Dương Bách Xuyên đáp lễ: “Chào Đàm tiên sinh, tôi là Dương Bách Xuyên.” Anh có giấy chứng nhận nhận chức do Thần Long Đàm phát nhưng không thích xem mình là người của Thần Long Đàm, trên thực tế anh cũng chỉ lệ thuộc bên ngoài mà thôi.
“Tiên sinh đi khách sạn trước hay là…?” Đàm Miêu tác phong quân nhân hỏi thẳng.
“Đến chỗ Viên Kim Phượng, các anh điều tra có kết quả gì không?” Dương Bách Xuyên biết nếu Ngô Nam đã sắp xếp Đàm Miêu đi theo mình thì hẳn đối phương đã điều tra chuyện của Viên Kim Phượng.
“Được tiên sinh.” Đàm Miêu đáp, nói với thanh niên ngồi phía trước: “Tiểu Vươn, lái xe đến Cửu Long, chỗ ở của mục tiêu số 1.”
Sau đó anh ta lập tức giới thiệu cho Dương Bách Xuyên: “Sau khi nhận được thông báo từ cấp trên, tôi đã âm thầm bảo vệ Viên Kim Phượng, mã hiệu số 1. Người kiện Viên Kim Phượng tên là Nhậm Tra, quả thật có quan hệ bác cháu với người chồng Nhậm Căn Sinh của Viên Kim Phượng. Tuy nhiên theo điều tra của chúng tôi, em trai Nhậm Căn Sinh, cũng chính là ba của Nhậm Tra bởi vì một ít nguyên nhân đã đoạn tuyệt quan hệ từ lâu rồi.
Xét về mặt pháp lý, Viên Kim Phượng là người thừa kế tài sản của Nhậm Căn Sinh, không hề liên quan gì đến Nhậm Tra. Chẳng qua tên Nhậm Tra này đã mua chuộc nhân viên tư pháp ở đảo Hồng Kông, hơn nữa còn cung cấp bằng chứng giả, vu hãm Viên Kim Phượng tội mưu sát bác ruột Nhậm Căn Sinh nhằm cướp đoạt gia sản, hiện tại Nhậm Tra đã đâm đơn kiện Viên Kim Phượng, tình hình khá bất lợi với cô ấy.
Hiện tại chúng tôi đang điều tra bằng chứng Nhậm Tra làm giả chứng cứ và mua chuộc nhân viên tư pháp, chỉ cần tìm được là có thể lật ngược án kiện, xin tiên sinh yên tâm, cho chúng tôi thời gian ba ngày, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.”
Hai người một hỏi một đáp trong xe, bất tri bất giác đã dừng lại trước cổng một căn biệt thự.
Dương Bách Xuyên biết nơi này chính là chỗ ở của Viên Kim Phượng, sau khi anh xuống xe liền kêu Đàm Miêu rời đi, tự mình đi về phía biệt thự. Đến trước cửa lớn, Dương Bách Xuyên liền thấy Viên Kim Phượng đang đi tới đi lui trong sân, vẻ mặt u sầu.
“Chị Kim Phượng!” Dương Bách Xuyên cách hàng rào không nhịn được kêu một tiếng.
Viên Kim Phượng đột nhiên xoay người, ngẩng đầu nhìn thấy Dương Bách Xuyên, cả người cô run lên, ánh mắt lập tức đỏ bừng, nước mắt rơi tí tách, mở cửa nhào vào lòng Dương Bách Xuyên.
Trong khoảng thời gian này, Viên Kim Phượng sắp sụp đổ tới nơi, không hiểu sao bỗng nhiên lại nhảy ra một người tự xưng là cháu trai của người chồng đã mất, vừa xuất hiện đã kiện cáo cô, công ty bị niêm phong, lên tòa còn rớt xuống thế hạ phong, xử lý không tốt còn phải ngồi tù, những chuyện này khiến cho Viên Kim Phượng sắp không thể chống đỡ nổi.
Cô không phải là người yêu tiền như mạng, nếu như đối phương thật sự là cháu trai của người chồng đã chết, Viên Kim Phượng sẽ trả phần tài sản này cho chủ cũ, dù sao cô cũng không hiểu quản lý công ty gì đó, bình thường đều là người đại diện chuyên nghiệp quản lý.
Nhưng mấu chốt là cô rất nghi ngờ thân phận của tên cháu trai đột nhiên xuất hiện này, hiện tại năng lực của đối phương rất lớn, trực tiếp muốn đẩy cô vào đường chết.
Cô rất muốn tìm người tâm sự, trút hết mọi phiền não trong lòng, thế nhưng lại chẳng có ai phù hợp.
Tuy ba mẹ đi theo bên cạnh nhưng... Cô không dám nói chuyện tranh chấp công ty kiện tụng lên tòa, cô sợ bọn họ sẽ lo lắng.
Viên Kim Phượng cũng từng nghĩ tới gọi điện thoại cho người đàn ông duy nhất của mình, nhưng ngẫm lại vẫn thôi, bởi vì từ đầu đến cuối trong lòng cô luôn cho rằng bản thân là góa phụ khắc chồng.
Hiện tại còn có kiện tụng quấn thân, cô càng không muốn để Dương Bách Xuyên liên lụy vào.
Không nghĩ tới vừa chớp mắt đã thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện ở trước mặt.
Viên Kim Phượng lao tới ôm chầm lấy đối phương, trái tim mạnh mẽ cố gắng chống đỡ cuối cùng cũng tan vỡ, không kiêng nể gì khóc nức nở.
Dương Bách Xuyên có thể từ cảm nhận được nỗi bất đắc dĩ và oan ức trong tâm trạng của Viên Kim Phượng, anh vỗ vai cô an ủi: “Chị Kim Phương đừng khóc, tất cả đã có em.”
Nghe thấy lời an ủi của Dương Bách Xuyên, Viên Kim Phượng càng thêm khổ sở, thế nhưng trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác an toàn. Cô từng kết hôn hai lần nhưng người đàn ông có thể dựa vào chỉ có mỗi Dương Bách Xuyên. Hơn nữa lúc trước bọn họ từng làm quen yêu đương như cặp đôi, Dương Bách Xuyên còn chữa chân bị liệt cho mẹ mình khiến Viên Kim Phượng vô cùng tin tưởng anh.