Tứ Chuyển Yêu đan không nhiều, đủ để xưng một tiếng cao thủ trong Sơn Giải Giới.  

Lần này, Dương Bách Xuyên cũng không khách khí với lời cảm tạ của vợ chồng Bạch Khởi, bọn họ cảm ơn vì sự giúp đỡ của hắn, nếu hắn tiếp nhận thì đối phương mới cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng hắn thì lại có chút ngại.  

Nếu đã cảm ơn xong xuôi, Dương Bách Xuyên đề nghị muốn rời đi.  

“Đại ca, đại tẩu, tiểu đệ còn phải đi tìm những bằng hữu khác, vì vậy hôm nay cáo từ ở đây ~”  

Bạch Khởi nghe vậy trầm mặc một lúc rồi nói: “Vi huynh biết hiền đệ là người trọng tình nghĩa, lo lắng cho bằng hữu thân thích, vi huynh cũng không ngăn cản đệ nữa, nếu đã như thế thì vi huynh sẽ đi cùng với đệ.  

Vi huynh và đại tẩu của đệ cũng là ra ngoài du ngoạn, đây cũng không phải là nhà chúng ta, tộc Bạch Viên nằm ở núi Bạch Viên ở Đại Hoang, cũng đã đến lúc trở về nhà rồi. Thế này đi, hiền đệ muốn đi tới tán tu Trần, vi huynh liền hộ tống dẫn đường, tiễn các đệ ra khỏi núi Đường Đình.”  

“Đại ca, đại tẩu muốn về Đại Hoang?” Dương Bách Xuyên giật mình nói.  

Bạch Khởi gật đầu đáp: “Vi huynh và đại tẩu vốn là rời núi đi tìm cách để đột phá bình cảnh, hiện tại đứa trẻ sắp ra đời, cộng thêm Thái tử điện hạ xuất thế, ta cần phải quay trở về Đại Hoang để nói chuyện này cho tộc khỉ vượn, đối với tộc của bọn ta thì đây là một chuyện rất lớn.”  

Dương Bách Xuyên không hiểu rõ nội tình của Yêu Tộc, không biết Hầu Đậu Đậu có ý nghĩa gì với Bạch Khởi, nhưng là huynh đệ với nhau thì lời nên nói hắn vẫn phải nói.  

“Đại ca, mặc dù ta không hiểu tầm quan trọng của Hầu Đậu Đậu với tộc vượn trắng của huynh như thế nào, nhưng huynh có gì phân phó thì cứ nói cho ta biết.”  

“Hiền đệ yên tâm, huynh đệ ta sẽ còn gặp lại, nếu không phải quan hệ giữa hai bên Sơn Hải Giới và Nhân Tộc nhạy cảm, vi huynh hi vọng, đệ có thể tới Bạch Viên ở Đại Hoang làm khách.”  

“Được, đợi ta tìm được bằng hữu, trước khi rời khỏi Sơn Hải Giới, ta sẽ quay lại tìm đại ca. À đúng rồi, đại ca, đừng quên giúp ta nghe ngóng Chồn Nhi và Hạ Lộ ở địa bàn Yêu Tộc.” Dương Bách Xuyên nói qua chuyện của Chồn Nhi và mỹ nhân ngư – Hạ Lộ cho Bạch Khởi nghe.  

“Hiền đệ yên tâm, việc đầu tiên sau khi vi huynh trở về chính là phát động hỏi thăm trong tộc.  

Cùng ngày hôm đó, bốn người Dương Bách Xuyên và vợ chồng Bạch Khởi cùng rời khỏi núi Đường Đình, có thổ địa sống ở núi Đường Đình hơn mười năm dẫn đường, chỉ nửa này bọn họ đã đi ra khỏi núi.  

Lúc tạm biệt, Bạch Khởi nói với Dương Bách Xuyên: “Hiền đệ, chúng ta chia tay nhau ở đây, thân phận Yêu Tộc của vi huynh bất tiện, không thể tiến vào địa bàn của Nhân Tộc, vẫn nên là rời khỏi núi rừng trở về với Đại Hoang, các đệ đi dọc theo con đường nhỏ này một trăm dặm, phía trước chính là thành Tán Tu.  

Nói xong như là nhớ tới điều gì, trong tay Bạch Khởi lóe lên ánh sáng: “À đúng rồi hiền đệ, đây là Phù Thần Hồn Vạn Lý mà ta đã có được ở động Đường Đình, gọi là phù Truyền Tấn, nếu như sau này đệ có thể tới Đại Hoang, khi đệ bước vào Đại Hoang chỉ cần thôi động phù Truyền Tấn này là có thể liên hệ với huynh.  

“Cảm tạ đại ca ~” Dương Bách Xuyên nhận lấy.  

Sau đó bọn họ chia thành hai ngả.  

Sau khi nhìn một nhà Bách Khởi rời đi, Dương Bách Xuyên đưa Hầu Đậu Đậu và ba người tiểu hòa thượng tới thành Tán Tu.  

Theo như đại ca Bách Khởi nói, muốn đi tới thành Tán Tu thì nhất định phải đi qua con đường này, băng qua thung lũng phía trước chính là tầng cấp thấp thành Tán Tu, bọn họ sẽ triệt để rời khỏi địa bàn thành Chiêu Dao.  

Sau khi bốn người họ tới thung lũng, trong lòng Dương Bách Xuyên đột nhiên hốt hoảng, luôn có cảm giác bất an, hắn dừng lại rồi nói: “Đợi một lát ~”  

“Lão đại, có chuyện gì vậy?” Tiểu hòa thượng hỏi.  

“Hình như có gì đó không đúng lắm, thung lũng này có dấu vết của trận pháp, có điểm bất thường, mau quay trở về ~” Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm giác lại, hắn phát hiện linh khí trong không khí có trật tự, chính là dấu hiệu báo trước của trận pháp.