Sự thật chứng minh mục đích của Miêu Long rất thành công. Bây giờ hắn ta chỉ cần vung đao chém Dương Bách Xuyên là báo thù thành công.
...
Miêu Long giơ đao lên, linh khí trời đất hội tụ trên thân đao, đao sắp chém xuống cổ Dương Bách Xuyên.
Lúc này thuốc độc trong người Dương Bách Xuyên mới chỉ bị luyện hóa một phần rất nhỏ, chưa đến lúc có thể đánh trả.
Nhưng anh vẫn có hậu chiêu.
Một là sư phụ Vân Thiên Tà, hai là ba con linh thú trong không gian bình Càn Khôn, ba là Trùng Tử núp trong lỗ tai.
Sức mạnh thần hồn mạnh mẽ của sư phụ Vân Thiên Tà có thể trấn áp Miêu Long một lát, nhân lúc đó anh sẽ thả ba con linh thú ra khỏi bình Càn Khôn, và cả Trùng Tử đánh lén nữa.
Sử dụng ba chiêu cùng lúc có thể đánh cho Miêu Long trở tay không kịp. Nếu thực lực của ba con linh thú đủ mạnh thì không chừng có thể giết Miêu Long.
Ít nhất cũng có thể làm hắn ta bị thương nặng. Tóm lại là muốn lấy mạng Dương Bách Xuyên anh không dễ như vậy đâu.
Anh nói với sư phụ trong lòng: "Lão già giúp con với!"
Sau khi nói xong, anh niệm trong đầu, thả ba con linh thú ra khỏi không gian bình Càn Khôn, ra lệnh cho chúng giết Miêu Long.
Mặt khác, anh không quên Trùng Tử núp trong lỗ tai, cũng sai cho nó tấn công Miêu Long.
"Đi chết đi!" Miêu Long với khuôn mặt dữ tợn chém một đao về phía Dương Bách Xuyên.
Đúng lúc này, hắn ta nghe thấy tiếng kêu: "Kéc kéc!"
"Kéc kéc!"
Hai tiếng kêu một lanh lảnh, một trầm đục.
Trước mắt Miêu Long bỗng lóe lên hai vệt sáng.
Ngay sau đó, hắn ta cảm thấy bụng đau nhói.
"Kéc kéc!"
Thì ra móng vuốt của một con chồn đã đâm vào bụng hắn ta.
Miêu Long sợ hết hồn, thốt ra một từ không rõ nghĩa: "Xì!"
Miêu Long đứng thứ năm trong Thập Đại Yêu Nghiệt, trên người có sức mạnh đặc biệt. Sau khi nhận thấy nguy hiểm, hắn ta lập tức sử dụng sức mạnh đó. Chữ "xì" kia đã đánh thức sức mạnh trong cơ thể hắn ta.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Miêu Long biến thành màu xanh lục, trên trán mọc ra hai cái vòi như chòm râu dài hơn một thước, mặt mọc vảy.
"Kéc kéc!"
Lúc này Hầu Đậu Đậu đột nhiên nhảy lên, vung móng vuốt đến trước mặt Miêu Long.
"Hừ!"
Miêu Long hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng màu xanh, sau đó một thứ gì đó trông như sợi roi dài to bằng cánh tay xuất hiện sau lưng hắn ta, quất vào người Hầu Đậu Đậu.
"Kéc!"
Hầu Đậu Đậu kêu gào thảm thiết, lập tức bị quất bay.
Bấy giờ Dương Bách Xuyên mới nhìn rõ Miêu Long mọc ra một cái đuôi từ lúc nào chẳng hay.
"Xì!"
Sau đó Miêu Long phát ra tiếng "xì xì" chói tai. Cả người hắn ta nằm rạp trên đất, tay chân cũng biến dạng, mọc vảy và móng tay sắc bén.
Thoạt nhìn hắn ta đã hoàn toàn biến thành một con côn trùng khổng lồ hình người.
Lúc này, giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên: "Con người nuôi trùng làm lô đỉnh! Thằng nhóc thúi, vi sử sử dụng thần hồn trấn áp gã, sai ba con linh thú và linh trùng Nhân Diện giữ chân gã, con mau luyện hóa thuốc độc trong cơ thể. Có lẽ tên Miêu Long này đã dung hợp dị trùng thượng cổ, vi sư không trấn áp được lâu, con nhanh lên!"