Lúc này hắn đã bị sức mạnh của lôi kiếp đánh tới mức toàn thân đang bốc khói, đau đớn vô cùng, đi lại cũng là vấn đề.
Điều Dương Bách Xuyên có thể làm chính là cố gắng vận chuyển Càn Khôn công trong ngoài để loại bỏ uy lực của lôi kiếp.
"Ầm ầm!"
"Răng rắc!"
Được rồi, thiên kiếp không cho Dương Bách Xuyên một chút thời gian nào để thở dốc, tia thiên kiếp thứ ba lập tức giáng xuống.
"Rống!"
Trong miệng Dương Bách Xuyên phát ra một tiếng kêu thảm thiết không thuộc về mình.
Tia lôi kiếp thứ ba này đánh trúng sau lưng, hắn vận chuyển Càn Khôn trong ngoài cũng không vận chuyện được.
"Phụt!"
Một ngụm máu lớn phun ra. Đây là hậu quả khí huyết trong cơ thể cũng bị lôi kiếp bổ lung tung.
Trước kia sư phụ thường nói Thiên Đạo vô tình, lúc đó Dương Bách Xuyên không hiểu, nhưng bây giờ hắn đã hiểu đôi chút rồi. Thử thách của thiên kiếp căn bản sẽ không để ý tới việc tình huống của ngươi có ổn hay không. Thiên kiếp từng tia lại từng tia bổ xuống, đánh chết thì thôi, không nói chuyện tình cảm, như vậy khiến hắn cả chút thời gian để điều trị thở dốc cũng không có.
Ba tia lôi kiếp nối tiếp nhau giáng xuống, chứng minh đoạn Phong Hỏa thiên kiếp đầu tiên đã hoàn thành, bây giờ phải xem Dương Bách Xuyên có vượt qua được hay không.
Lôi điện xuất hiện trong ba tia lôi kiếp này còn có m Phong Thiên Hỏa, m Phong Nhập Cổ, Thiên Hỏa Phần Thân.
Cảm giác này Dương Bách Xuyên đã lập tức cảm nhận được vào lúc tia lôi kiếp thứ ba đánh vào người.
Giờ phút này từng khúc xương trong toàn cơ thể hắn đều cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo, trong ngoài quanh người thì lại bắt đầu nóng lên.
Hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau càng lúc càng lớn mạnh, nếu để tình huống này tiếp tục phát triển, Dương Bách Xuyên biết sớm muộn gì xương cốt và kinh mạch của hắn cũng sẽ bị tổn hại.
Bây giờ Dương Bách Xuyên bất chấp tất cả vội vàng vận chuyển chân khí hết toàn thân để chống đỡ âm Phong Thiên Hỏa.
Thế nhưng bất luận Dương Bách Xuyên cố gắng thế nào thì uy lực của m Phong và Thiên Hỏa tiến vào trong cơ thể cũng không giảm chút nào, ngược lại càng càng càng lớn mạnh. Hắn càng chống cự muốn loại trừ thì m Phong và Chân Hỏa lọt vào cắn trả càng lớn.
Cả cơ thể cũng bị tia lôi kiếp thứ ba mạnh mẽ bổ tới máu thịt be bét, tỏa ra mùi cháy khét nồng nặc.
Nếu không phải ý chí của Dương Bách Xuyên kiên định thì chỉ e lúc này đã ngã xuống đất.
Khá may mắn là sau khi ba tia thiên kiếp của đoạn đầu tiên hoàn thành, Thiên Cương Địa Sát Kiếp của đoạn thứ hai không lập tức kéo tới.
Mà lúc này mây đen lôi kiếp trời sinh ùn ùn kéo đến, bên trong ầm ầm rung động, sức mạnh sấm sét chuyển động dữ dội vờn quanh.
Thọt nhìn đoạn lôi kiếp lớn thứ hai đang thai nghén, còn kinh khủng hơn đoạn đầu tiên.
Lúc này Mặt Sẹo ở phía xa hiển nhiên cũng nhìn thấy tình huống của Dương Bách Xuyên. Ông ta đã đi mà quay lại, dừng ở chỗ cách Dương Bách Xuyên hai mươi thước, âm u nói: "Nhãi con, sức mạnh của đoạn thiên kiếp đầu tiên còn không vượt qua được, Thiên Cương Địa Sát Kiếp của đoạn thứ hai càng hung mãnh hơn, nhìn qua mây đen che trời, thằng nhãi ngươi cũng là một sát tinh hai tay dính đầy máu tươi, ta ngược lại muốn xem thử ngươi chết thế nào."
Trong lời nói của Mặt Sẹo tràn đầy cười trên nỗi đau của người khác.
Dương Bách Xuyên ra vẻ bình tĩnh, nhìn Mặt Sẹo nói: "Bây giờ ta đang trong tình trạng nguy kịch, ngươi chỉ cần qua đây cho ta một kích là có thể báo thù cho hai huynh đệ của ngươi, sao không dám chứ?"
"Hừ, thằng nhãi ngươi có thể ngã xuống bất kỳ lúc nào, ta cần gì phải ra tay chứ, ta ở bên cạnh từ từ xem ngươi bị sấm sét bổ thành tro tàn là chuyện sớm hay muộn, cần gì phải tốn công." Mặt Sẹo vậy mà lại không hề thả lỏng cảnh giác chút nào, Dương Bách Xuyên càng nói thế thì trong lòng ông ta càng không dám tiến lên.
Hơn nữa mây lôi kiếp ở chân trời càng ngày càng lớn mạnh, đối với uy lực của thiên kiếp, không phải Mặt Sẹo chưa từng trải qua, ông ta sợ như sợ hổ, ông ta sẽ không mắc lừa đâu.