Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1152




Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn trao đổi ánh mắt, cả hai đều nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt nhau.  

Nhìn Tửu Tiên lão đầu một hồi, tâm tư bọn họ lại trở về sáu mươi năm trước.  

Năm đó bọn họ vẫn còn là thanh niên, nhưng ông già trước mặt này đã là nhân vật được phong danh Tiên Thiên, sáu mươi năm không gặp, dung mạo vẫn như cũ.  

Không bao giờ nghĩ rằng người này sẽ xuất hiện trong Vân Môn.  

Vào lúc này, lời nói của Dương Bách Xuyên khiến Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn run sợ.  

“Đại trưởng lão giúp con ngăn cản hai người bọn họ, những người khác tự con ra tay~” Dương Bách Xuyên nói với Tửu Tiên lão đầu.  

Tuy nhiên, một cảnh mà anh không ngờ tới đã xuất hiện, đó cũng là cảnh mà anh lo lắng nhất.

Dương Bách Xuyên suýt nữa đã chết dưới tay Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn, lúc này chỉ còn cảm giác sống sót dưới lưỡi hái của tử thần, từ khi Tửu Tiên lão đầu xuất hiện, khiến anh tự tin có thể cầm chân bọn họ tại nơi này.    

Trao đổi với Tửu Tiên lão đầu, ông ta muốn anh phải giữ chặt Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn, còn lại những Tiên Thiên tầng bảy thì giống nhau, ông ta có thể một mình chém chết, còn Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn cũng sẽ không buông tha cho họ, dù sao cuối cùng cũng thành kẻ thù không đội trời chung, không có khả năng hòa giải, lần này không giết ngươi thì lần sau kẻ chết là ta.   

Sau khi nghe được, Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn nhíu hàng lông mày, nếu như để ông ta ra tay, bọn hắn chết là điều không thể tránh khỏi.  

Chỉ thấy Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn đứng dậy hành lễ với Tửu Tiên lão đầu, hơn nữa còn nói rất to.   

“Thần Tông Đinh Nguyên Thọ, Thanh Thành Mộc Quảng Hàn bái kiến Lôi Đình tiền bối.”   

Một chuỗi hành động này khiến cho Dương Bách Xuyên cảm thấy kinh ngạc và lo lắng.  

Dương Bách Xuyên nhìn hai người bọn họ hành lễ với Tửu Tiên lão đầu, trong lòng anh lo lắng không thôi, điều anh lo lắng nhất là một ngày nào đó, Tửu Tiên lão đầu nhớ lại tất cả mọi chuyện, hoặc là tông môn của Tửu Tiên lão đầu nhìn thấy ông ta, sau đó người trong sư môn tìm đến, đem Tửu Tiên lão đầu trở về, thì lúc đó, cường giả tọa trấn cho Vân Môn sẽ ít đi một người.   

Bây giờ nhìn thấy Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn giống như quen biết Tửu Tiên lão đầu, vậy thì cũng có khả năng ông ta nhớ lại và chuyện rời đi khỏi Vân Môn cũng là chuyện sớm muộn.   

Dương Bách Xuyên suy nghĩ, thật vất vả dốc hết vốn liếng để lừa gạt được Tửu Tiên lão đầu đến Vân Môn, vậy hà cớ gì có thể để ông ta dễ dàng rời đi như vậy được.  

Nghĩ xong, anh nói lớn: “Đại trưởng lão, ngài trực tiếp chém chết những người này đi, những tên này đều là kẻ thù không đội trời chung với Vân Môn, ngài đừng quên ngài chính là đại trưởng lão của Vân Môn.”  

Thật ra Dương Bách Xuyên phải đích thân chém giết liên tục, rèn giũa kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân mình, nhưng bây giờ anh chỉ muốn nhanh chóng gi ết chết hai người Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn, tránh để bọn họ nói thứ gì lung tung, k1ch thích đến Tửu Tiên lão đầu, đây mới chính là phiền toái lớn nhất.   

Vừa rồi anh để ý, lúc Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn hô tên Lôi Đình tiền bối, trong nháy mắt, Tửu Tiên lão đầu nghi hoặc, ánh mắt cũng hiện lên sự đau khổ, giống như đã bắt đầu tự hỏi Lôi Đình tiền bối trong lời nói của bọn họ là ai.   

Lúc này Dương Bách Xuyên nghĩ, anh mặc kệ Lôi Đình tiền bối là ai, trong đầu anh chỉ biết Tửu Tiên lão đầu chính là đại trưởng lão của Vân Môn.  

Còn đối với Lôi Đình tiền bối gì đó, không cho phép bọn họ nhắc đến, cũng không để cho Tửu Tiên lão đầu nhớ lại.  

Tuy rằng chuyện này ích kỷ, nhưng anh cũng không còn biện pháp nào khác, anh muốn dựa dẫm vào Tửu Tiên lão đầu bảo vệ an toàn cho người nhà và bạn bè, ít nhất chờ trước khi anh có thể đạt được Kim Đan.   

Mà lúc này Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn cũng thấy được điểm không thích hợp.   

Thấy ánh mắt mờ mịt của Lôi Đình tiền bối, còn Dương Bách Xuyên liên mồm nói Tửu Tiên lão đầu, lúc kêu đại trưởng lão, dựa vào đây bọn họ có thể suy đoán rằng, Lôi Đình tiền bối mất trí nhớ.   

Trời ạ, chẳng lẽ tên Dương Bách Xuyên to gan lớn mật dám giở trò hèn gì để không chế Lôi Đình tiền bối?  

Nghĩ như thế, Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn cười lạnh, tên thật của Lôi Đình tiền bối là Lô Tiêu Thiên, là một nhân vật phong vân, trong mười vị Tiên Thiên hàng đầu được phong hào là Lôi Đình, cũng là người đứng đầu của Côn Luân ở Trung Quốc.