Đinh Thiền nghe thấy giọng nói khiến tim mình sắp nhảy ra khỏi lồ ng ngực, đó là giọng nói của Dương Bách Xuyên.
Hơn nữa, giọng nói này còn vang lên trong hố.
Điều này chứng tỏ Dương Bách Xuyên không bị tuyệt chiêu mạnh nhất của mình lấy mạng.
Sao có thể chứ?
"Không còn chiêu gì nữa thì tao tiễn mày về chầu trời."
Nói xong Dương Bách Xuyên nhảy ra khỏi hố.
Đinh Thiền nhìn thấy quần áo của Dương Bách Xuyên hơi rách nát, khóe miệng cũng có vết máu, nhưng... anh có thể hoạt động, vẫn nhảy nhót tung tăng.
"Không... không thể nào, sao mày lại không chết? Không thể nào..." Lúc này Đinh Thiền ngồi bệt dưới đất, nhìn Dương Bách Xuyên bước từng bước tới, miệng lẩm bẩm "không thể nào", vẻ mặt dù bị đánh chết cũng không tin.
Hắn ta không tài nào hiểu nổi tại sao Dương Bách Xuyên lại không chết.
Phải biết rằng Ma Viên Chi Thủ của hắn ta có thể gi ết chết cao thủ Tiên Thiên tầng tám đó.
Nhưng tu vi của Dương Bách Xuyên cùng lắm cũng chỉ đạt tầng bảy, sao lại không chết?
Đinh Thiền bắt đầu hoảng loạn.
Lúc này đối mặt với Dương Bách Xuyên, hắn ta không còn năng lực đánh trả. Bởi vì hắn ta sử dụng Ma Viên Chi Thủ thú hóa bị phản phệ, sức mạnh toàn thân đã tiêu hao hết.
Bây giờ Dương Bách Xuyên muốn giết hắn ta là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Trên đời này không có gì là không thể. Ví dụ như mày đó, việc mày dung hợp huyết mạch dị thú cũng vượt khỏi phạm vi bình thường rồi, tao còn sống rất bất ngờ sao? Vả lại, chỉ với chút sức lực ấy của mày, ha ha, tao chẳng thèm để mắt. Mày có trăng trối gì không? Không có gì trăng trối thì tao tiễn mày về chầu trời nhé?"
Dương Bách Xuyên tới gần Đinh Thiền, giọng điệu làm bộ làm tịch. Nhớ lại một khắc trước, thật sự là anh không mạnh hơn Đinh Thiền hiện tại bao nhiêu.
Khi Ma Viên Chi Thủ của Đinh Thiền nện xuống, Dương Bách Xuyên đã sử dụng một tấm bùa phòng thủ mà Lục Tuyết Hi đưa cho.
Theo lời của Lục Tuyết Hi thì bùa phòng thủ có thể đỡ một đòn của Trúc Cơ hậu kỳ.
Tức là bùa phòng thủ do cô ấy luyện chế có thể đỡ được đòn tấn công cấp bậc Tiên Thiên tầng chín ở mức độ nhất định.
Thật ra ban đầu Dương Bách Xuyên ôm ý nghĩ còn nước còn tát, chỉ có thể cố gắng chống đỡ. Kết quả là thật sự có hiệu quả.
Điều này chứng tỏ bùa phòng thủ của Lục Tuyết Hi thực sự là đồ tốt, có thể phòng ngự đòn tấn công của cao thủ Tiên Thiên tầng chín.
Mà uy lực của Ma Viên Chi Thủ thú hóa của Đinh Thiền không phải vô dụng, Dương Bách Xuyên phỏng đoán thực lực rất gần Kim Đan.
Nếu không có bùa phòng thủ của Lục Tuyết Hi thì bây giờ anh không chết cũng mất nửa cái mạng.
May mà chỉ có bề ngoài trông hơi nhếch nhác, ngoài ra anh không bị thương nhiều, tất cả công kích đều bị bùa phòng thủ của Lục Tuyết Hi chặn lại.
Lúc này Dương Bách Xuyên vô cùng cảm kích Lục Tuyết Hi, cũng biết Vân Môn có chị em họ Lục là một điều may mắn. Trước kia chị em người ta nói là bùa chú mình luyện chế rất nổi tiếng ở Sơn Hải Giới, Dương Bách Xuyên còn không tin, nhưng bây giờ anh tin rồi.
Anh thầm nghĩ sau này phải sưu tập thêm các tài liệu về luyện chế bùa chú để cho chị em họ Lục luyện chế thật nhiều bùa chú, thứ này có thể bảo vệ tính mạng lúc ngàn cân treo sợi tóc đó.
Điều đáng tiếc duy nhất là bùa chú đã tan thành mây khói.