Đang nhìn không trung nên Dương Bách Xuyên không dám bay quá cao, chỉ bay cách mặt đất khoảng 30-40 mét.
Từ đây đến Ngưu Quan Cát cũng khoảng 5 km, Dương Bách Xuyên đã đến đó chưa đầy mười.
Chân khí trong cơ thể cũng đã tiêu hao tám phần.
Đứng ở trên đỉnh núi, Dương Bách Xuyên cảm thán ngự phong thuật, thật sự là pháp thuật thần kỳ.
Tuy rằng đã tiêu hao phần lớn chân khí, nhưng cũng đáng giá.
Uống một viên tụ khí đan sau đó tĩnh tọa để khôi phục chân khí.
Nửa giờ sau Dương Bách Xuyên đứng dậy, nhìn sông Trường Giang dưới chân núi phi thân nhảy lên, lao vào trong Trường Giang.
Anh đã kiểm tra Ngưu Quan Cát trong vòng 3 km từ nơi này.
Nếu Hạ Lộ biến trở về mỹ nhân ngư có lẽ là đáy nước ở đây.
Sau khi vào nước, Dương Bách Xuyên sử dụng thuật tránh nước trực tiếp lao vào đáy sông.
Không khác lắm với tư liệu mà anh đã điều tra, mực nước ở đây từ cạn đến sâu, mực nước nông nhất là 10 mét, nhưng càng đến hạ lưu thì mực nước sẽ càng sâu hơn.
Hai bờ sông ở đây đều có núi lớn bao quanh, hình thành một hình vịnh nước rộng hàng ngàn mét, mực nước trong vịnh sâu nhất cũng hơn trăm mét, đây được gọi là nơi sâu nhất của Trường Giang.
Ở dưới đáy nước Dương Bách Xuyên có thuật tránh nước nên không bị áp lực nước cùng dòng nước ảnh hưởng chút nào, tiến một bước về phía trước, thần thức được phóng ra nhìn tình huống ở cả đáy nước.
Trong phạm vi 900 mét không có chút phát hiện nào, lúc ấy thấy được rất nhiều loài cá, nhưng đều là loài cá bình thường.
Tiếp tục đi về phía trước, cho dù anh có phóng ra linh thức đi tìm từng chút một, cũng muốn tìm thấy vùng nước Ngưu Quang Cát 3 km, cho bản thân một lời giải thích trong lòng.
Khi anh đến đáy sông với độ sâu trăm mét, lại phóng ra linh thức một lần nữa.
Nó đang khuếch tán ra từng chút, linh thức nhìn thấy rất nhiều thứ ở đáy sông, ngoại trừ các loài cá ra còn có cả xương cốt, thuyền chìm bị tàn phá, thậm chí còn phát hiện một con thuyền cổ, trên đó có cả châu báu.
Dương Bách Xuyên tạm thời không để ý đến những thứ này, mục tiêu của anh là tìm kiếm mỹ nhân ngư Hạ Lộ.
Trong một khắc, linh thức xem xét đến một chỗ đá ngầm thân núi ở dưới đáy, anh phát hiện một cái hang động khổng lồ, cả người đều chấn động.
Nhìn thấy hang động ở dưới đáy sông cũng không xem như kỳ quái, nhưng Dương Bách Xuyên nhìn ra có vẻ như không giống bình thường, bởi vì chiều cao của hang động này khoảng 10 mét, còn xuất hiện ký hiệu ở bên cạnh, nhìn qua như văn tự nào đó, nhưng lại không phải văn tự đã từng xuất hiện trong văn minh nhân loại, Dương Bách Xuyên chưa từng nhìn thấy văn tự giống như ký hiệu này.
Quan trọng hơn là, trong hang động này anh cảm nhận được có linh khí nhàn nhạt đang dao động, thậm chí có một luồng khí tức quen thuộc, giống như khí tức của Hạ Lộ.
Nếu không phải vì có linh thức, Dương Bách Xuyên sẽ không thể phát hiện hang động này, bởi vì nó được ẩn giấu ở dưới đá ngầm, hơn nữa lại bị bao phủ bởi các loài cây thủy sinh, mắt thường sẽ không thể nhìn thấy được.
Chỉ có linh thức mới phát hiện ra được, hơn nữa thực ra tảng đá ngầm dưới đáy nước kia có thể nói là một ngọn núi thì đúng hơn, vì nó vô cùng to lớn.
Hang động này tựa như một cánh cổng vậy.
Những ký hiệu được chạm khắc bên hông hang động trông rất cổ kính và huyền bí, cũng không biết có phải là những văn tự cổ đại xa xưa hay không.
Tóm lại là Dương Bách Xuyên không biết một chữ nào.
Nhưng khi anh cảm nhận được hơi thở của Hạ Lộ, thì trong lòng vui mừng khôn xiết, vội vã đi về phía đá ngầm.
Sau khi gạt những cây thủy sinh ra, Dương Bách Xuyên đã mở ra một lối đi giữa những cây thủy sinh rậm rạp rồi đi vào trong. Sau khi rẽ vào một lối đi cong, một hang động cao hơn mười mét xuất hiện trước mặt anh.
Điều kỳ lạ là trước đó khi sử dụng linh thức để quan sát, tại cửa hang động này có một sức mạnh vô hình đã ngăn cản linh thức lại, khiến linh thức không thể nhìn thấy được, và khi nhìn bằng mắt thường, thì có lẽ là do bên trong quá sâu, nên vốn nhìn không rõ bên trong có cái gì, hoàn toàn tối om.
Trông có vẻ như là một hang động đầy ẩn số, nhưng với hơi thở mà Hạ Lộ để lại, thì cho dù có là đầm rồng hang hổ, Dương Bách Xuyên cũng đành phải chui vào trong.