Hơn nữa lại có hai kẻ địch rất mạnh ở bên cạnh, không có ai bảo vệ hắn cả. Tương đương với việc tự sát.
Cho nên hắn dứt khoát bất chấp tất cả, chuẩn bị kéo hai người Mặt Sẹo làm đệm lưng. Nếu có thể giết hai người trước đại kiếp Tâm Ma thì không có người ngoài nào quấy nhiễu hắn nữa, nói không chừng hắn còn có hy vọng vượt qua được thiên kiếp.
Trong lúc suy nghĩ biến đổi liên hồi, tia lôi kiếp đầu tiên đã đánh xuống. Dương Bách Xuyên nhìn hai người Mặt Sẹo rồi chợt nhoẻn miệng cười: “Tính toán tốt đấy, nhưng ông đây sẽ không cho các ngươi được như ý nguyện đâu. Mặt Sẹo, không phải ngươi có khu vực Kim Đan mượn thiên địa chi thế sao? Bây giờ ông đây cũng có thể mượn thiên kiếp chi uy, chúng ta có thể thử xem ai mạnh hơn ai, ha ha!” Nói xong, Dương Bách Xuyên nhấc chân khởi động Chỉ Xích Thiên Nhai Công nhanh chóng vọt về phía hai người Mặt Sẹo.
Hành động bất thình lình của Dương Bách Xuyên dọa cho hai huynh đệ Mặt Sẹo sợ chết khiếp. Bọn họ không ngờ đến lúc này Dương Bách Xuyên vẫn không thèm nghĩ cách ứng phó với thiên kiếp mà lại vọt về phía hai người họ.
Trong nháy mắt, hai người Mặt Sẹo hiểu ra Dương Bách Xuyên định bất chấp tất cả muốn kéo hai người bọn họ làm đệm lưng.
“Tên điên!”
Sắc mặt Mặt Sẹo biến đổi, tuy ông ta mạnh nhưng cũng không có tự tin có thể đối phó với thiên kiếp chi uy.
Trầm giọng mắng một tiếng, ông ta nhanh chóng lui về phía sau. Lúc này Dương Bách Xuyên đi đến đâu lôi kiếp sẽ đánh xuống đó, chỉ cần đến gần Dương Bách Xuyên trong phạm vi chín mét thì chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng của Lôi Thiên. Hơn nữa, nếu trong phạm vi thiên kiếp có người thứ hai xuất hiện, lôi kiếp chi uy sẽ tăng gấp bội.
Cho nên Mặt Sẹo mới mắng Dương Bách Xuyên là kẻ điên, ông ta hoàn toàn không dám để Dương Bách Xuyên tiếp cận mình và bắt đầu chạy trốn với tốc độ đỉnh nhất trong đời, không dám để Dương Bách Xuyên đuổi theo.
Mặt Sẹo có tu vi cao nên phản ứng nhanh, ông ta nhanh chóng lui về sau tránh né sự xông tới của Dương Bách Xuyên. Nhưng nhị đệ của ông ta mới chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ nên không có tốc độ nhanh như Mặt Sẹo được. Chính vì thế phản ứng cũng chậm hơn một bước, hơn nữa trước đó hai huynh đệ lại đứng chung một chỗ. Khi Dương Bách Xuyên nhấc chân lên lao tới, lão nhị sợ tới mức hồn phi phách tán. Trong nháy mắt khi hắn ta xoay người, lôi kiếp đã bổ xuống.
“Rẹt!”
Rõ ràng chỉ là một tia lôi kiếm to bằng ngón tay thôi, nhưng khi bổ xuống lại nở hoa tứ phía, diện tích lan trong phạm vi chín mét.
Đúng lúc lão nhị ẻo lả lại nằm trong phạm vi đó.
“A!”
“A!”
Hắn ta đồng thanh kêu lên thảm thiết với Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy toàn thân như chết lặng, mái tóc dài đã nuôi được hơn một năm nháy mắt cháy đen.
Cũng may hắn đã khởi động công pháp Càn Khôn trong ngoài. Xem như có thể cứng rắn chống chọi với tia lôi kiếp này.
Lão nhị ẻo lả thảm hại hơn Dương Bách Xuyên nhiều, trong phạm vi lôi kiếp hắn ta thuộc vào nhóm quấy nhiễu bên ngoài. Uy lực của lôi kiếp vô cùng mạnh bổ xuống người lão nhị, toàn thân hắn ta đều cháy đen bốc khói, chỉ có thể nằm oặt xuống đất co giật.
Trong lúc vận chuyển công pháp, Dương Bách Xuyên cảm thấy có một vài tri giác bị lôi kiếp bổ cho chết lặng đã khôi phục lại.
“Đùng đoàng!”
“Rẹt rẹt.”
Lúc này, tia lôi kiếp thứ hai bổ xuống.
Dương Bách Xuyên cắn răng, lại lần nữa nhào về phía lão nhị ẻo lả vẫn còn đang nằm trên đất không đứng dậy nổi.
“Lão nhị chạy mau!” Mặt Sẹo ở phía xa nhìn thấy Dương Bách Xuyên hành động như vậy bèn vội vàng hô to với lão nhị.
Nhưng Dương Bách Xuyên sẽ để cho lão nhị ẻo lả có cơ hội chạy trốn ư?
Đáp án là không.
Hắn đã chịu không ít nhục nhã từ tên ngu ẻo lả này khi còn ở trong nhà giam rồi. Mới nghĩ lại mà đến giờ Dương Bách Xuyên vẫn nổi da gà. Tối hôm đó khi dẫn tiểu hòa thượng chạy khỏi nhà giam thất bại, hắn cảm nhận được rõ tên âm dương ẻo lả này sờ soạng người mình một cái. Lúc ấy tu vi hắn bị Mặt Sẹo phong ấn nên không thể động đậy, quả thực sống không bằng chết.
Hắn đã từng thề trong lòng, rằng khi có cơ hội, chắc chắn hắn sẽ chơi chết cái tên chó má này.