Vốn dĩ bị linh thú của Dương Bách Xuyên và tinh thần lực không thể giải thích được công kích, cộng thêm độc tố trong cơ thể Dương Bách Xuyên đã được giải từ, Miêu Long bắt đầu hoảng loạn.
Trong tiếng gầm lên đầy giận dữ, Miêu Long chuẩn bị ra tay trước, nếu không động thủ, hắn biết bản thân sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Điều hiện tại hắn ta có thể làm không phải là g iết chết Dương Bách Xuyên, mà lại làm sao để chạy trốn từ trong tay anh ta.
Dương Bách Xuyên có thể giải được độc dược, Miêu Long biết mình không còn là đối thủ của anh ta nữa rồi, Dương Bách Xuyên có thể gi ết chết tổ phụ Miêu Mậu Thiên, Miêu Long không còn tự tin để đấu với anh ta.
Quan trọng hơn là, Miêu Long hiểu rất rõ về độc dược của mình, nhà họ Miêu lấy linh dược để lập nghiệp, đối với việc nghiên cứu về các loại độc dược, nhà họ Miêu chắc chắn đứng đầu trong tám đại tông môn ở Trung Quốc.
Tiêu tốn một trăm lẻ tám loại độc dược mới có thể điều chế ra được, cho dù là cường giả Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn cũng đừng nghĩ đến việc nguyên vẹn không hao tổn gì, tỷ lệ sống sót là rất nhỏ.
Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên lại có thể thành công giải trừ độc dược.
Điều này đủ để chứng minh, Dương Bách Xuyên có thực lực tới bi3n thái, Miêu Long đã không có lòng tin mình có thể gi ết chết được Dương Bách Xuyên.
…
Trong mắt Dương Bách Xuyên, có lẽ sau khi Miêu Long cảm thấy nguy hiểm, trong tiếng gầm thét, khí thế toàn thân đột nhiên thay đổi, trên cơ thể nửa người nửa thú của hắn tản ra một tà khí vô cùng yêu dị.
Hơn nữa, cơ thể hắn ta cũng tỏa ra khí độc màu xanh lục, trông rất âm u và đáng sợ.
Có điều, Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi chút nào, anh vẫn nâng kiếm chém thẳng về phía Miêu Long.
“Vụt ~”
Một kiếm vung tới, năng lượng bí ẩn trong kiếm Đồ Long bỗng nhiên bộc phát. Dương Bách Xuyên tin rằng uy hiếp của thanh kiếm đủ để Miêu Long chống đỡ.
Đồng thời khi thanh kiếm được rút ra, Trùng Tử cũng bắt đầu tấn công.
“Ầm ầm ~”
Kiếm khí Đồ Long ngay lập tức đã chém lên người Miêu Long.
“A ~ Grừ ~
Miêu Long gào lên tiếng kêu thảm thiết.
Lúc kiếm của Dương Bách Xuyên chém tới, thật ra Miêu Long cũng muốn tránh, nhưng hắn ta đã đánh giá thấp thanh kiếm này của Dương Bách Xuyên, một kiếm này chém thẳng lên người Miêu Long.
Nhát kiếm đã phá vỡ lớp phòng ngự trên người Miêu Long.
Điều khiến Miêu Long sợ hãi nhất chính là, hắn phát hiện trong ngực mình bị thứ gì đó xuyên thấu.
“Phụt ~”
Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, Miêu Long không hề nghĩ ngợi, hắn ta chặt đứt sợi dây đang treo Độc Cô Hối và Võ Kiếm.
“A A~”
Trong tiếng kêu la thảm thiết, Độc Cô Hối và Vô Kiếm rơi thẳng xuống vực sâu.
“Giết ~”